Rể Quý Rể Hiền

Chương 3951



Chương 3951

Hiện giờ, khối tập đoàn Đế Phong có quan hệ không tệ với những người trong thể chế của thành phố Hà Nội này. Khối tập đoàn Đế Phong làm việc có chừng mực, sẽ không vi phạm pháp luật, và làm trái với kỷ cương, lại còn có thể giúp đỡ thể chế ổn định thị trường, cho nên bọn họ cũng vui vẻ qua lại với khối tập đoàn Đế Phong. Điều quan trọng hơn cả là mặt mũi của Cao Phong đặt ở đây, bọn họ cũng không thể không qua lại thân thiết với khối tập đoàn Đế Phong được!

“Két! Két!”

Đoàn xe tới trước mặt, rồi từng chiếc một dừng lại. Những chiếc xe tới vào lần này có đẳng cấp vô cùng cao.

Rolls-Royce Phantom, Bentley Mulsanne, Limousine, Ferrari, Maserati…

Tả Viễn Hằng đại diện cho quân đội, mà Lâm Đình Nam đại diện cho thể chế. Còn những người tới vào lúc này thì lại đại diện cho tiền tài của thành phố Hà Nội!

Ba thế lực tập hợp, chỉ có thể là vì đón tiếp vị trung tướng ba sao trẻ tuổi này!

Chiếc xe dừng lại, Long Chí Minh là người đầu tiên bước xuống xe. Sau đó là những người trung niên mặc đồ tây trang màu đen, cũng lần lượt bước xuống xe, đây đều là thành viên trung tâm của khối tập đoàn Đế Phong.

Cao Phong nhìn thấy rất nhiều gương mặt đã từng là tứ đại gia tộc của thành phố Hà Nội, ngoại trừ không có người của nhà họ Kim ra, thì những người khác đều tới hết. Cũng có rất nhiều người đã từng gặp Cao Phong khi anh còn phát triển ở thành phố Hà Nội. Ngoài những người này ra thì còn có nhóm thế hệ thứ hai của thành phố Hà Nội như Vũ Hoàng Minh cũng ở trong đó.

Nhân số nhiều như rừng, lại thêm hàng trăm ngàn người nữa.

Nhìn thấy bộ dáng mặc quân phục của Cao Phong và Liễu Tông Trạch, mọi người đều vô cùng cảm khái. Bọn họ biết, Cao Phong nhất định sẽ không khiến tất cả mọi người thất vọng.

Lúc trước khi anh gặp nạn và bị nghìn người chỉ trích, trở thành tội nhân thiên cổ của Việt Nam. Kim Tuyết Mai đã thay chồng ra lệnh, ổn định các phương, hơn nữa còn nói một câu, Cao Phong nhất định sẽ cho mỗi một người một câu trả lời hài lòng. Câu trả lời này có lẽ sẽ tới muộn, nhưng sẽ không bao giờ thiếu.

Mà hôm nay, câu trả lời ấy đã tới rồi.

Cao Phong, anh chắc chắn không phải là tội nhân, mà là đại công thần!

Cho dù bọn họ không biết rõ quá trình, nhưng ngôi sao vàng chói mắt trên vai anh đó đã đủ để chứng minh tất cả rồi!

“Chào mừng cậu Phong trở về!”

“Chào mừng anh Phong trở về!”

Trong phút chốc, mấy nghìn người cùng hô lên, lại càng vang vọng về phía chân trời.

“Tuyết Mai đâu? Tuyết Mai không biết các cậu tới đây sao?” Cao Phong nhanh chóng bước tới vài bước, rồi hỏi đám người.

“Cậu Phong, chúng tôi cũng vừa mới nhận được tin, sau đó đã lập tức triệu tập người qua đây. Cô Tuyết Mai chắc hẳn đang đi dạo phố, tôi nghe nói các cô ấy đã ra ngoài rồi, nhưng có đám người Cao Quang Minh và Khúc Đại Minh dẫn người đi bảo vệ bên cạnh rồi, nên cậu cứ yên tâm.”

Long Chí Minh lập tức giải thích. Hiện giờ trong nội cảnh không có bất cứ người nào dám đánh chủ ý lên Kim Tuyết Mai, bọn họ vô cùng tự tin về chuyện này.

Cao Phong gật đầu, tuy trong lòng sốt ruột, nhưng cũng không thể biểu hiện ra ngoài quá rõ ràng. Dù sao thì hiện tại anh cũng đang mặc quân phục trung tướng, làm việc và nói chuyện đều phải đúng với thân phận của mình.

“Được, vậy chúng ta về nhà trước đã.” Cao Phong không nói nhiều thêm nữa, mà lập tức xoay người lên xe.

Mọi người lập tức gật đầu và đứng thẳng, đợi đoàn xe của Cao Phong khởi động.

Mười mấy chiếc xe treo biển số xe màu trắng của quân khu, cắm lá cờ đỏ thông hành đặc biệt của quân đội, chậm rãi khởi động.

Đoàn xe của Cao Phong hiển nhiên đi ở phía trước.

“Tướng Cao, ông Trần nói để giải sạch nỗi oan cho cậu, nên mong cậu hãy mở cửa mui trần xuống.” Tả Viễn Hằng lập tức bước lên trước, nói với anh một cách cung kính.

Cao Phong do dự một lát, rồi vẫn mở trần xe, rồi chậm rãi đứng dậy. Nửa người trên lộ ra bên ngoài xe.

Cứ như vậy, tất cả mọi người xung quanh đều có thể nhìn thấy rõ gương mặt của anh, và quân hàm trên người anh.

Cao Phong không để ý đến những hư danh này, cũng sẽ không để ý đến cái nhìn của người khác. Nhưng vẫn là câu nói kia, Kim Tuyết Mai sẽ để ý, Kim Vũ Kiên, Cao Tử Hàn, và tất cả những người bên cạnh anh đều sẽ để ý. Cho nên, cho dù là giành thể diện cho bọn họ, thì anh vẫn phải để mình làm như vậy.

Đoàn xe Hồng Kỳ ở phía trước, xe của đám người Lâm Đình Nam lập tức xếp thành hàng dài ở phía sau. Tiếp sau nữa thì lại là những chiếc xe của những doanh nghiệp giàu có của đám người Long Chí Minh.

Tả Viễn Hằng dẫn ba nghìn chiến sĩ xếp thành ba hàng, mỗi hàng một nghìn người, xếp thành hàng ở hai bên đội xe, một nghìn người cuối cùng thì lại xếp ở đuôi để áp trận. Đội ngũ này kéo rất dài, thật đúng là trùng trùng điệp điệp, chấn động lòng người.