Rể Quý Rể Hiền

Chương 4112



Chương 4112

Quả nhiên, nhìn thấy Cao Phong bị Kell dùng báng súng đánh mạnh vào người, rất nhiều người đều nghiến chặt răng.

“Mẹ kiếp! Ông đây giết chết anh ta!”

Một người thanh niên cất bước tiến lên, lúc này kéo cò súng trong tay.

“Mẹ nó điên rồi! Đứng lại cho ông đây!”

Một người thanh niên khác thì giữ chặt quần áo người thanh niên này, sau đó kéo về sau.

“Ý của anh Phong là không cho chúng ta nhận nhau, anh đừng kích động.”

Người thanh niên hơi híp mắt, sau đó cất bước tiến lên.

“Tên ngốc Gorden kia, con mẹ nó mày nói gì thế?”

Người thanh niên này cất bước tiến lên, bắn đạn về phía khu đất trống.

“Pằng pằng pằng!”

Đạn rơi xuống đất, làm bụi đất văng tung tóe.

Lúc này đồng tử của Gorden co rụt lại, chẳng lẽ mình đoán nhầm rồi?

Những người này, thật sự không có quan hệ gì với Cao Phong?

Nhưng nếu không có quan hệ với Cao Phong, vậy vì sao bọn họ lại tới đây?

“Mày không biết cậu ta sao? Cậu ta là Cao Phong!”

“Mày chắc chắn không biết cậu ta à?”

Gorden có chút không cam lòng, lúc này tiến lên một bước, nửa người trốn phía sau Cao Phong, la lớn về phía trước.

“Tao quen con mẹ mày! Hôm nay tới đánh chúng mày, là vì nhìn quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu chúng mày thấy khó chịu.”

“Thức thời thì thành thật tước vũ khí đầu hàng, ông đây tha cho mày khỏi chết.”

Binh sĩ Phong Hạo này hơi do dự một lát, sau đó cũng tiến lên một bước, giọng điệu vô cùng cường thế kêu lên.

Vừa kêu như vậy, khiến đám Gorden cảm thấy sững sờ.

Bọn họ vốn ký thác tất cả hi vọng lên người Cao Phong.

Bởi vì chỉ cần những người này là thuộc hạ của Cao Phong, vậy thì bọn họ có thể dùng sinh mệnh của Cao Phong, đi áp chế những người này.

Nhưng lúc này nhìn biểu hiện của mọi người, căn bản không biết Cao Phong mà!

Trong tình huống như vậy, bọn họ còn có thể dùng Cao Phong áp chế sao?

Chỉ sợ đó là chuyện viễn tưởng.

“Mẹ kiếp! Có phải là mày bị điếc hay không?”

“Bây giờ bỏ vũ khí đầu hàng, ông đây sẽ tha cho mày khỏi chết!”

“Nếu không hôm nay ở đây có bao nhiêu người, đều phải chết hết!”

Binh sĩ Phong Hạo này thấy được tán thưởng trong mắt Cao Phong, lúc này trong lòng càng cường thế hơn.

“Fuck! Làm sao bây giờ?”

Kell có chút luống cuống, chậm rãi buông khẩu súng chĩa về phía Cao Phong xuống.

Bọn họ vốn còn định dùng Cao Phong làm lá bài giữ mệnh, bây giờ xem ra, Cao Phong căn bản không có tác dụng gì!

“Ở Tây Vực này, mày cũng dám uy hiếp quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu bọn tao?”

“Mày thực sự nghĩ Gorden tao bị dọa sợ à?”

Gorden hơi híp mắt, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.

“Không bị dọa sợ sao?”

“Con mẹ nó vậy hôm nay ông đây cho mày xem, ông đây có dọa sợ được mày không!”

Binh sĩ Phong Hạo kia gầm lên giận dữ, sau đó bắn điên cuồng về phía bầu trời.

“Pằng pằng pằng!”

Tiếng súng hạ xuống, mười lăm nghìn binh sĩ Phong Hạo ở phía sau, truyền đến từng tiếng động cơ gầm rú.

Ngay sau đó, hơn mười nghìn binh sĩ Phong Hạo bắt đầu chậm rãi đứng sang hai bên, để ra một con đường.

“Rầm! Rầm! Rầm!”

Ngay sau đó, đám người Gorden thấy được những cây cối ở trong rừng cây, bỗng nhiên không ngừng gãy ra ngã xuống.