Rể Quý Rể Hiền

Chương 3916



Chương 3916

Giọng điệu của trợ lý Trương bình tĩnh, nói ra những lời khiến ông Trần không thể phản bác.

“Sao công lao không đủ, cậu ấy làm được những chuyện hầu như tất cả mọi người không làm được.”

“Cậu ấy không chỉ quét sạch cường đạo Nam Cương, còn sử dụng diệu kế chém giết chín mươi lăm nghìn người của John, như vậy tuyệt đối có thể thăng cấp.”

Ông Trần im lặng mấy giây, sau đó lại lấy chuyện này ra nói.

“Người của John bị Cao Phong giết chín mươi lăm nghìn người?”

Trợ lý Trương nghe vậy sửng sốt, chuyện này ông ta thật sự vừa mới nghe nói.

“Vậy mà ông không biết?” Ông Trần khẽ nhíu mày, trong lòng có chút không vui.

Đám Cao Phong chinh chiến ở bên ngoài, bên này chẳng những không thể cung cấp trợ giúp, trợ lý Trương này cũng không thèm để ý tới sống chết của Cao Phong đúng không?

“Ông Trần, gần đây bên này chuyện quốc tế tương đối nhiều.”

“Cho nên tin tức bên cạnh biên giới, tôi trên cơ bản đều sàng lọc bỏ qua hết.”

Trợ lý Trương than nhẹ một tiếng, nghe giọng nói có chút mệt mỏi.

“Vậy bây giờ ông đã biết, Cao Phong đã chiến thắng, còn hoàn thành nhiệm vụ vượt chỉ tiêu, chúng ta nên khen ngợi.”

“Đây vốn là thứ cậu ấy nên được.”

Ông Trần gật đầu, ông ta không có hứng thú đối với những chuyện trợ lý Trương làm, lại nhắc lại yêu cầu của mình.

“Ông Trần, đây không phải là lần đầu tiên chúng ta nói chuyện này rồi.”

“Lúc trước ông đã sớm nói với tôi, nói nếu Cao Phong hoàn thành nhiệm vụ trở về, thì như thế nào.”

“Tôi cũng đồng ý đến lúc đó sẽ nghĩ biện pháp, phong cho cậu ta làm tá, sao bây giờ ông lại sửa lại?”

Bây giờ trong giọng nói của trợ lý Trương có chút bất mãn.

Nhưng lần này ông Trần mặc kệ, không quan tâm trợ lý Trương có hài lòng hay không.

“Đúng vậy! Tôi từng nói với ông nếu Cao Phong quét sạch Nam Cương xong, trở về sẽ xin cho Cao Phong quân hàm tá.”

“Nhưng hiện giờ cậu ấy không chỉ lấy được Nam Cương, còn quét ngang Cảnh Đông, thuận tiện đánh tan quân đội của John.”

“Tam Giác Vàng, Nam Cương, Cảnh Đông, tất cả đều được cậu ấy thu phục, chiến thắng này chắc chắn uy hiếp bên cạnh biên giới, khiến đám cường đạo khác sẽ thành thật thật lâu.”

“Xem như hoàn thành nhiệm vụ gấp bội, chẳng lẽ không nên tăng khen thưởng?”

Ông Trần vừa nói như vậy, khiến trợ lý Trương sửng sốt.

“Cảnh Đông, Cảnh Đông cũng lấy rồi hả?”

“Chuyện này…”

Trợ lý Trương nghe thấy thế rơi vào im lặng.

“Dù sao tôi mặc kệ nhiều như vậy.”

“Hiện giờ Cao Phong nắm ba nơi trong tay, còn có đại quân ba trăm nghìn người.”

“Nếu ông khiến trái tim người ta băng giá, người ta làm ra chuyện gì, đến lúc đó tôi không quản được.”

“Tắt máy đây!”

Ông Trần hừ lạnh một tiếng, lúc này thể hiện tính ngang như trâu.

Nhưng ông Trần nói tới nói lui, vẫn không vội vàng cúp điện thoại.

“Ông Trần, ông đừng kích động.”

“Chuyện này tôi sẽ bàn bạc với vị kia, đợi điện thoại của tôi đi.”

Trợ lý Trương than nhẹ một tiếng, lại nói một câu.

Lúc này ông Trần mới mỉm cười, nhẹ nhàng cúp điện thoại.

“Chuyện này, có lẽ thành công.”

Ông Trần nhìn mọi người, cười ha ha nói.

“Hẳn là vậy! Sẽ tới tay thôi!”

“Nhất định phải tới tay!”

Mọi người đều vỗ tay chúc mừng.

Vu Chính Bình cũng nói những lời từ tận đáy lòng: “Nếu như ngay cả người ưu tú như Cao Phong đều không làm tướng, vậy tôi thật sự hổ thẹn khi ngồi chức vị hiện giờ.”

“Ha ha!” Mọi người đều cười vang.

Vu Chính Bình nghĩ một lát, lại nói: “Nhưng mà nói ra, cho dù Cao Phong làm thiếu tướng, cùng lắm cũng chỉ ngang vai ngang vế với tôi đúng không?”