Rể Quý Rể Hiền

Chương 4058



Chương 4058

Hoa Hồng nghe thấy thế thì sửng sốt, khó mà tin được hỏi.

“Đúng vậy! Cậu ta chạy mất.”

Người phụ nữ dáng người đầy đặn gật đầu đáp.

“Cậu ta chắc chắn là kế hoạch thất bại, sau đó sợ bị người của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu giết chết, cho nên chạy trốn trước?”

“Chị Hoa Hồng, em xem như đã nhìn ra, người đàn ông này là một tên phế vật, chị đừng ôm ấp bất cứ kỳ vọng gì đối với cậu ta nữa.”

“Không sai, chị Hoa Hồng, em thấy cậu ta không có tác dụng gì đâu.”

“Cho dù cậu ta có năng lực không nhỏ ở nơi khác, nhưng nơi này là Tây Vực mà!”

Một người phụ nữ sắc đẹp không tầm thường lại bắt đầu bàn tán, trên mặt đều là khinh thường.

Bọn họ vốn không có ấn tượng tốt gì với đàn ông.

Hiện giờ biết được Cao Phong bị dọa chạy, cả đám lại càng khinh thường tới cực hạn.

“Không đúng! Chắc chắn không đúng! Chúng ta nhất định đã xem nhẹ chi tiết gì đó.”

“Cậu ta, tuyệt đối không phải người có tính cách như vậy.”

“Rốt cuộc là xem nhẹ chi tiết nào, chẳng lẽ cậu ta còn có ý nghĩ thâm sâu hơn?”

Hoa Hồng mím đôi môi đỏ mọng, sau đó rơi vào trầm tư, lại càng hấp dẫn ánh mắt người khác.

Mấy người phụ nữ ở dưới đài không nói lời nào, nhưng trên thực tế trong lòng đều có chút buồn cười.

Bọn họ không biết, vì sao Hoa Hồng lại tin tưởng người đàn ông kia như vậy.

Nhưng Hoa Hồng không muốn nói chuyện, bọn họ cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể duy trì im lặng.

“Tôi cảm thấy có khả năng là cậu ta lấy lùi làm tiến, có kế hoạch càng sâu hơn.”

“Nhưng trước mắt, tôi còn chưa đoán ra được kế hoạch của cậu ta là gì.”

Hoa Hồng nói với thuộc hạ như vậy, hoặc giống như đang lẩm bẩm.

“Chị Hoa Hồng, cậu ta thì có kế hoạch gì chứ!”

“Ngoại trừ khiến đám người của doanh trại đóng quân Tengger chịu tội thay, cậu ta còn có thể làm gì?”

“Hiện giờ người ta còn hơn hai nghìn thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, đã toàn thắng trở về, cậu ta thì sao?”

“Hiện giờ cậu ta như chó nhà có tang, bị dọa chạy, có khác gì phế vật đâu?”

Mấy người phụ nữ lại bắt đầu xoi mói.

Cho dù là người đàn ông nào, đều là tên cặn bã ở trong mắt bọn họ.

Cho dù Hoa Hồng là chị cả của bọn họ, bọn họ cũng sẽ không vì vài ba câu của Hoa Hồng, mà thay đổi quan điểm của mình đối với người đàn ông nào đó.

“Hiện giờ cậu ta chạy, nhưng sao các em biết, người chạy sẽ không trở về?”

“Chị tin tưởng, cậu ta chắc chắn sẽ trở về.”

Hoa Hồng mỉm cười, giọng điệu vô cùng tự tin.

Giống như hiểu rất rõ Cao Phong.

Cho dù cô ta không biết kế hoạch chân chính của Cao Phong, nhưng cô ta hiểu Cao Phong, Cao Phong tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy.

“Được rồi, vậy chúng ta đợi coi.”

Mấy người phụ nữ không nói thêm gì nữa, không thảo luận quá nhiều về đề tài này.

Bọn họ đều cảm thấy, Cao Phong không đáng để bọn họ lãng phí nhiều thời gian như vậy.

Ở trong ấn tượng của bọn họ, đàn ông không có một ai tốt.

Trong khu vực hỗn loạn Tây Vực này, trong thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, cùng với đa số đàn ông đều như vậy.

Những người đó có tiền ăn chơi đàng điếm, không có tiền thì làm xằng làm bậy kiếm tiền, lại càng khiến bọn họ ghê tởm đàn ông hơn.

Cho nên ấn tượng đầu tiên, chỉ cảm thấy Cao Phong là người như vậy.

Hoa Hồng không nhiều lời với mọi người, mà ngón tay kẹp điếu thuốc, chậm rãi đi ra ngoài cửa, nhìn ánh trăng sáng bên ngoài cửa.

“Trái lại tôi muốn nhìn xem, bá chủ Cảnh Đông cậu, có thể quấy động sóng gió, thay đổi thế cục ở Tây Vực hay không.”

Hoa Hồng chậm rãi ngửa đầu, nhìn ánh trăng trên bầu trời, lẩm bẩm nói.

Bên kia.

Cao Phong trả không ít đô la, bảo xe taxi đưa mình tới một nơi nào đó.

Nơi này, đúng là nơi Lâm Vạn Quân vẽ bản đồ cho Cao Phong lúc trước.