*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đương nhiên, tôi cảm ơn ân tình của Chủ tịch Lê trong khoảng thời gian này, đồng thời cũng sẽ vĩnh viên khắc ghi ở trong lòng. "Nếu Chủ tịch Lê không muốn đi theo tôi, vậy thì tất cả hao tổn trong khoảng thời gian này, tôi đều sẽ bồi thường gấp mười cho Chủ tịch Lê như đã hứa hẹn. "Ngoài ra, nếu ngày nào đó tôi quay trở lại Hà Nội thì cũng sẽ thực hiện lời hứa như cũ, cho nhà họ Vũ một nơi để ổn định tại Thành phố Hà Nội " "Chỉ cần Cao Phong tôi vẫn còn sống thì sẽ bảo đảm cho nhà họ Vũ một đời yên ổn. "Chủ tịch Lê không cần phải lo lắng quá nhiều. Lời hứa của Cao Phong tôi luôn nặng tựa nghìn cân, chưa bao giờ nuốt lời Cao Phong chậm rãi đứng dậy, thong thả đi tới trước cửa sổ sát đất, nhìn xuống phía dưới đang nườm nượp xe cộ qua lại
Anh đã cho ông hai con đường, bây giờ xem Vũ Hoàng Lê sẽ lựa chọn thế nào.
Giờ phút này, Vũ Hoàng Lê trừng lớn mặt trái tim hoảng loạn đập thình thịch
Dù ông có trí thông minh rất cao nhưng cũng không thể ngờ rằng, lựa chọn thứ hai mà Cao Phong cho ông lại là như vậy.
Vũ Hoàng Lê không thể không tán thưởng, Cao Phong thật sự vô cùng thấu hiểu cách để thu phục lòng người
Nếu hôm nay Cao Phong vong ân phụ nghĩa, Vũ Hoàng Lê chọn không theo anh, chắc chắn anh sẽ đuổi tận giết tuyệt...
Trong lòng Vũ Hoàng Lê kìm nén tức giận, cho dù phải mang cả Bất động sản Thăng Thiên ra đánh cuộc cũng phải đấu một trận với Cao Phong
Cùng lắm thì cá chết lưới rách.
Nhưng dù bây giờ Cao Phong đang dần dân khỏi phục lại lực lượng, nhưng vẫn không hề quân ân tình trong khoảng thời gian này.
Đồng thời chủ động nhắc tới lời hứa, còn cho Vũ Hoàng Lê ưng thuận một thể yên ổn.
Điều này làm cho trong lòng Vũ Hoàng Lê rất kính phục.
Vũ Hoàng Lê đốt một điếu thuốc, suy nghĩ kỹ lưỡng hai sự lựa chọn
Lựa chọn thứ nhất là đi theo Cao Phong, khiêu chiến thiên hạ, đoạt được rất nhiều vinh quang, nhưng chắc chắn sẽ có nguy hiểm ở sau lưng.
Nếu thất bại, nhà họ Vũ chắc chắn sẽ bị hủy diệt ngay lập tức.
Đối mặt với lực lượng kinh khủng của nhà họ Cao ở
Thành phố Đà Nẵng, nhà họ Vũ không còn con đường sống nào.
Còn lựa chọn còn lại không hề có nguy hiểm gì, chỉ việc chờ sau khi Cao Phong thành công, đi hưởng một ít thành quả thắng lợi của Cao Phong
Nền chịu nguy hiểm đi khiêu chiến thế giới với Cao Phong, sau đó cùng nhau chia sẻ bánh kem ngọt ngào của chiến thắng.
Hay là nên phần rồ giới hạn với Cao Phong, chờ đến lúc bọn Cao Phong chia sẻ thành quả chiến thắng thì đi ăn kẻ một chút nhiề
Chỉ cần là một chàng trai nhiệt huyết thì chắc chắn sẽ chọn con đường thứ nhất.
Chinh chiến thiên hạ, đảo lộn trời đất là ước mơ của mỗi người đàn ông.
Năm quyền thiên hạ, say ngủ trên gối người đẹp, sao mà không thích cho được? Nhưng Vũ Hoàng Lê còn có gia đình của mình nên không dám tùy tiện đồng ý.
Nhưng nếu lựa chọn con đường thứ hai, đến lúc đó dù cho Cao Phong có thực hiện lời hứa, Vũ Hoàng Lê làm gì có mặt mũi nào để đi nhận? không cố gắng chút nào nhưng lại đi chia sẻ thành quả thắng lợi của người khác
Làm thế thì có khác gì ăn mày đâu?
Cho nên, lòng Vũ Hoàng Lê lúc này thật sự là vô cùng bối rối.
Bối rối hơn tất cả những lần ra quyết định kinh doanh.
Tham chỉ còn bối rối hơn cả thời điểm đối mặt với Cao Phong ở Thành phố Hà Nội lúc trước. Đây là quyết định có liên quan đến vận mệnh của nhà họ Vũ l
Năm phút tròi qua, Vũ Hoàng Lẽ uống mấy chén trà, hút hai điều thuốc.
Bàn tay thi thoảng lại run rẩy.
Có thể biết được lúc này trong lòng ông phức tạp đến mức độ nào.
Cao Phong không hề lên tiếng quấy rầy trong khoảng thời gian ông suy nghĩ.
Anh đứng trước cửa sổ sắt đất ở tầng chín, nhìn đường đi ngựa xe như nước phía trước, mất nhằm lại không biết đang suy nghĩ gì.
Vũ Hoàng Lê lại uống một hớp trà thật lớn, quay đầu nhìn về phía Cao Phong.
Nhìn bóng lưng Cao Phong khoanh tay đứng vô cũng bất cần đời, khí chất không ai sánh nổi Người trẻ tuổi này có rất nhiều ưu điểm, rốt cuộc có đảng giá để cho mình trung thành đi theo không?
Vũ Hoàng Lê hiểu lực lượng của Cao Phong rất lớn, không hề kém Bất động sản Thắng Thiên của ông.
Lúc này, Cao Phong lại lựa chọn Vũ Hoàng Lê, hàn là vì nhớ đến ân tình trong khoảng thời gian này. Nhưng Vũ Hoàng Lê lại không biết mình có nên nhận lấy cành ô liu này hay không. "Cậu Phong, tôi... Suy nghĩ thêm chút nữa được không?"
Vũ Hoàng Lê im lặng thật lâu, cuối cùng cắn răng nói một câu như vậy. Cao Phong không quay người, chí lạnh nhạt nói: "Chủ tịch Lê không cần áp lực tâm lý làm gì. Cho dù ông có gia nhập khối tập đoàn Đế Phong hay không, tôi vẫn sẽ thực hiện lời hứa "Đương nhiên, đoạn đối thoại hôm nay của chúng ta và thân phận của tôi, tôi hi vọng ông có thể giữ bí mặt, không nói cho người ngoài "Cậu Phong, chuyện này cậu yên tâm Vũ Hoàng Lê tôi đây thể, dù có gia nhập khối tập đoàn Đế Phong hay không cũng sẽ không làm chuyện gì có hại cho cậu Phong." "Nếu tôi làm trái lời sẽ bị thiên lôi đánh!" Vũ Hoàng Lê nói thắng lập trường của mình.
Quan trọng nhất là ông phải loại bỏ lo lắng của Cao Phong về mình mới có thể sống an toàn hơn. "Được, tôi cho ông thêm thời gian để cân nhắc. Cao Phong nói xong thì định quay người rời đi, "Cậu Phong, cậu chờ một chút Vũ Hoàng Lê lại gọi Cao Phong lại.
Sau đó ông vội vàng đi đến bàn làm việc, lấy ra một cái hộp nhỏ tinh xảo từ trong hộc bản, trông không hề thua kém hàng hiệu. "Đây là?" Cao Phong hơi nghi ngờ một chút. "Câu Phong, đây là thứ tôi đã thuê người để làm ra một cái mặt nạ da người trông rất thật
Vũ Hoàng Lê vừa nói vừa mở cái hộp nhỏ ra cho Cao Phong quan sát. "Cậu xem chất liệu này sở vào rất giống da thật, độ tương đồng cao hơn chín mươi phần trăm. Ngoài ra màu da, lỗ chân lông trong cũng rất giống thật." "Chỉ cần đeo lên rồi, trừ phi cậu tự mình lấy tay vuốt vào mép mặt nạ, nếu không sẽ không có ai phát hiện sơ "Chất liệu rất mỏng, đồng thời cũng rất thoáng khí, dù mang trong khoảng thời gian dài cũng sẽ không có cảm giác khó chịu" "Bây giờ thân phận của cậu rất nhạy cảm, tuy tôi đã làm Chứng minh nhân dân giả cho hai người, nhưng văn có người biết được dáng vẻ của hai người "Cho nên tôi tự quyết định, đặt làm cho Cậu Phong một chiếc mặt nạ ở nước ngoài.
Vũ Hoàng Lê đeo bao tay lên, cầm chiếc mặt nạ mỏng dính trông giống da người kia lên.
Cao Phong cẩn thận quan sát trong chốc lát, sau đó thật lòng khen: "Đồ tốt, Chủ tịch Lê có lòng quả" Có thứ này, sau này Cao Phong có thể hành động to gan hon
Trừ phi là vô cùng quen thuộc với Cao Phong, có thể nhận ra giọng nói của anh, nếu không sẽ không tài nào nhận ra được Cao Phong. "Cậu Phong thích là tốt rồi. Vũ Hoàng Lê cười trả "Được! Vậy tôi sẽ không khách sáo nữa" Cao loi.
Phong đưa tay tiếp nhận.
Trong lòng anh không khỏi cảm thán, có lão hồ ly Vũ Hoàng Lê hành đọng kín đảo trợ giúp mình ở đây còn mình phát triển ở Thị trấn Biển Đông, chắc chắn có thể tiết kiệm rất nhiều công sức.
Dù sao Khúc Đại Minh vẫn còn rất trẻ, kinh nghiệm, trái đời và khả năng cân nhắc toàn diện kém Vũ Hoàng Lê xa tít tắp. "Chủ tịch Lê, tôi vẫn hi vọng ông có thể cân nhắc lựa chọn thứ nhất một chút." Cao Phong im lặng hai giây, nói xong cầu này rồi mới đi. "Được rồi Cậu Phong, tôi nhất định sẽ cẩn thận suy nghĩ. Vũ Hoàng Lẽ nghiêm túc trả lời. Sau khi Cao Phong tạm biệt Vũ Hoàng Lê, lại đi mua một ít đồ
Sau đó, việc anh cần làm là chờ đợi quyết định của Vũ Hoàng Lê.
Ngoài ra, còn phải chờ đám người Cao Kim Thành trở về Đến lúc đó, Khúc Đại Minh, Cao Quang Minh, lại thêm Vũ Hoàng Lê
Cao Phong sẽ có thể đứng vững tại Thành phố Đà Nẵng này.
Tốc độ phát triển và bánh trưởng cũng sẽ tăng thêm rất nhiều.