Rể Quý Rể Hiền

Chương 4167



Chương 4167

“Soạt!”

Nghe thấy vậy, mọi người nhất tề hít vào ngụm khí lạnh.

Đây là Wilson?

Tổng giám đốc tập đoàn Vitino?

Sao ông ta lại trở nên như thế này, bị ai đánh vậy?

Mọi người lại đột nhiên nhớ ra những lời Cao Phong nói vừa nãy.

Lẽ nào, những lời nói của Cao Phong không phải là khoác lác?

Nghĩ tới đây, tâm tình trong lòng mọi người lập tức trở nên vô cùng phức tạp.

Xem ra người thanh niên tên gọi Cao Phong này thật sự không hề tầm thường chút nào!

“Cậu đang uy hiếp tôi sao?”

Morgan chậm rãi bỏ điếu xì gà xuống, vươn tay chạm vào ngực Cao Phong.

“Cậu có thể thử xem.”

Khuôn mặt Cao Phong không chút biểu cảm, chỉ liếc Morgan một cái.

Morgan và Cao Phong nhìn nhau mười mấy giây, sau đó đột nhiên ngẩng mặt lên trời cười lớn.

“Đêm hôn khuya khoắt cậu đến thăm, không phải vì muốn xem thái độ của tôi sao?”

“Vậy tôi nói cho cậu biết, thái độ của tôi là gì.”

“Đừng nói tôi chưa từng gặp người phụ nữ đó, cho dù cô ta có thật sự nằm trong tay tôi, tôi cũng sẽ không giao cô ta ra.”

“Một người phụ nữ xinh đẹp đến như vậy, đương nhiên tôi phải tự mình hưởng thụ thật tốt, sao có thể giao cho cậu chứ?”

“Ha ha ha!”

Morgan lúc này liên tục cười lạnh, cố ý kích động Cao Phong.

Bởi vì ông ta biết, có Rickel giúp ông ta tạo áp lực, Cao Phong cho dù có tức giận cũng chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi.

Trừ khi, anh ta dám động thủ trước mặt thị trưởng thành phố.

Nhưng, kết quả như vậy, sợ rằng cũng không ổn lắm!

“Không ai được phép xúc phạm cô ấy, xúc phạm bằng lời nói cũng không được.”

“Ông có gan thì nói thử một lần nữa xem.”

Cao Phong chậm rãi quay đầu lại, nhìn thấy Morgan thản nhiên nói.

“Ha ha, tôi nói, nếu cô ta nằm trong tay tôi, chắc chắn tôi sẽ chơi bời với cô ta một phen.”

“Bảo đảm, cậu em kia của tôi, có thể hầu hạ cô ta thoải mái.”

Trong miệng Morgan ngậm điếu xì gà, nói với vẻ mặt trêu tức.

“Soạt!”

Chính ngay lúc này, Cao Phong đã vươn bàn tay trái ra nhanh như chớp.

Với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, anh trực tiếp rút điếu xì gà trong miệng Morgan ra.

Sau đó năm ngón tay phải lập tức khép lại, thành hình một chưởng thép, tung ra một cái bạt tai.

“Bốp!”

Âm thanh cái tát giòn giã vàng lên, Morgan bị tát tại chỗ tới mức không ngừng lùi về sau, trong đầu chỉ vang lên tiếng ong ong.

Đối với một thương nhân như ông ta mà nói, sức chiến đấu không phải loại cặn bã bình thường.

Mà Cao Phong căn bản không đợi mọi người phản ứng lại, anh lập tức tiến lên trước, tay phải lần nữa kìm lại cằm của Morgan.

“Ặc.”

Morgan bị đau buộc phải mở miệng ra.

“Miệng tiện nhân có bệnh, phải chữa!”

Lời của Cao Phong vừa nói ra, anh đã vươn đầu đang cháy của xì gà trong tay trái, hung hăng thọc vào họng Morgan.

“Xèo!”

Ngọn lửa lập tức cắm lên đầu lưỡi Morgan, thậm chí còn vang lên tiếng hơi khí bốc lên.

“A!”

Ngay tức khắc, Morgan phát ra tiếng kêu thảm thiết nhất thế gian, thân thể không ngừng giãy dụa kịch liệt.

Nhưng, Cao Phong vẫn gắt gao kìm chặt cằm của Morgan, căn bản không để ông ta thoát ra được.