Rể Quý Rể Hiền

Chương 4585



Chương 4585

Cao Phong cười thầm nhạt nhẽo, quả nhiên đúng như anh dự liệu !

Mọi người trong phòng giam đều trở nên hoảng hốt.

Chẳng lẽ, hôm nay Cao Phong được thả tự do thật hay sao?

“Nghe nói phân khu số ba không chứa nổi một anh hùng hảo hán.”

“Vậy thì sang phân khu hai tham quan nghỉ dưỡng ít lâu x sao nhỉ?”

Toss cười châm biếm mở cửa phòng giam.

Nghe đến câu phân khu số hai, mọi người đều là bàng hoàng và ngạc nhiên.

Tội phạm bị giam ở phân khu số hai so với ở phân khu số ba thì là tội phạm có tính chất nghiêm trọng hơn, thủ đoạn, cách thức ra tay cũng ác độc hơn gấp trăm ngàn lần.

Với lại, người bên phân khu số hai khá đông, phòng giam được xây theo kiểu cực rộng, một phòng có thể chứa ba mươi đến bốn mươi người.

Toss muốn đưa Cao Phong sang đó là muốn nhìn người bên đó đánh anh đến chết hay sao?

Cao Phong không hề nao núng đứng dậy đi ra cửa.

“Đâu chỉ mỗi phân khu số ba không chứa nổi tôi đâu.”

“Tất cả các ngục giam đều không thể chứa nổi tôi.”

Cao Phong lạnh lùng cười, sau đó tự tin, chủ động bước đi trước.

Hai bên đường đi, tất cả mọi người đều ngó ra ngoài song sắt để dõi ánh mắt theo Cao Phong.

“Ha ha, mong rằng lần sau gặp nhau, tôi vẫn nghe được câu nói kiêu ngạo đó từ anh.”

Toss chậm rãi khóa cửa phòng, sau đó cũng bước đi theo sau.

Trong lòng mọi người bây giờ có chút nghi ngờ xen lẫn một chút lo sợ.

Lần này Cao Phong đi sợ là lành ít dữ nhiều rồi.

Rất nhanh sau đó, Cao Phong đã tới phân khu số hai.

Phòng giam bên này đúng là có diện tích rất lớn, đúng như lời đồn.

“Toss đại nhân nói là chăm sóc tên kia cẩn thận một chút.”

Vị cảnh ngục đưa Cao Phong vào phòng và buông lời dặn dò. Sau đó quay lưng đi thẳng.

“Người mới tên gì?”

“Biết quy tắc ở đây chưa?”

Một gã to con có vết sẹo trên mặt liếc nhìn Cao Phong.

Cao Phong chắp tay đứng trước song cửa sắt, nở nụ cười trầm ngâm: “Chúc mọi người một ngày tốt lành, xin tự giới thiệu một chút..”

“Tên của tao chính là quy tắc!”

Chỉ một câu nói mà làm cho thời gian như đóng băng, không khí tĩnh lặng bao trùm.

Bao mươi người trong phòng nghe vậy thì đồng loạt nhíu mày.

Tên của anh ta là quy tắc?

Hay ý của anh ta là anh ta tạo ra quy tắc?

“Người mới vừa nói gì tao nghe không rõ.”

“Nói lại lần nữa xem.”

Tên to con có vết sẹo trên mặt, lấy tay ngoáy ngoáy tai nói.

Nhưng người khác trong phòng cũng đứng lên nhìn chằm chằm vào Cao Phong bằng ánh mắt không mấy thiện cảm.

“Nói lại xem.”

Cao Phong lặng yên nhìn tất cả.

“Sao? Không dám à?”

Tên to con ánh mắt lạnh lùng lại lặp lại yêu cầu một lần nữa.

“Được, vậy nghe cho kĩ đây.”

“Sau khi tao nói xong thì từ giờ trở đi, chúng mày phải gọi tao một tiếng đại ca.”

Cao Phong thong thả chỉ vào mặt từng tên.

“Ha ha ha ha…!”

“Ha ha ha ha! Ôi bụng của tôi, buồn cười chết mất!”

“Giỏi! Tên này bị điên à?”