Rể Quý Rể Hiền

Chương 4471



Chương 4471

Nữ trợ lý mở to mắt, giọng nói vô cùng chân thành.

Lý Khải Kiệt rơi vào trầm mặc.

Nữ trợ lý này đã đi theo ông ta sáu năm.

Sáu năm qua chưa từng làm sai chuyện gì.

Sao ông ta có thể chỉ vì cô ta nói mấy câu mà đuổi cổ cô ta đi được.

Huống chi những lời mà nữ trợ lý đã nói cũng rất hợp lòng Lý Khải Kiệt.

“Tôi phải nói chuyện với cậu ta chút đã.”

Lý Khải Kiệt trầm ngâm mấy giây, sau đó gật đầu nói.

“Không được!”

Bấy giờ nữ trợ lý lại lên tiếng: “Lúc này ông tuyệt đối không thể gặp cậu Phong được.”

“Chắc chắn bên nước Mỹ đã biết chuyện của tập đoàn Hà Đô ở Việt Nam rồi, cho dù không biết nhiều cũng tính là biết một ít.”

“Vào những lúc nhạy cảm thế này, nếu ông đi gặp cậu Phong thì sẽ rất khó mà đảm bảo những cấp trên kia sẽ không nảy sinh lòng nghi ngờ!”

Đúng là lời của nữ trợ lý rất đúng.

Nhưng lần này, Lý Khải Kiệt lại rất chắc chắn với suy nghĩ của mình.

“Chính là vì như vậy nên tôi muốn gặp cậu ta một lần.”

“Bởi vì về sau tôi đã quyết định được thái độ đối với cậu ta.”

Lý Khải Kiệt nhẹ giọng lên tiếng, sau đó lại hít sâu một hơi.

Nữ trợ lý trừng to mắt, cô ta đã đi theo Lý Khải Kiệt nhiều năm nay, mà đây là lần đầu tiên Lý Khải Kiệt để lộ ra biểu cảm bất đắc dĩ như vậy.

Lý Khải Kiệt trong quá khứ vô cùng ung dung tự tin, cứ như không có lúc nào ông ta phải căng thẳng vậy.

Mà lúc này trong lời nói của Lý Khải Kiệt lại mang theo bất đắc dĩ, trong mắt cũng có chút u sầu.

Có thể thấy trong lòng ông ta chắc chắn đang giãy dụa dữ dội.

Dù sao lần này, thứ mà Cao Phong phải đối mặt là nước Mỹ, là quê hương của Lý Khải Kiệt!

“Thưa ông Khải Kiệt, vậy ý ông là…”

“Nếu thái độ của anh ta có thể khiến ông hài lòng, ông sẽ giúp anh ta sao?”

Nữ trợ lý trầm ngâm mấy giây, sau đó vẫn ngẩng đầu hỏi.

Lần này lại đổi thành Lý Khải Kiệt im lặng.

“Chắc thế, đến lúc đó rồi tính sau.”

“Nếu như đến cả tôi cậu ta cũng không dám gặp, thế thì tôi cũng không còn lựa chọn nào khác.”

“Giữa bạn bè với nhau, một khi đã mất đi sự tin tưởng thì không còn tư cách làm bạn bè nữa.”

Lý Khải Kiệt khoát tay, sau đó chậm rãi cất bước rời khỏi văn phòng.

Nữ trợ lý đứng im mất mấy giây, sau đó cũng đi theo.

***

Tây Vực.

Sau khi Cao Phong tiễn Trần Anh Thảo về nhà rồi thì nhanh chóng vòng trở lại.

Dù sao trên lý thuyết thì khối tập đoàn Phong Hạo không liên quan gì đến Việt Nam, cho nên vẫn phải tránh tạo ra hiềm nghi.

Bằng không nếu có chuyện, thế thì nước Mỹ lại có cớ để dùng chuyện này tới đối phó với Cao Phong.

Nhưng với những chuyện thế này, nếu không có chứng cứ rõ ràng thì bọn họ có nghi ngờ cũng vô dụng.

Bọn chúng có thể sẽ âm thầm tạo ra một đội ngũ, dùng cứng đối cứng với Cao Phong, nhưng chưa chắc bọn họ đã có khả năng đó.

Cho nên bây giờ Cao Phong vẫn khá là ung dung.

“Tôi chuẩn bị tối nay xuất phát rồi.”

“Tôi đã cẩn thận phân tích chuyện bên này, hẳn là không sao đâu.”

“Nếu nước Mỹ ra tay vô cớ thì đã có trợ lý Trương kiềm chân lại, có thể đảm bảo an toàn cho các người.”

“Vậy tôi cũng yên tâm rồi, cho nên tôi đã chuẩn bị nhanh chóng hành động, đi tìm Tuyết Mai.”

Cao Phong hơi nới lỏng cổ áo, bước nhanh về phía căn phòng bên kia.

Long Tuấn Hạo đuổi sát phía sau, thế nhưng vẫn không thể bắt kịp.

“Anh Phong, đậu má! Anh đi nhanh thế làm tôi sợ đấy!”

Long Tuấn Hạo xoa lên cái đầu trọc lóc của mình, giọng nói có hơi thấp thỏm.