Rể Quý Rể Hiền

Chương 4382



Chương 4382

Tất cả đều là sự thật, không có một chút giả dối.

Mặc dù trợ lý Trương muốn phản bác, cũng không tìm được câu từ nào để phản bác.

“Cao Phong! Cho dù thế nào đi nữa thì bây giờ anh hãy bình tĩnh lại trước đi.”

“Coi như tôi cầu xin anh, bình tĩnh lại, được không?”

Trợ lý Trương từ từ đứng dậy, vẻ mặt chân thành nhìn Cao Phong và nói.

Lúc này sắc mặt của Cao Phong không thay đổi, vẫn giận dữ chỉ tay về phía trợ lý Trương, hoàn toàn không quan tâm trợ lý Trương nói gì.

“Tôi biết là trong khoảng thời gian này đúng là chúng tôi đã để cho anh và anh em của anh chịu oan ức.”

“Tôi cũng biết rằng chắc chắn anh đã hiểu lầm tôi một số việc.”

“Nhưng đường dài mới biết sức ngựa, lâu ngày mới thấy lòng người, tôi bảo đảm với anh một lần nữa, những chuyện đó thật sự không phải do tôi làm.”

“Còn nữa, lời tôi đã nói với anh trước kia cũng đều là sự thật.”

“Có lẽ Việt Nam sẽ không có cách nào ra tay trong khoản thời gian ngắn, nhưng tôi có thể chắc chắn là chúng tôi sẽ không bỏ rơi các anh.”

“Anh nói không sai, bọn họ đều là những người có công, hơn nữa là có công ơn rất lớn đối với Việt Nam, điểm này không ai có thể nghi ngờ.”

Trợ lý Trương nhìn Cao Phong, giọng điệu của anh ta vô cùng chân thành nhưng mà Cao Phong vẫn không dao động.

“Tôi bảo đảm với anh, với những người phía sau anh cùng với tất cả mọi người!”

“Chỉ cần bọn họ muốn gia nhập Việt Nam, lấy được Quốc tịch Việt Nam thì tôi có thể đảm bảo rằng bọn họ có thể thuận lợi trở thành công dân của Việt Nam.”

“Khi nào bọn họ muốn xuất ngũ, muốn trở về Việt Nam định cư thì tôi có thể sắp xếp cho bọn họ.”

Trợ lý Trương nhìn Cao Phong, nói thẳng ra ý nghĩ của mình.

Cao Phong nghe đến đó, ánh mắt cuối cùng cũng hơi lập lòe.

Anh không có cách nào từ chối điều kiện này.

Nếu trợ lý Trương đồng ý cho Cao Phong lợi ích cá nhân, cho dù lợi ích lớn đến mấy thì Cao Phong cũng khinh thường không cần.

Nhưng mà nếu đó là lợi ích cho những anh em phía sau thì Cao Phong không thể không cần.

Có thể cho bọn họ một tương lai yên ổn cũng là mục tiêu lớn nhất mà Cao Phong theo đuổi, cũng là tầm nhìn lớn nhất của anh.

“Thật sao?”

Sau một lát, Cao Phong mới nghiến răng hỏi.

“Tôi thề với trời!”

“Nếu tôi nói dối Cao Phong anh nửa lời, tôi sẽ chết không được tử tế!”

Trợ lý Trương lập tức giơ tay phải lên trời, nói lời thề độc.

Cao Phong nhìn trợ lý Trương gần nửa phút, sau đó từ từ quay đầu nhìn về phía mọi người.

Giờ phút này ánh mắt của tất cả mọi người đều hội tụ trên người Cao Phong.

Cao Phong có thể nhìn thấy một phần khát vọng trong mắt rất nhiều người.

Dù gì thì bọn họ cũng đã lưu lạc lâu như vậy, quả thực bọn họ cũng nên có một gia đình đúng không?

Còn có rất nhiều người bị thương nhưng lúc này cũng ngẩng đầu lên từ trong thùng xe nhìn Cao Phong.

Thế nhưng bọn họ đều không nói gì.

Vì bọn họ sợ rằng chính bản thân mình sẽ làm phiền đến quyết định của Cao Phong.”

“Cao Phong! Anh hãy tin tưởng tôi, Việt Nam sẽ không đối xử tệ với anh em của anh.”

“Chỉ cần anh đừng hành động bốc đồng, chỉ cần anh có thể tiếp tục trấn áp ba khu vực biên giới này.”

“Chờ đến khi thế cục hoàn toàn ổn định, Việt Nam chúng tôi sẽ ra mặt đàm phán với cường quốc nước ngoài, nghĩ mọi cách để phân chia khu vực biên giới thành khu vực của Việt Nam.”

“Tới lúc đó binh sĩ của Việt Nam có thể ra vào biên giới bất cứ lúc nào.”

“Còn anh em của anh cũng có thể lựa chọn xuất ngũ rồi về Việt Nam ổn định cuộc sống.”

Trợ lý Trương thấy Cao Phong hơi lung lay nên lập tức nói tiếp.

Sau một lát mà Cao Phong vẫn không nói gì.

Anh thật sự rất muốn đồng ý.

Nhưng lúc này nếu như đồng ý thì Cao Phong sẽ có một loại cảm giác bỏ rơi Kim Tuyết Mai.

Vì anh cũng không biết có phải trợ lý Trương thật sự không liên quan đến chuyện của Kim Tuyết Mai hay không.