Rể Quý Rể Hiền

Chương 4444



Chương 4444

Cao Phong thấy Trần Anh Thảo không nói gì, lần thứ hai thúc giục một câu.

“Không! Ngay cả khi dì trở về với cháu, dì cũng không thể ở bên lão Lâm Quân được.”

“Dù thế nào đi nữa thì dì cũng từng lập gia đình rồi, làm sao có thể tùy kết hôn một lần nữa chứ!”

Tư tưởng của Trần Anh Thảo rất bảo thủ, bà ấy lập tức khoát tay từ chối.

Cao Phong suy nghĩ một chút, nói: “Vậy thì cứ theo ý dì đi, nhưng mà chắc chắn dì phải đi với cháu. ”

“Nếu dì không đi với cháu thì cháu cũng sẽ không đi, cháu cũng sẽ không tìm vợ cháu nữa.”

Lúc này Cao Phong cũng giở trò chơi xấu, bắt đầu ngồi xuống ghế không đi.

“Cái gì? Vợ của cháu ư?”

“Cao Phong! Cháu đang nói gì vậy? Cháu vẫn luôn tìm sư thầy Thanh Tâm chính là bởi vì muốn tìm kiếm vợ của mình ư?”

Trần Anh Thảo nhạy bén nắm bắt được hai chữ vợ cháu trong lời nói của Cao Phong.

“Đúng vậy!”

Cao Phong im lặng mấy giây rồi sau đó cũng không tiếp tục giấu diếm nữa.

Sự tình đã đến mức này thì giấu diếm hay không cũng chẳng có gì khác nhau cả.

“Hóa ra vợ của cháu đã bị bắt đi sao? Bị ai bắt đi? ”

Trần Anh Thảo trợn to hai mắt, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.

“Chuyện này có chút phức tạp.”

“Tóm lại chính là trong khoảng thời gian này cháu làm tất cả mọi chuyện đều là vì tìm kiếm cô ấy.”

“Nhưng hiện tại cháu vẫn chưa có vị trí chính xác của cô ấy, chỉ biết được một phương hướng đại khái từ miệng của sư thầy Thanh Tâm.”

“Cho nên cháu chuẩn bị xử lý tốt đống chuyện trong tay rồi sau đó trực tiếp đi theo phương hướng kia.”

Cao Phong nhìn Trần Anh Thảo một cái, sau đó chậm rãi mở miệng giải thích.

“Cháu…”

Trần Anh Thảo trợn to hai mắt, muốn nói chút gì đó nhưng cuối lại nuốt trở vào.

Bà ấy cũng biết là hiện tại Cao Phong không cần lời an ủi.

“Dì Thảo! Dì cứ xem đó mà làm, vợ cháu vẫn còn đang đợi cháu đi tìm cô ấy đấy!”

“Dù sao dì không đi cùng, vậy cháu cũng sẽ không đi.”

“Càng chậm trễ thì có lẽ vợ cháu càng nguy hiểm.”

Ánh mắt Cao Phong vô cùng nghiêm túc nhìn về phía Trần Anh Thảo, giọng điệu cũng có chút bất đắc dĩ.

“Chuyện này…”

Lần này Trần Anh Thảo không tìm được lý do từ chối.

Sau gần hai phút im lặng suy nghĩ, Trần Anh Thảo chậm rãi gật đầu rồi nói: “Được rồi! Dì sẽ đi với cháu! ”

“Thế nhưng trước khi đi, dì vẫn muốn nói với ông ta một câu.”

Tính cách Của Trần Anh Thảo thật sự là quá hiền lành và bảo thủ, bà ấy luôn cảm thấy im lặng rời đi không một tiếng động như vậy thật sự không phù hợp.

“Được rồi! Cháu sẽ ở lại với dì.”

Lúc này Cao Phong gật đầu đồng ý.

Chuyện này cũng xem như được quyết định như vậy.

Sau khi chồng của Trần Anh Thảo trở về, Trần Anh Thảo và ông ta gặp mặt một lần cuối cùng, sau đó Cao Phong sẽ trực tiếp dẫn Trần Anh Thảo rời đi, thoát ly khỏi cái bể khổ này.

Về phần chuyện này giải quyết như thế nào, Cao Phong cũng không lo lắng.

Không phải người đàn ông đó thích tiền sao?

Cao Phong rất có tiền.

Hiện tại anh chỉ cần gọi một cú điện thoại gọi là Long Tuấn Hạo có thể kéo tới một xe đô la Mỹ, trực tiếp nhấn chìm người đàn ông kia luôn.

Đối với Cao Phong thì chuyện có thể dùng tiền giải để quyết thật sự không tính là vấn đề gì.

Nhưng mà nếu người đàn ông kia vẫn u mê không tỉnh, đương nhiên Cao Phong còn có những biện pháp khác.

Chỉ cần anh muốn thì chỉ cần một phút là có thể giết chết tên đàn ông đó rồi cho chó ăn mà thần không biết quỷ không hay.

Nhưng mà nếu Trần Anh Thảo còn có trách nhiệm với ông ta, vậy tất nhiên Cao Phong sẽ không làm như vậy.

“Cao Phong! Nếu cháu không nói thì dì cũng không biết là cháu đã kết hôn đấy!”