Rể Quý Rể Hiền

Chương 4023



Chương 4023

“Sau đó lần sau lúc bạn tìm ông làm việc, cũng sẽ rất tự nhiên tìm ông, không ngừng lui tới như vậy, quan hệ mới càng thêm thân thiết hơn.”

“Nhưng nếu như ông ngại tìm bạn giúp đỡ, hoặc là tìm bạn mà bạn không giúp, quan hệ sẽ càng ngày càng xa cách.”

Richard ngồi phía sau bàn làm việc, nói với người ngồi phía trước.

“Richard, tôi mặc kệ ông nói dễ nghe cỡ nào, tôi đều tuyệt đối không đồng ý với quyết định của ông.”

“Ông chỉ mới gặp mặt người tên cậu Cao này một lần, căn bản không có điểm nào có thể tin tưởng.”

“Ông thậm chí chỉ biết cậu ta họ Cao, đến từ Việt Nam, thậm chí ngay cả tên thật của cậu ta cũng không biết.”

“Ông nói cho tôi biết, đây là lý do ông đầu tư tám triệu đô la sao?”

Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, không ngừng gầm thét với Richard.

Người đàn ông trung niên này có tuổi xấp xỉ Richard, đầu hói, lúc này trên mặt tràn ngập phẫn nộ.

“Moore, tôi làm như vậy là có tính toán của tôi.”

Richard khẽ nhíu mày, châm một điếu thuốc nói.

“Tôi không đồng ý! Tôi là đại cổ đông thứ hai của công ty, tuyệt đối không thể để ông lấy tám triệu đô la đi làm bừa được!”

Moore vỗ lên mặt bàn, vẫn kiên trì không nhượng bộ như cũ.

“Tám triệu đô la đấy!”

“Cho dù cậu ta có thể giúp chúng ta mở thị trường ở Việt Nam, nhưng chúng ta cần một thời gian rất lâu mới có thể kiếm trở về.”

“Hơn nữa ông có chắc chắn, sau này cậu ta sẽ không tìm chúng ta đòi tiền nữa không?”

Moore vỗ bàn rung trời, nghiến răng hét lên.

“Ông nói nhỏ một chút, tôi tin tưởng cậu Cao không phải là người như vậy.”

“Hơn nữa một khi thị trường của chúng ta mở thành công, vậy thì không phải chỉ kiếm tiền một lần, sau này sẽ kiếm được liên tục không ngừng.”

“Việt Nam có một câu tên là vạn sự khởi đầu nan, chúng ta đầu tư tám triệu đô la, có tính là gì?”

Richard cũng có chút không vui, trừng mắt nói với Moore.

“Ông tin tưởng cậu ta sao? Tôi không tin!”

“Ông căn bản không hiểu gì về cậu ta, ông giúp cậu ta làm việc, còn mất toi số tiền này!”

“Bạn của tôi, ông đến Việt Nam một chuyến, khiến chỉ số thông minh của ông cũng hạ thấp rồi à?”

Thân thể Moore nghiêng về trước, trong giọng nói tràn ngập ý lạnh.

“Moore!”

Richard vỗ bàn đứng dậy, trừng mắt với Moore nói: “Ông chưa từng tới Việt Nam, thì đừng nên đánh giá nơi này.”

“Tôi vốn cũng có ấn tượng rất kém đối với Việt Nam, chính là vì bên chúng ta vẫn luôn bôi đen bọn họ.”

“Nhưng nếu ông qua đó, ông sẽ biết căn bản không phải như bọn họ nói.”

“Hiện giờ kinh tế Việt Nam phát triển, trật tự tốt, dân chúng cũng vô cùng hòa ái.”

“Căn bản không giống như bên chúng ta, động một tí sẽ xuất hiện chuyện đấu súng!”

Biểu cảm của Richard vô cùng kích động, Moore khinh thường Việt Nam, lại càng khiến ông ta tức giận hơn.

“Hừ! Tôi mặc kệ ông nói thế nào, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.”

“Tôi lấy thân phận đại cổ đông thứ hai của công ty, kiên quyết không đồng ý!”

Thái độ của Moore rất kiên quyết, căn bản không có ý thỏa hiệp.

“Moore, đây là một cơ hội.”

“Một khi bỏ lỡ cơ hội, vậy thì thật sự không còn nữa đâu.”

“Cậu Cao có năng lực rất mạnh ở Việt Nam, khủng bố tới mức ông không thể tưởng tượng nổi.”

“Hơn nữa…”

Richard nói tới đây, nhưng tạm dừng lại, không có ý nói tiếp.

Trong khoảng thời gian ông ta ở Việt Nam, tuy không thể tiếp xúc với một số nhân vật lớn, nhưng có nghe nói tới khối liên minh thương mại Kiên Thành và khối tập đoàn Đế Phong.

Mà chủ nhân của hai khối tập đoàn lớn này, hình như đều họ Cao.

Richard hoài nghi, rất có khả năng cậu Cao kia có quan hệ gì đó với chủ nhân của hai khối tập đoàn lớn này.

Tuy ông ta cảm thấy ý nghĩ này của ông ta có chút hoang đường, nhưng vẫn không nhịn được suy nghĩ.