Rể Quý Rể Hiền

Chương 511: Dùng cơ ngơi để làm quà tặng!



Đây là một cuộc chiến tranh không có khói thuốc súng.

Nhưng áp lực và khủng hoảng kinh tế mà nó gây ra, không kém gì khủng hoảng mà chiến tranh gây ra cho mọi người.

Tập đoàn Thiên Long bắt tay với Hội làm ăn Hà Nội, cho thấy lực lượng đứng đầu thành phố Hà Nội, toàn diện công kích bất động sản Phong Mai.

Với tư cách là một thế lực mới nổi, bất động sản Phong Mai không hề e ngại, hợp sức với các tập đoàn và công ty đối tác, cùng nhau chống lại tập đoàn Thiên Long.

Hai bên chiến đấu với nhau về giá, chiến tranh thương mại trên thị trường chứng khoán và tấn công các nền tảng internet cốt lõi của nhau, các loại phương pháp khác nhau lần lượt xuất hiện.

Toàn bộ thành phố Hà Nội tựa như một chiếc thuyền con giữa tâm của cơn lốc, bị thế lực của hai bên tàn phá không ngừng. Đều là sản phẩm loại một, trong ngày đầu tiên giả cả bỗng nhiên tăng vọt hơn mười lần, nhưng đến ngày thứ hai thì trở nên vô giá trị, đến ngày thứ ba lại tăng vọt hơn mười lân.

Giá trị cổ phiếu của hai bên cũng giống như một chiếc thuyền nhỏ trong cơn sóng lớn, thăng trầm, lên xuống vô cùng bất ổn.

Tình hình này đã thu hút sự chú ý lớn từ phía trên, biện pháp cuối cùng là họ phải hẹn tập đoàn Thiên Long và bất động sản Phong Mai ra để đàm phán.

Thế nhưng, thái độ của hai bên vô cùng cứng rắn và trực tiếp cự tuyệt, rơi vào phạm vi không hồi kết.

Tập đoàn Thiên Long do Long Chí Minh tự mình ra tay, dẫn dắt Hội làm ăn Hà Nội không ngừng ra tay.

Mà Cao Phong đóng giữ ở phía sau lưng bất động sản Phong Mai, từ xa chỉ huy cấp dưới chiến đấu chống lại tập đoàn Thiên Long.

Ngày đầu tiên, tập đoàn Thiên Long dắt mười mấy thành viên của Hội làm ăn Hà Nội, cùng nhau hợp tác để tấn công bất động sản Phong Mai.

Cao Phong điều động công ty vệ sĩ Bảo Đêm, câu lạc bộ thể hình Phong Minh, cùng với nhà họ Đường ở thành phố Hà Nội đứng ra ủng hộ bất động sản Phong Mai.

Ngày thứ hai, tập đoàn Thiên Long cho mời hơn một nửa thành viên một lần nữa, phát động một cuộc tấn công nhanh chóng nhưng mãnh liệt hơn.

Bất động sản Phong Mai đã có một chút bất thường và thị trường chứng khoán rơi vào tình trạng suy thoái.

Cao Phong đánh ra lá bài thứ hai, tập đoàn Bắc Liễu và xí nghiệp Kim Thiên đã đứng lên để ngăn chặn việc kêu gọi đầu hàng, dốc sức hỗ trợ bất động sản Phong Mai. Hơn nữa có hai dòng họ lớn hỗ trợ, hai bên lại tiến vào trận giằng co một lần nữa. Cuộc tấn công dự kiến xảy ra giữa hai bên ngay từ đầu, khi mỗi bên lần lượt lật từng quân bài, hai bên đã hoàn toàn nổ ra một cuộc chiến tranh thương mại với quy mô lớn.

Kể từ khi bất động sản Phong Mai được thành lập tới nay, đã gặp phải đối thủ mạnh nhất.

Mà phía tập đoàn Thiên Long cũng vô cùng kinh ngạc, sự lớn mạnh thật sự của bất động sản Phong Mai nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Trên thực tế thì tập đoàn Thiên Long đã chuẩn bị sẵn sàng, nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng sẽ chuẩn bị tâm lý để ra tay.

Thế nhưng sau ba ngày chiến đấu kéo dài, nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng không có một chút ý định ra tay nào. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Điều này khiến cho tập đoàn Thiên Long vô cùng kinh ngạc, nhà họ Cao không hỗ trợ bất động sản Phong Mai, mà bọn họ còn có thể cạnh tranh với tập đoàn Thiên Long?

Mà cộng thêm ba dòng họ lớn của Hà Nội, càng khiến cho tập đoàn Thiên Long bị vướng tay vướng chân.

Khả năng tài chính của ba dòng họ lớn này cũng không mạnh, thế nhưng bọn họ đều là những dòng họ lâu đời ở Hà Nội, mối quan hệ và di sản của bọn họ không cho phép người khác khinh thường.

Ba dòng họ lớn, hơn nữa có một ít xí nghiệp ở thành phố Hà Nội hỗ trợ cho bất động sản Phong Mai, mặc dù không có nhà họ Cao hỗ trợ, họ thậm chí còn ngang sức cạnh tranh với tập đoàn Thiên Long.

Những xí nghiệp hiện tại ở thành phố Hà Nội, vốn dĩ muốn giữ vị trí trung lập, cũng đã bị cuốn vào cơn bão này.

Xét cho cùng, cuộc chiến kinh doanh này liên quan đến quá nhiều thứ, không có bất cứ một công ty có thể thể may mắn tránh khỏi, ngoại trừ việc công ty đó không ở thành phố Hà Nội.

Chỉ cần ở thành phố Hà Nội, tình hình nghiêm trọng, ép mọi người phải đứng thành hàng, không đưa ra lựa chọn thì không được.

Cao Phong và tập đoàn Thiên Long đều đối với sự lớn mạnh của đối thủ sinh ra một loại quý trọng, còn có một loại cảm giác muốn chinh phục đối thủ của mình.

Sau cuộc chiến thương mại kéo dài ba ngày, các thành viên của cả hai bên đều kiệt quệ.

Điều quan trọng nhất là hai bên dường như đã hình thành một sự ăn ý ngầm nào đó. Bất động sản Phong Mai không dùng lực lượng của nhà họ Cao, tập đoàn Thiên Long cũng không có dùng lực lượng ở nước ngoài.

Cả hai bên đều sử dụng lực lượng của bản thân để tiến hành các cuộc chiến tranh thương mại ở quê hương Hà Nội.

Có người nghi ngờ, có người lại cho rằng chiến tranh thương mại như vậy mới có ý nghĩa, cả hai bên đều có điểm giới hạn của bản thân.

Chuyện xảy ra ở thành phố Hà Nội, đó chính là chuyện của thành phố Hà Nội, căn bản không cần thế lực bên ngoài nhúng tay vào.

Cho nên không chỉ có những người khác ở thành phố

Hà Nội, mà cả hai bên đang giao chiến với nhau, thực ra cũng có chút hâm mộ đối thủ. Ba ngày trôi qua, dường như hai bên đã đạt được một thỏa thuận nào đó, họ đã khép lại trong một thỏa thuận ngầm và tạm thời đình chiến.

Người không biết còn cho rằng cả hai bên đã đạt được thỏa thuận gì đó, không tiếp tục đấu tranh với nhau nữa.

Nhưng Cao Phong và tập đoàn Thiên Long cũng hiểu rõ, chẳng qua là hai bên đang hồi phục trong thời gian ngắn ngủi mà thôi.

Sau khi nghỉ ngơi xong, một cuộc chiến thương mại kinh hoàng hơn có thể nổ ra.

Dù cho có mệt mỏi muốn chết thì cũng không thể tránh khỏi.

Một người muốn bảo vệ vị trí của mình, còn một người thì muốn thay thế vị trí đó, cho nên căn bản sẽ không có bất cứ khả năng đàm phán nào.

Trong phòng khách ở nhà họ Kim.

Cao Phong thông qua điện thoại di động, hoàn thành bước tiếp theo của kế hoạch, anh để điện thoại di động xuống, có chút mệt mỏi mà dựa vào trên ghế sa lon.

Sự yên lặng qua đi, chắc chắn sẽ đón nhận những cơn bão càng mãnh liệt hơn.

Cho nên các công nhân viên có thể nghỉ ngơi, nhưng nhân vật chủ chốt ở phía sau như Cao Phong, căn bản không được nghỉ ngơi. "Haizzz!" Cao Phong thở phào một hơi, nhẹ nhàng xoa bóp huyệt Thái Dương.

Ba ngày qua thần kinh của anh vẫn căng chặt, hôm nay bỗng nhiên được nới lỏng ra, trái lại anh càng cảm thấy uể oải hơn.

Mặc dù Cao Phong không đứng trong tuyến đầu của cuộc chiến tranh thương mại, thế nhưng anh là người đứng ở phía sau, anh không chỉ phải điều động binh lực, mà anh còn phải nhìn cách sắp xếp của toàn bộ cuộc chiến.

Sau đó căn cứ vào tình hình để lật quân bài trong tay mình, loại quá trình không thể thả lỏng tinh thần trong mọi thời điểm này, thật sự khiến cho thể xác và tinh thần đều mỏi mệt.

Kim Tuyết Mai cầm một ly trà giải nhiệt vào, nhẹ nhàng đặt trước mặt của Cao Phong, cô có chút im lặng, nói: "Cao Phong, mấy ngày nay rõ ràng là em và giám đốc Lưu đang chống lại tập đoàn Thiên Long, sao anh lại có vẻ mệt mỏi hơn so với bọn em vậy?"

Cao Phong nhẹ nhàng cười, anh không lên tiếng giải thích.

Khoảng cách ngày sinh nhật của Kim Tuyết Mai càng ngày càng gần, đến lúc đó cô sẽ hoàn toàn hiểu rõ trong khoảng thời gian này Cao Phong rốt cuộc làm cái gì.

Khi tập đoàn Thiên Long bị tiêu diệt thì không có một ai ở thành phố Hà Nội này có thể chống lại Cao Phong. Đến lúc đó, chỉ còn một mình Cao Phong làm chủ mảnh đất Hà Nội rộng lớn này, anh mới có thể chân chính giao mảnh đất này cho Kim Tuyết Mai.

Hàng ngàn quà tặng thì có ý nghĩa gì? Cao Phong muốn lấy cơ ngơi to lớn của thành phố Hà Nội làm quà tặng cho cô.

Làm vua một nước, cơ ngơi và gấm vóc, cho phép cô ấm no cả đời. "Được rồi Cao Phong, ngày mai anh... Có thời gian rảnh không?" Kim Tuyết Mai nhìn thoáng qua vẻ mặt của Cao Phong, nhẹ giọng hỏi một câu. "Ngày mai, chắc là có, có chuyện gì à?" Cao Phong suy nghĩ một chút, hôm nay đám người của Lâm Vạn Quân đã tiến vào quỹ đạo, cũng thích ứng cuộc chiến với tập đoàn

Thiên Long.

Dù cho tập đoàn Thiên Long đột nhiên tấn công, đám người của Lâm Vạn Quân cũng không đến mức trở tay không kịp mà rơi vào hoảng loạn. "Mẹ nói, mẹ đã xem ngày, ngày mai mẹ phải dọn nhà Cho nên bà ấy muốn ngày mai sẽ dời đến biệt thự" Kim Tuyết Mai nói đến đây, vẫn còn có chút ngượng ngùng. "Không dời đi!" Cao Phong không chút do dự mà xua tay từ chối.

Kim Tuyết Mai bối rối.

Cô vốn dĩ cho rằng, sau khi cô nói ra thì Cao Phong nhất định sẽ đồng ý, dù sao đây cũng là chuyện tốt. Cho nên cô thật sự không ngờ thái độ của Cao Phong lại cứng rắn như thế, trực tiếp từ chối? "Vì sao, vì sao?" Kim Tuyết Mai vén tóc qua vành tai, có chút mơ hồ nhìn Cao Phong. "Mục đích của việc đổi nhà là để giải quyết vấn đề ít phòng ngủ, nhưng bà ấy nói sau khi đổi nhà thì muốn anh với em chia phòng ngủ, tại sao anh phải lãng phí thời gian để chuyển đi như vậy?" Cao Phong giống như nói một chuyện đương nhiên.