Rể Quý Rể Hiền

Chương 4137



Chương 4137

Tình cảm của Cao Phong đối với Kim Tuyết Mai, đã không cần nói nhiều, tuyệt đối là trăng sao chứng giám.

Mà lúc này, anh trải qua trăm nghìn cay đắng, đơn độc một mình xông vào Tây Vực, thậm chí đơn phương độc mã đi tới quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Cho dù anh chuẩn bị đầy đủ, nhưng cũng không khác gì giẫm lên dây thép!

Anh thực sự là đang liều mạng!

Nhưng sau khi liều mạng, vẫn không tìm được tình cảm chân thành của mình.

Chuyện này, có thể khiến người ta không đau lòng được sao?

“Anh rể, chị gái em chị ấy…”

Đợi Cao Phong đi tới bên cạnh, Kim Vũ Kiên vẫn không nhịn được hỏi một câu.

Cao Phong dừng bước lại, nhìn Kim Vũ Kiên vài giây, lại chậm rãi quay đầu nhìn Cao Tử Hàn.

Ngay sau đó anh lại quay đầu, nhìn về phía hơn mười nghìn binh sĩ Phong Hạo.

Những người này, toàn bộ đều trợn to mắt, trên mặt hiện lên vẻ chờ mong nhìn Cao Phong.

Bọn họ kỳ vọng nghe được tin tốt từ miệng Cao Phong.

Nhưng Cao Phong thở dài một hơi, vẫn chậm rãi lắc đầu.

Anh cũng muốn nói tin tức tốt cho bọn họ nghe, nhưng đâu có tin tức tốt gì?

“Rất xin lỗi, tôi không tìm được Tuyết Mai.”

Cao Phong nghiến răng, gằn từng chữ nói.

Lúc này, đôi mắt của tất cả binh sĩ Phong Hạo trở nên ảm đạm.

Đôi mắt của Kim Vũ Kiên và Cao Tử Hàn cũng lập tức trở nên đỏ bừng, nước mắt tràn mi.

“Rất xin lỗi, là tôi quá vô dụng rồi.”

Môi Cao Phong hơi run rẩy, vươn tay sờ má Kim Vũ Kiên.

“Anh rể, không phải lỗi của anh, không phải lỗi của anh, là bọn em khiến anh không bớt lo, đều tại bọn em.”

“Là em không thể giữ chặt chị, nếu bọn em không ra ngoài thì đã không xảy ra chuyện, không ra cửa thì không sao, lần này em thật sự biết sai rồi…”

Kim Vũ Kiên chậm rãi ngồi xổm xuống, ôm đầu gào khóc.

Cao Phong nghiến răng, sau đó lắc đầu cười khổ.

“Thân là một người đàn ông, nếu để người phụ nữ của mình mỗi ngày đều lo lắng hãi hùng, không có tự do ra cửa, vậy còn coi là đàn ông sao?”

“Các em ra cửa gặp nguy hiểm, đều là vì anh còn chưa đủ năng lực.”

“Sớm muộn gì cũng có ngày, anh sẽ khiến các em muốn ra cửa thì ra, cho dù là cả thế giới này, anh cũng khiến các em tự do ra ngoài.”

Cao Phong nói xong những lời này, tất cả mọi người đều tinh thần chấn động mạnh.

Cả thế giới…

Người trên cả thế giới cũng không dám thương tổn đám Kim Tuyết Mai sao?

Những lời này của Cao Phong là có ý gì, anh muốn làm gì?

“Mẹ kiếp chết tiệt! Chúng mày nhốt chị dâu Tuyết Mai đi đâu rồi!”

“Mẹ nó! Đánh chết bọn họ!”

Chỉ trong nháy mắt, trên chục nghìn binh sĩ Phong Hạo bực tức đã lâu đột nhiên tiến lên, vây quanh mấy nghìn thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

“Bụp! Bụp bụp!”

“Con mẹ mày!”

“Rầm! Rầm!”

“Người đâu! Người bị chúng mày bắt đi đâu rồi, nói đi con mẹ mày!”

Hơn mười nghìn binh sĩ Phong Hạo giống như điên rồi, điên cuồng đấm đá thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Quyền đấm cước đá, không lưu tình chút nào.

Mấy nghìn thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, bao gồm cả Kell ở trong đó, rất nhanh bị đánh ngã xuống đất.

Hai tay bọn họ bị trói chặt, căn bản không có cơ hội đánh trả.

Cho dù bọn họ không bị trói chặt hai tay, cũng tuyệt đối không có gan đánh trả!

Chỉ trong nháy mắt, mấy nghìn thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu bị đánh ngã xuống đất, cả đám khóc lóc kêu cha gọi mẹ.