Rể Quý Rể Hiền

Chương 4115



Chương 4115

Chỉ sợ là có ẩn tình khác?

Quả nhiên Gorden hỏi xong những lời này, đôi mắt người thanh niên dẫn đội lóe sáng, trong khoảng thời gian ngắn có chút nghẹn lời.

Anh ta căn bản không tìm được lời nói thích hợp, phản bác lại Gorden.

Trong lòng Cao Phong than nhẹ, bên trong binh sĩ Phong Hạo, có thể thật sự một mình đảm nhận một phương, chỉ có Liễu Tông Trạch và Long Tuấn Hạo.

Cho dù tính cách Long Tuấn Hạo lỗ mãng kích động, nhưng lúc đối chọi với người khác, đầu óc cũng suy nghĩ rất nhanh.

Nhưng thân phận của Long Tuấn Hạo nhạy cảm, ở trong Tây Vực này khó đảm bảo không có người nhận ra anh ta, cho nên anh ta không thể dễ dàng xuất hiện.

“Sao thế, không nói à?”

“Nếu các người dám tới tấn công quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu tao, sao không dám nói vì sao chúng mày tới?”

Gorden không hổ là lão già lươn lẹo, nhạy bén bắt giữ được lóe sáng trong mắt người thanh niên kia.

Hơn một giây sau, Gorden lại quay đầu nhìn về phía Cao Phong.

Mà lúc này vẻ mặt Cao Phong không chút thay đổi đứng tại chỗ, đang đối mặt với người thanh niên kia.

Lúc này, trong lòng Gorden có suy đoán.

“Con mẹ nó đừng nói lời vô nghĩa với tao! ”

“Hôm nay chính là muốn đánh quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu của mày!”

“Muốn chết hay muốn sống, tự chúng mày lựa chọn đi!”

Người thanh niên mặc đồ đen kia tức giận mắng, sau đó trực tiếp ôm súng tiến về trước.

“Ong ong ong!”

Hai chiếc xe tăng ở phía sau cũng tiến lên, một trái một phải đi theo.

Mười lăm nghìn binh sĩ Phong Hạo ở phía sau cũng không chút do dự, cầm súng tiến lên, trong mắt đều là ý lạnh.

“Thủ lĩnh Gorden, đừng do dự nữa, anh cũng đừng cố ý chọc giận bọn họ!”

“Chúng ta đầu hàng! Bảo vệ tính mạng trước rồi nói những chuyện khác sau!”

Kell hoàn toàn luống cuống, không ngừng nhỏ giọng kêu lên với Gorden.

“Đúng vậy, thủ lĩnh Gorden, đừng phản kháng nữa, chúng ta căn bản không đánh lại được.”

“Dù sao tôi không dám phản kháng, tôi đầu hàng!”

Mấy sĩ quan phụ tá cũng bàn tán xôn xao, trong đó có một sĩ quan phụ tá lại càng ném luôn khẩu súng trong tay xuống đất.

Bọn họ là thuộc hạ của Gorden không giả, nhưng bọn họ không phải là con trai của Gorden.

Nếu Gorden tự tìm đường chết, bọn họ sẽ không đi chết cùng anh ta.

Cho nên cho dù Gorden đầu hàng hay không, bọn họ đều kiên trì bảo vệ tính mạng của mình.

“Fuck! Chúng mày muốn làm phản à?”

Gorden nghe thấy thế hừ lạnh một tiếng, trừng mắt mắng Kell.

“Thủ lĩnh Gorden, chúng tôi chỉ không muốn chết mà thôi.”

Một sĩ quan phụ tá im lặng mấy giây, cũng ném vũ khí trong tay xuống.

“Tôi cũng không muốn chết.”

Ngay sau đó, từng thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu bắt đầu yên lặng buông vũ khí trong tay xuống.

Nếu đối diện là thuộc hạ của Cao Phong, đương nhiên là bọn họ nguyện ý theo Gorden, lấy Cao Phong áp chế những người này.

Nhưng lúc này, những người đó không có một chút quan hệ với Cao Phong, vậy thì bọn họ không có bất cứ lợi thế gì, căn bản không có một chút phần thắng!

“Lão đại Gorden, xin lỗi!”

Kell cũng khẽ lắc đầu, sau đó buông vũ khí trong tay ra.

Ruth nhìn thấy cảnh tượng này, cuối cùng thì yên tâm hơn.

Cô ta hoàn toàn không nghĩ tới, vậy mà Cao Phong còn có đường lui như vậy?

Thật sự là khiến cô ta ngạc nhiên vui mừng.

Nhưng cô ta vẫn nên thêm một tầng đảm bảo vào chiêu thức của Cao Phong.

“Anh yêu, em nghe lời anh, còn có em ở đây.”

Lúc này Ruth tiến lên một bước, kéo cánh tay Gorden nói.