Rể Quý Rể Hiền

Chương 4085



Chương 4085

Molly im lặng mấy giây, sau đó nói: “Vậy làm phiền thủ lĩnh Kell giúp tôi tìm một căn phòng, tôi muốn tính sổ riêng với cậu ta.”

Kell do dự một lát, rút một điếu xì gà ra, có chút do dự.

“Thủ lĩnh Kell yên tâm đi, nếu cậu ta còn có chỗ hữu dụng đối với các anh, tôi sẽ không giết cậu ta đâu.”

“Đợi tôi tính toán nợ nần với cậu ta xong, quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng chúng tôi nợ thủ lĩnh Kell một ân tình.”

Vẻ mặt Molly không đổi, thản nhiên nói.

Những lời này nói ra, lúc này trong lòng Kell nổi lên gợn sóng…

Có thể khiến quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng nợ mình một ân tình, đó tuyệt đối là chuyện khó có được!

Nói không chừng sau này mình có thể lợi dụng chuyện này, tiếp xúc với quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng một chút.

Nghĩ tới quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng có nhiều cô gái xinh đẹp như vậy, Kell cũng hơi kích động không kìm chế nổi.

Vì thế Kell gật đầu, nói: “Được, vậy các cô đi vào phòng nghỉ đi, chúng tôi ở ngoài.”

Giọng nói vừa dừng, Kell cũng vô cùng nể tình, lập tức dẫn người đi ra ngoài.

Đóng cửa phòng lại, mà hai cô gái Molly dẫn tới, một người đứng ở cửa văn phòng, một người đứng ở cửa phòng nghỉ.

“Đi vào cho bà đây, chúng ta tính sổ cẩn thận!”

Molly quay đầu lớn tiếng nói với cửa phòng, sau đó kéo Cao Phong đi vào phòng nghỉ, rồi đóng mạnh cửa phòng vào.

“Rầm!”

Chỉ trong nháy mắt, Molly lại lấy một dụng cụ nhỏ ra, chậm rãi dạo quanh phòng một vòng.

Cao Phong không nói một lời, toàn bộ hành trình đều nhìn Molly không nói câu nào.

Chắc chắn trong phòng không có gì khác thường xong, bỗng nhiên Molly xoay người, trực tiếp nhào vào trong lòng Cao Phong.

“Em trai thối tha, chị đây đã nói là chúng ta còn gặp lại mà, có phải không lừa cậu đúng không?”

Lúc này Molly giống như một con mèo nhỏ, ghé vào trong lòng Cao Phong, chóp mũi không ngừng ngửi người Cao Phong.

Giống như vô cùng mê luyến mùi hương trên người Cao Phong.

Bây giờ Molly đâu còn bộ dạng kiêu ngạo lạnh lùng như vừa rồi, lại thay đổi thành một người khác.

“Cô đang làm gì thế?”

Cao Phong nhíu mày, vươn tay đẩy Molly ra.

“Anh chàng đẹp trai, có phải vừa rồi chị đây đánh cậu bị thương hay không?”

“Đừng tức giận với chị mà… Chị cũng chỉ vì khiến bọn họ tin tưởng mà thôi!”

Molly vươn tay ra, vừa khẽ vuốt ve dấu đỏ trên cổ Cao Phong, vừa nhẹ nhàng xoa.

“Rốt cuộc là các cô muốn làm gì?”

“Rốt cuộc là các cô muốn gì, nói thẳng đi được không?”

“Hiện giờ tôi thực sự không có thời gian chơi đùa với các cô đâu.”

“Đợi chuyện bên tôi giải quyết xong, tôi nợ các cô những gì, chúng ta lại tính sau.”

“Được không?”

Cao Phong hơi nghiến răng, đã gần như rơi vào suy sụp.

Hiện giờ trong đầu anh đều là chuyện của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, căn bản không muốn dây dưa với đám người của quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng này nữa.

Hơn nữa anh căn bản không biết, rốt cuộc là quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng muốn làm gì, càng không biết bọn họ là người của ai, là kẻ địch của mình hay là bạn.

“Thật sự muốn biết sao?”

Molly điều chỉnh vẻ mặt, chậm rãi rút tay về.

“Cô nói đi.”

Cao Phong hít sâu một hơi, đi tới trước cửa sổ nhìn xuống dưới.

“Vậy cậu gọi tôi một tiếng chị Molly đi.”

Molly cười giảo hoạt, che miệng cười khẽ nói.

Cao Phong liếc mắt nhìn Molly một cái, trong lòng sinh ra cảm xúc không kiên nhẫn.

“Tôi lớn hơn cậu vài tuổi, sao cậu không thể gọi tôi là chị được?”