Rể Quý Rể Hiền

Chương 962



Chương 962

Muốn mua đứt phòng tập gym này lại, không có mười mấy tỉ thì cũng đừng nghĩ tới. Nếu như Cao Kinh Thiên thật sự có nhiều tiền như thế, cậu nhân viên này thật sự không dám trêu chọc Cao Kinh Thiên nữa.

“Cao Vũ, cậu có thể đừng chém gió nữa được không? Cậu lấy cái gì để mua lại phòng tập gym của người ta chứ?”

“Không phải muốn dùng chiếc Santana mấy chục triệu kia của cậu chứ? Ha ha. Phó Trung Dũng vừa cười vừa cầm chiếc cốc bên cạnh lên lắc lắc, anh ta rót lòng trắng trứng giúp tăng cơ vào trong đó.

Cậu nhân viên cũng có hơi nghi ngờ, cũng không biết phải đáp lời anh thế nào.

“Anh Trung Dũng, anh có ý gì thế?” cậu nhân viên do dự một lát rồi hỏi. Phó Trung Dũng quơ quơ chiếc cốc trong tay, anh ta cười lạnh nói: “Cậu vẫn chưa biết sao? Tên này chính là một kẻ bị bệnh thần kinh, anh ta lái một chiếc Santana rách nát mấy chục triệu đó.

“Chỉ dựa vào anh ta mà cũng muốn mua lại phòng tập gym có giá trị mấy tỉ này sao? Anh ta đang trêu chọc cậu đó!”

Trên mặt Phó Trung Dũng cười lạnh không ngừng, trong lòng anh ta lại vô cùng hả hê.

Chỉ dựa vào Cao Vũ mà cũng muốn đầu với Phó Trung Dũng anh ta sao?

Anh ta chỉ cần tùy ý một chút là có thể đùa chết Cao Vũ rôi.

Một cô gái ưu tú như Cao Tuyết, không phải loại nhãi nhép lái chiếc xe santana rách nát như anh có thể ở bên cạnh được.

Nghe thấy lời của Phó Trung Dũng, cậu nhân viên đó cũng cười.

Cậu ta biết ngay mà, Cao Kình Thiên này chẳng qua cũng chỉ là một tên nhãi nhép mà thôi.

Ngày hôm qua anh tới đây không làm gì cả, mở miệng ra đã đòi gặp ông Cậu nhân viên đó vốn nghĩ muốn lừa dối anh để làm thẻ hội viên một năm, như thế thì cậu ta cũng có được hoa hồng.

Kết quả là Cao Kình Thiên không tìm được ông chủ nên quay người đi ra ngoài Hôm nay sau khi tới đây, nói chưa tới hai câu lại muốn tìm ông chủ nữa.

Cậu ta đã nói rõ ràng với Cao Thiên rồi, ông chủ không tùy tiện gặp người khác, vậy mà Cao Kình Thiên lại trực tiếp nói muốn mua lại toàn bộ phòng tập gym này.

Anh muốn nói anh thật sự có nhiều tiền như thế thì cũng được thôi, nhưng anh lại lái một chiếc Santana rách nát mấy chục triệu thì anh dựa vào đầu mà nói ra những lời như thế? “Anh à, anh đừng gây ồn ào nữa, phòng tập gym Thần Phong chúng tôi cũng không phải là nơi anh muốn làm loạn kiểu gì thì làm Cậu nhân viên đó càng nghĩ càng cảm thấy không thoải mái, cậu ta ngay lập tức lạnh mặt nói với Cao Kình Thiên.

“Hắc hắc, nhanh chóng đuổi anh ta ra ngoài đi, đừng làm ảnh hưởng tới tâm trạng rèn luyện của tôi.” Phó Trung Dũng uống một hớp lòng trắng trứng, anh ta quét miệng rồi cười lạnh nói.

“Anh có thể đuổi tôi đi sao?”

Cao Kình Thiên liếc mắt nhìn Phó Trung Dũng một cái, giọng nói rất bình tĩnh nói với anh ta.

“Ha Phó Trung Dũng cười lạnh một tiếng, sau đó anh ta liền đặt chiếc cốc trong tay xuống.

“Cao Vũ anh là cái thá gì cơ chứ? Anh mà cũng dám nói những lời kiểu này trước mặt tôi sao?”

“Ông đây lái một chiếc BMW X6, uống chính là bột lòng trắng trứng nhập khẩu được sản xuất đặc biệt, có thể đè bẹp chiếc xe rách nát kia của anh luôn đó có hiểu không?”

“Ở trong phòng tập này, tôi nói anh cút đi thì anh phải cút đi!”

Ngày hôm qua Phó Trung Dũng phải nén một bụng lửa giận, bây giờ cuối cùng cũng có thể xả hết ra ngoài rồi.

Anh ta vừa chỉ thẳng vào Cao Kình Thiên mà mắng to, vừa quơ quơ cánh tay cường tráng của mình.

“Anh à, anh Trung Dũng là hội viên cao cấp của phòng tập gym chúng tôi, anh ấy đã làm thẻ hội viên năm năm rồi”

“Tôi chắc chắn sẽ nghe theo lời của anh ấy” Cậu nhân viên cũng đứng một bên phụ họa.

Nghe thấy lời này, trên mặt Phó Trung Dũng càng thêm kiêu ngạo, anh ta cũng càng thêm khinh thường Cao Kình Thiên.

Nếu anh rất lợi hại thì anh cũng làm một thẻ hội viên cao cấp năm năm cho tôi xem nào! Đừng nói là một cậu nhân viên quèn, cho dù là ông chủ của phòng tập gym Thần Phong này tới thì cũng phải răm rấp nghe lời anh ta.

Chính là bởi vì anh ta đã làm một thẻ hội viên cao cấp năm năm ở đây, thân phận đó không phải một kẻ không phải là hội viên như Cao Kinh Thiên có thể so sánh được.

Dù sao thì trên thế giới này chắc chắn không có kẻ nào có tiền mà không muốn kiếm, đó chính là đồ ngốc!

Cao Kình Thiên khẽ lắc đầu, anh thở dài một hơi nói: “Tôi không muốn gây chuyện thị phi, tôi chỉ muốn gặp ông chủ của cậu mà thôi.”

“Thật là ngại quá, chuyện này thì không được rồi.” Cậu nhân viên đó không hề do dự mà trả lời.

“Đợi một chút!” Phó Trung Dũng cười ha ha, anh ta xua tay ngắn cậu nhân viên đó lại.

“Sao thế anh Trung Dũng?” cậu nhân viên đó lập tức thay đổi thái độ khi đối mặt với Phó Trung Dũng.