Rể Quý Rể Hiền

Chương 866



Chương 866

“Xin lỗi, Giám đốc Nam, Giám đốc Trung. Tôi sẽ dùng tiền của mình để trả khoản viện phí. Kim Tuyết Mai nhìn ba người Hứa Viễn Nam, dùng giọng điệu kiên định trả lời.

“Am.”

Hứa Viễn Nam đập mạnh lên bàn, ông ta dùng ngón tay chỉ vào Kim Tuyết Mai, mắng: “Con m* nó, cô như thế này là rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt à!”

“Ông đây bỏ ra nhiều tiền như vậy thì có loại con gái nào mà không tìm được. Con m* nó, cô thật sự coi mình là cục vàng cục bạc à?”

Cửa phòng riêng lập tức bị mở ra, có hai người vệ sĩ mặc áo đen ló đầu vào, hỏi: “Giám đốc Duy, có chuyện gì sao?”

“Không sao! Đừng để người khác vào.” Đàm Hồng Duy sầm mặt, xua xua tay.

Hai người vệ sĩ gật đầu, lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Chu Hồng Trung cũng hằng giọng, cười nói: “Phụ nữ vốn dĩ là để đàn ông chơi. Làm người phải hiểu rõ địa vị của bản thân.

Kim Tuyết Mai cúi đầu không nói, trong lòng đã bực bội đến cực điểm.

“Đ*t! Con m* nó, ông đây hết kiên nhẫn rồi. Hôm nay cô làm thì làm, không làm cũng phải làm.

“Con m* nó, thật sự cho rằng ông đây tổn ba mươi triệu để mời mày làm trợ lý là để mày cùng đi ăn bữa cơm à?”

“Có công việc tốt như vậy thì ông đây cũng muốn làm. Hứa Viễn Nam mắng, sau đó vươn tay ra, muốn kéo Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai vội vàng đứng dậy, kéo Cao Phong trốn ra sau.

“Đậu xanh! Cho mày mặt mũi mà mày còn không biết đường à?” Men rượu ngấm lên đến đầu, Hứa Viễn Nam dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn Kim Tuyết Mai, mắng: “Ông đây cho mày bao nhiêu tiền thì mày phải làm cho xứng bấy nhiêu tiền.”

“Mấy ngày trước ông cho mày mười triệu, mày đã làm gì? Hay là mày trả lại đây cũng được.

Kim Tuyết Mai cắn môi. Mười triệu đó đã dùng để mua ô tô điều khiển từ xa cho Cao Phong rồi, ấy ngày nay lại tiêu không ít tiền, còn có thể lấy ở đâu ra chứ? “Không trả được. Không trả được thì ngoan ngoãn nghe lời đi.”

“Ông đây cho mày tiền, mày cho các ông thứ các ông muốn. Chúng ta tiền trao cháo múc, đây chính là hợp tác cùng thắng lợi trong làm ăn.

Hứa Viễn Nam cười xấu xa, lại lần nữa bắt lấy Kim Tuyết Mai.

Mượn hơi men rượu, ông ta cũng không chuẩn bị đi lên tầng nữa, dù sao trong phòng riêng này cũng có buồng nghỉ.

Lại nói, cho dù làm trước mặt tên ngốc Cao Phong này thì làm sao?

Trương Hồng Trung và Đàm Hồng Duy cũng đã bao vây lấy rồi. Rượu vào thì to gan, hơn nữa bọn họ còn thường xuyên làm chuyện này, lại càng chẳng có chút kiêng dè gì.

“Các ông làm gì vậy?” Cao Phong trừng lớn mắt, anh có hơi căng thẳng mà nhìn ba người Hứa Viễn Nam.

Với trí tuệ hiện giờ của anh thì căn bản là không thể hiểu được. Người vừa rồi vẫn còn đang mời bọn họ ăn cơm, sao đột nhiên lại trở nên hung ác như vậy.

Nhưng anh cũng có thể nhìn ra được ánh mắt của ba người này xấu xa đến thế nào.

“Đồ đần, cút sang một bên cho tao” Đàm Hồng Duy đẩy Cao Phong sang một bên, trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ mất bình tĩnh.

Với địa vị của bọn họ thì có bao giờ tìm phụ nữ còn phải phiền phức như vậy không?

Đừng nói là mấy chục triệu, trong quán bar, đặt bừa một xấp chục triệu thì không biết là có bao nhiêu con gái tranh nhau muốn lên xe nữa.

Kim Tuyết Mai này thanh cao như vậy, đã khiến bọn họ mất đi toàn bộ sự nhẫn nại.

Cho nên, bọn họ liền trực tiệp lộ rõ bản chất.

“Phong.

Kim Tuyết Mai vội vàng đỡ lấy Cao Phong, cô tức giận nhìn ba người kia.

“Nếu các ông cứ như vậy thì tôi sẽ báo cảnh sát đấy.

Kim Tuyết Mai còn muốn dùng cảnh sát để dọa người rút lui.

“Ha ha! Con m* nó, đúng là buồn cười mà. Là đĩ mà còn muốn lập bàn thờ trinh tiết?”

“Cô đã theo bọn tôi đến chỗ này. Xong chuyện rồi đi báo cảnh sát, ai sẽ tin cô?”

“Nhiều đấy. Là số tiền bọn tôi đưa chưa đủ phải không? Ha ha.” Vẻ mặt Chu Hồng Trung tràn ngập coi thường.

“Được thôi. Để cảnh sát đến, vừa hay tôi nói về chuyện em trai cô cố ý gây thương tích. Hứa Viễn Nam chẳng hề sợ sệt mà nói.

Đàm Hồng Duy đẩy Cao Phong ra lần nữa: “Đừng lắm lời nữa. Giờ đang men say thì nhanh làm cho xong chuyện đi.”