Rể Quý Rể Hiền

Chương 4122



Chương 4122

Gorden và Ruth nhìn nhau chừng mười giây, vẫn không dám coi thường làm bậy.

Dựa theo kinh nghiệm của anh ta, Ruth tuyệt đối không nói sai, cô ta tuyệt đối có lá gan giết người.

Nhưng mà trước đây anh ta vẫn luôn không phát hiện ra.

“Vì sao cô phải làm như vậy? Cô muốn làm gì?”

Gorden kịp phản ứng xong, không nhịn được có chút nổi giận.

Đây là lần đầu tiên anh ta nảy sinh tình cảm đối với phụ nữ, vậy mà đổi lấy báo đáp như vậy?

“Súng của anh đã không còn đạn, cho nên đừng làm tôi sợ.”

“Yêu cầu của tôi vô cùng đơn giản, thả Cao Phong đi, thả người của cậu ấy đi.”

“Đương nhiên, cũng cần phải thả tôi đi.”

Những lời Ruth nói kế tiếp, khiến Gorden đột nhiên trợn to mắt, mà đám Kell cũng ngu ngơ tại chỗ.

“Buông thủ lĩnh Gorden ra!”

“Cô muốn chết à! Người phụ nữ đê tiện này!”

Lúc này Kell muốn ra tay, nhưng Ruth cười khẩy một tiếng, đột nhiên vặn chặt bả vai Gorden, nhanh chóng xoay người.

Trong giây phút này, Ruth quay lưng về phía binh sĩ Phong Hạo, khiến mặt Gorden quay về phía người của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Mà con dao găm sắc bén trong tay cô ta vẫn dán sát vào cổ Gorden, khiến Gorden căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Cô cũng là nằm vùng Cao Phong sắp xếp tới sao?”

“Mấy tháng trước đã sắp xếp cô tới bên cạnh tôi rồi? Thủ đoạn khá lắm! Thủ đoạn khá lắm!”

Gorden nghiến răng ken két, trên mặt tràn ngập phẫn nộ.

“Ha ha.”

Ruth cười mỉa một tiếng, căn bản không có hành động gì.

“Cao Phong, mày chắc chắn phải làm như vậy à?”

“Đừng quên người phụ nữ của mày còn đang nằm trong tay tao, bây giờ tao có thể bảo người ta giết bọn họ.”

Gorden quay đầu nhìn về phía Cao Phong, hét to một tiếng.

“Anh dám sao?”

Ruth cười mỉa một tiếng, nói: “Hơn nữa mấy người phụ nữ đó không có quan hệ gì với tôi, anh giết thì giết, tôi cũng sẽ không thương tâm khổ sở đâu.”

“Nhưng tôi có thể đảm bảo với anh, anh giết bọn họ, anh chắc chắn cũng không sống được.”

Ruth nói ra những lời này, Gorden trợn to mắt rơi vào trong ngu ngơ.

“Đừng nói lời vô nghĩa nữa, anh có thả hay không?”

Ruth hừ lạnh một tiếng, tay chậm rãi dùng lực.

Gorden cảm nhận được rõ lưỡi dao của dao găm sắc bén kia, đang chậm rãi cứa qua động mạch chủ của anh ta.

“Thả! Tôi thả!”

Gorden không dám tiếp tục đánh cược nữa.

Anh ta đã đánh cược thắng hai lần, nhưng bây giờ lại bị người ta dùng dao để ở cổ.

Anh ta đâu dám tiếp tục đánh cược nữa?

Cuối cùng thì hơn mười nghìn binh sĩ Phong Hạo cũng yên tâm, vội vàng cầm lấy súng trong tay lần nữa.

Lúc này, vẻ mặt bọn họ vô cùng hưng phấn.

Bọn họ thật sự không nghĩ tới, vậy mà Cao Phong còn sắp xếp đường rút như vậy.

Mà Cao Phong thì không nói một lời, nhân lúc không ai chú ý tới anh, anh không ngừng vặn vẹo cổ tay.

Dây thừng đang trói chặt tay anh đã dần lỏng ra, lúc trước anh bị người ta dùng súng chĩa vào đầu, căn bản không có cơ hội dùng lực tránh thoát.

Mà hiện giờ tất cả lực chú ý đều bị Ruth hấp dẫn, đúng là cơ hội của Cao Phong.

“Kell, thả Cao Phong đi!”

Gorden hơi nghiến răng, vẫn mở miệng nói với Kell.

Kell khẽ gật đầu, sau đó đi về phía Cao Phong.

Mà Cao Phong thì nghiến chặt răng, không thể không tạm dừng hành động mờ ám cởi dây thừng.

“Còn có mấy cô gái kia nữa?”

“Anh đừng gạt tôi, hẳn là ba người đúng không?”