Trạch không hổ danh là bá chủ của nửa giới Hắc Bang .Người đi theo anh ai nấy đều mặc vest đen khiến ai nấy đều phải khâm phục kể cả những thuộc hạ của Độc Cô Hoàng Bích .
Bọn thuộc hạ chưa kịp làm gì Chi thì phải đờ người ra vì cái sự lãnh khốc và hùng dũng của anh.Trạch nhanh chóng bước tới chỗ Chi lần lượt cầm súng để bọn họ tránh đường cho anh tới chỗ Chi.
Nhìn thấy Chi như vậy Trạch càng hận bản thân mình hơn.Cũng tại anh lơ là mà cô thành như thế này . (7)
Chi vẫn đang trong trạng thái hoảng sợ .Đôi chân cô co rút lại tay thì che chắn lại chiếc áo đã bị hở ở giữa tuy vẫn còn mang còng .
Cô vẫn chưa nhận ra rằng Lý Thừa Trạch đã đến đây .Cô vẫn luôn miệng lập đi lập lại câu nói để cho bản thân mình mọi chuyện xảy ra đều không phải là sự thật.
Thấy có người bước đến cô vẫn mơ hồ mà co rút người lại mà liên tục lẩm bẩm.
' Các người đừng tới đây.....đừng .....đừng mà....đừng tới đâyyy"
Cô la hét trong đau đớn và tuyệt vọng thì Hoàng Bích đứng đó đã phá lên cười vang khiến cho Trạch dừng chân mà quay đầu lại.
Nào ngờ ánh mắt của Trạch là hình viên đạn nhìn Bích vì đang cười trên nổi đau của người khác.
Trái lại khi anh nhìn Chi như vậy thì càng trách bản thân mình nhiều hơn.Cô bị roi đánh đến mức rỉ máu mà chảy ra ,Áo thì bị bung nút nhưng may chỉ mới hai nút đầu .Giọt nước mắt của Chi rơi xuống từng giọt từng giọt.Trạch nhìn Chi âu yếm rồi lấy chiếc giọng trầm ấm của mình mà nói với Chi để
cô an tâm nhiều hơn vì người đối diện.
" Là tôi Lý Thừa Trạch bạn thân nhất của cậu đây !"
Khi tay Chi nghe loáng thoáng tên " Trạch " thì chưa để Trạch kịp phản ứng gì cả thì cô đã nhào tới mà ôm chầm lấy Trạch dù dây còng vẫn đang quấn lấy cô.
Trạch hiểu ý sai bọn thuộc hạ của anh mở dây sắt cho cô .Anh thuận tay mà đáp lại cái ôm của cô .
Nhìn trông hai người có vẻ là rất hợp đôi khiến cho An Nhiên đứng đấy mà dậm chân.Cô ta ghen tị vì dù có bị thương tơi tả thì Trạch cũng ôm Chi thứ mà cô ta chưa từng được có.
Bởi xã hội mới có câu :
" Thứ gì nếu không phải là của mình thì tốt nhất là đừng nên tranh giành
Hoàng Bích đứng đấy mà tức giận không thôi cái tức giận lớn nhất của cô chính là tại sao mà dù ở mọi hoàn cảnh nào thì Bích cô cũng bị ăn cơm tró cơ chứ?
Trạch bỗng nhẹ nhàng bế Chi lên mà còn dặn ngọt cô để cô cảm thấy cảm giác an toàn hơn bao giờ hết.
'Mọi chuyện không sao cả cậu đừng lo đã có tôi rồi,dù có thể nào tôi cũng bảo vệ cậu"
Trạch xoa đầu Chi một cách nhẹ nhàng .Sự bất thường của Chi anh đã nhìn thấy khi Chi nhìn anh xong thì đã ngất đi vì quá mệt .
Trạch nhìn từng kẻ ở đây mà như muốn ăn tươi nuốt sống từng người đúng thật là quá đáng chết mà.
' Tôi xin lỗi hên là tôi tới kịp còn không thì sẽ hối hận cả đời mất " _ Trạch nói mà trong lòng cực kỳ uất hận .
Sở Dĩ anh biết Chi ở đây là do cuộc gọi điện thoại của Khải.Lúc Chi đi thì không thông báo cho anh mà chỉ nói với Lan Lan.
Mà Chi đâu hề biết chiếc đồng hồ mà cô đang đeo lại chứa một chiếc camera xịn xò được anh cô tặng cô nhân dịp sinh nhật thứ 17. (7)
Anh cô đang tức giận Bạch Tiêu Di thì định rủ mấy thằng bạn đi uống rượu để kể chuyện xấu của Bạch Tiêu Di ra cho anh em chí cốt thì vô tình bấm vô những chiếc camera được ghi hình.
Điều đặc biệt là khi quan sát camera từ chiếc đồng hồ của Chi thì thấy Chi đang bị xích dây sắt thì Khải liền định lái xe tới đó vì nhìn màu sắc và dây sắt thì anh cũng biết đó chính là ở đâu.
Khải khi xuống nhà lấy siêu xe của mình để phóng nhanh nhất tới đó thì ai ngờ xe hết xăng.Mà muốn đổ thì biệt thự Cố Gia trùng hợp cũng hết sạch .
Khải rất nóng lòng và lo lắng cho Chi vì bản thân anh cũng chỉ có một đứa em gái này thôi.Anh tức giận quát tháo
" Lúc nào cũng còn sao hôm nay hết sạch thế hả ?"
Khải tức giận nhưng vẫn kìm chế được mà nghĩ ngay tới Trạch.Những lúc như này chỉ có Trạch mà thôi .
Nghe được những lời Khải nói mà Trạch đã nhanh chóng cùng thuộc hạ của mình tới chỗ đó để tìm Chi.Anh phóng hết sức thì mới tới đó nhưng giữa đường xe lại bị xì bánh do cán trúng cây dao dựng đứng của mấy đứa trẻ chơi trò ném đá gãy dao.
Ngày hôm nay quả thật là một ngày xui xẻo mà hết gặp chuyện này lại quay sang chuyện khác thật tệ mà.
Đồng thời căn cứ N của Khải toàn thuộc hạ đang thi hành nhiệm vụ ở nước Anh nên là không thể về ngay lập tức.
Trạch đành phải nhờ Khải đưa Chi tới bệnh viện.Vừa lúc đó,xe của Trạch phái thuộc hạ để đưa Khánh tới đây cũng đã dừng chân.
Khải bước xuống liền tiến tới chỗ Trạch mà bế Chi từ Trạch qua mình mà không quên cảm ơn Trạch chính là ân nhân của Chi .
Nếu không có Trạch thì hôm nay quả thật toang rồi.Trạch cởi bỏ áo khoác của mình bên ngoài rồi sau đó đắp lên người Chi đang trong vòng tay Khải.
Khánh quay đầu lại nhìn từng người một những kẻ làm em gái anh bị thương đến ngất xĩu,những kẻ xém huỷ đời em gái anh,trong đón có Tô An Nhiên và Độc Cô Hoàng Bích khiến anh ghim rồi Khải lên xe mà lái tới bệnh viện chờ ngày báo thù . (3)
Trạch nhìn hai người là Nhiên và Bích với ánh mắt sắt lạnh mà hết sức quát :
' Tôi nói cho các cô biết nếu Chi có mệnh hệ gì tôi sẽ bắn nổ đầu hết tất cả các người "
'Đừng để Lý Thừa Trạch này nóng không là tiêu đời các người rồi "
Thật tức chết Hoàng Bích đã không làm cho Chi thân bại danh liệt mà còn tự tay rướt hoạ vào thân khiến cho cô cảm thấy có phần muốn bóp cổ Chi ngay lập tức.Nhưng Bích và Nhiên đâu có biết lần này hai người động nhầm người rồi.Một người là bá chủ hắc bang căn cứ S và căn cứ N đắc tội thì sau này xem ra khó mà sống được rồi .
Nếu như vậy thì liệu cuộc sống của hai con người ác nhân ác đức này sẽ đi về đâu.
Từ nay thì cũng sẽ suy ra được bài học mà Tô An Nhiên nghĩ ra .