Rể Quý Rể Hiền

Chương 3451



Chương 3451

Phía sau trung tâm của hòn đảo nhà họ Cao, rất nhiều người đều đang bận rộn làm gì đó.

Sau khi Cao Phong và Cao Anh Hạo đại chiến, thật sự là có nhiều chuyện rất lãng phí thời gian.

Cho đến hôm nay, Cao Phong sắp xếp hết mọi thứ mới xem như là bắt đầu xây dựng lại

Bao gồm cả chuyện ban thưởng cho những người hầu nhà Cao gia, họ còn rất nhiều chuyện phải làm.

Trước mắt là bọn họ được bản thường vì làm cho nhà họ Cao, trở thành thành viên của nhà họ Cao.

Nhưng muốn chân chính tiến vào gia phả của dòng họ nhà họ Cao thì không phải là chuyện đơn giản như vậy

Vào gia phả họ Cao phải được sự đồng ý của tổ tiên họ Cao.

Không phải chỉ cần là người có đóng góp to lớn thì sẽ có tư cách.

Việc này không cần Cao Phong tự mình thúc giục, có Lâm Vạn Quân ở phía sau lo liệu cho anh, anh hoàn toàn có thể yên tâm.

Lúc này mọi người phía sau đều ồn ào náo nhiệt, cách Cao Phong rất xa.

Trong mắt của anh chỉ có đại dương đen sẫm âm u thần bí như con dã thú kia.

Bên tai cũng là chỉ có âm thanh rít gào của song biển.

Trong tay hắn, còn cầm một cây bút ghi âm.

Vừa rồi, anh đã nghe rõ rang hết những lời bà Cao đã lưu lại.

Bà Cao nói Cao Phong là ác ma.

Hai từ này làm Cao Phong nhớ đến hôm anh đưa người đến tấn công trung tâm hòn đảo của nhà họ Cao, bà Cao đang nói nửa chừng.

Ngày đó bà cụ Cao có nói số mệnh của Cao Phong sẽ gặp nhiều kiếp nạn…

Bà cụ Cao còn chưa kịp nói tiếp những chữ phía sau đã lại rơi vào hôn mê.

Mà hôm nay, cuối cùng bà cụ cũng đã nói hoàn chỉnh, số mệnh Thiên Sát!

Bà cụ Cao còn nói, là vì mệnh Cao Phong là mệnh Thiên Sát cho nên năm đó ông cụ Cao mới không cho Lâm Thục Lan và bà cụ Cao yêu thương Cao Phong.

“Số mệnh gặp nhiều kiếp nạn Thiên Sát sao… Thiên Sát là gì?”

Cao Phong lắc đầu cười khổ, trong lòng anh nhịn không được mà âm thầm than thở.

Anh không thể nào hiểu được ý của bà cụ Cao.

Đúng là anh đã từng nghe người khác nói qua cái gì gọi thứ nhất số mệnh, thứ hai vận số, thứ ba phong thủy, nhưng bản thân anh không hề tin tưởng.

Có điều từ nhỏ đến lớn, luôn có người nói với anh về mệnh cách, mệnh lý.

Nhưng mà ba người cùng nói thì Cao Phong không thể không tin được nữa rồi.

Gió biển thổi đến làm cho quần áo Cao Phong bay lên phấp phới.

“Haizzz!”

Cao Phong hít sâu một hơi, sau đó lại mở bút ghi âm, giọng nói lại vang lên một lần nữa.

“Kình Thiên à! Cháu có biết số mệnh của cháu rất đặc biệt, ông ấy đã từng nói mạng của cháu sẽ gặp kiếp nạn Thiên Sát.”

“Cho nên mới không cho mọi người đến gần cháu, ít nhất trước khi cháu mười tám tuổi thì không được đến gần cháu.”

“Còn chuyện liên quan đến thân phận ông nội của cháu, cháu có biết vì sao năm đó ông ấy lại giải ngũ ngay lúc huy hoàng nhất không?”

Trong bút ghi âm, giọng nói bà cụ Cao đến đây, cảm xúc giống như trở nên rất kích động.

Ngay sau đó, lại một lần nữa vang lên tiếng hít thở dồn dập.

“Đó là bởi vì, là bởi vì…”

“Lạch cạch!”

Bà cụ Cao vẫn còn chưa nói hết câu, bỗng nhiên vang lên một tiếng động lớn,

Tiếng này có lẽ là âm thanh bút ghi âm rơi xuống đất.

“Ôi!”

Cao Phong dần siết chặt bút ghi âm, thở dài một lần nữa.

Bà cụ Cao cuối cùng vẫn không thể nói ra hết tất cả.

Có điều, bà cụ Cao đã nói năm đó tướng Cao xuất ngũ ngay lúc huy hoàng nhất là bởi vì có nguyên nhân.

Kết hợp với lời bà cụ Cao từng nói lúc trước, Cao Phong phỏng đoán, chẳng lẽ là vì mình sao?

Nhưng mà khi đó anh chỉ mới là một đứa trẻ, làm sao có thể khiến cho một vị tướng như ông từ bỏ hết tất cả mọi thứ, cởi giáp về quê?