Rể Quý Rể Hiền

Chương 4154



Chương 4154

Vì tập đoàn Vitino chẳng những quen biết với rất nhiều đội lính đánh thuê, mà họ còn được các quản lý cấp cao của khu vực này đứng ra chống lưng.

Những người làm quản lý bên Mỹ này khác hoàn toàn với những người ở Việt Nam.

Quản lý ở đây thường nhận quà công khai, cứ vậy mà cấu kết với các doanh nghiệp, những điều này đã trở thành những chuyện rất bình thường rồi.

Nói tóm lại một câu, tập đoàn Vitino đã nắm giữ thị hết thị trường xã hội đen lẫn xã hội trắng của toàn khu vực này rồi.

Vậy nên những người kia dù có giận thì cũng chẳng dám nói gì, chỉ có thể để mặc cho tập đoàn Vitino bành trường từ ngày này sang ngày khác.

Phàm là những lĩnh vực mà tập đoàn Vitino nhúng tay vào cạnh tranh thì những người khác chỉ có thể tự giác rời khỏi sân chơi.

Điều này dẫn đến việc càng ngày vị thế của tập đoàn Vitino tại khu vực này lại càng được nâng cao lên.

Mà ngay cả tòa cao ốc của tập đoàn họ cũng tọa lạc ở khu vực chính giữa vùng này.

Tòa nhà cao ốc có hơn ba mươi tầng, cao hơn trăm mét, nhìn qua thì có vẻ cực kỳ cao lớn, hùng vĩ.

Lúc đến nơi này, Cao Phong nhìn thoáng qua tòa cao ốc, cười khẩy.

“Xây được tòa nhà cao ốc như thế này, chứng tỏ là tập đoàn Vitino này hút cũng nhiều máu đấy.”

“Mấy viên gạch xay nên tòa nhà này chắc cũng dính cả chút máu của hội trưởng Chí Minh đấy nhỉ?”

Cao Phong cười khẩy rồi dẫn hai mươi mốt binh sĩ Phong Hạo vào thẳng bên trong tòa cao ốc.

Trước kia tập đoàn Thiên Long định khai thác thị trường ở nước ngoài, nào ngờ lại đụng trúng phải tập đoàn Vitino này.

Tất nhiên là Long Chí Minh đã không nhận thua một cách đến dàng như vậy, ông ta đã liên tục rót tiền vốn vào để cạnh tranh một cách công bằng trên thị trường.

Nào ngờ tập đoàn Vitino chẳng những âm thầm dở trò, mà còn bỏ tiền ra để thuê đội quân lính đánh thuê để chèn ép tập đoàn Thiên Long.

Hôm nay Cao Phong đến đây, cũng tiện tay giải quyết luôn món nợ cũ hộ Long Chí Minh.

“Thưa anh, chúng tôi đã tan làm rồi.”

“Nếu anh đến để bàn chuyện làm ăn thì để mai hẵng đến.”

Nhân viên của tập đoàn đi đến, bình tĩnh nói với Cao Phong, thậm chí ánh mắt anh ta còn lộ vẻ kiêu ngạo.

Khu vực này, ai mà chẳng biết là tập đoàn Vitino là tập đoàn lợi hại nhất?

Không biết có bao nhiêu người muốn ôm lấy đùi tập đoàn Vitino, anh ta làm nhân viên ở đây, tất nhiên là cũng quá quen với chuyện này rồi.

“Chuyện này nhất định phải bàn trong hôm nay.”

Vẻ mặt Cao Phong vẫn bình thản như cũ, anh tiếp tục đi tiếp về phía trong.

“Nói vậy là có ý gì? Anh không biết đây là đâu à?”

Lúc này, người nhân viên kia nhìn Cao Phong với vẻ bực bội, giọng nói rất thiếu kiên nhẫn.

“Chát!”

“Rầm!”

Đột nhiên tiếng tát người vang lên.

Những nhân viên khác ở đó còn chưa kịp phản ứng lại thì Cao Phong lại đá mạnh một cái nữa.

“Rầm! Choang!”

Chỉ thấy người nhân viên kia cứ thế lao người vào cửa thủy tinh, sau đó cánh cửa thủy tinh vốn rất chắc chắn, lúc này lại vỡ tan ra thành trăm nghìn mảnh.

Tiếng “choàng, rầm” vang lên, thủy tinh vụn rơi lả tả xuống đất.

Người công nhân kia ngã xuống đất, bị thủy tinh cắm đầy người, chỉ có thể hét lên thảm thiết.

“Mười người đứng phong tỏa xung quanh tòa cao ốc này, không được để họ truyền tin tức ra ngoài. Những người còn lại, xông lên khống chế họ đi.”

Cao Phong thản nhiên lên tiếng rồi xông thẳng vào trong.

Trong sảnh lớn tầng một, hơn mười người công nhân đều ngẩn ra.

“Ông chủ của mấy người ở đâu?”

Cao Phong tiếp tục đi thẳng về hướng thang máy.

“Ở… ở tầng cao nhất ạ.”

Một người nhân viên sợ hãi trả lời.

Cao Phong đi vào thang máy, sau đó cứ thế ấn nút lên tầng cao nhất.