Rơi Vào Tay Anh

Chương 64: Tức giận



Hoắc Đình Thâm lái xe đưa thẳng Vương Đan Hi về biệt thự của mình. Suốt dọc đường anh không nói một lời ,

Vương Đan Hi cố gắng giải thích nhưng anh vẫn không đáp lại cô .

Anh lái xe vào biệt thự, cánh cửa dần dần được vệ sĩ đóng lại . Vương Đan Hi đi theo anh vào trong nhà .

- Đình Thâm, em xin lỗi, em sợ anh hiểu lầm nên mới nói dối anh, anh đừng giận em nữa có được không ?

Hoắc Đình Thâm nhìn cô cuối cùng anh cũng nói :

Nếu em không có gì với anh ta sao phải sợ anh hiểu lầm chứ.Đình Thâm, em không có gì với Tô Vọng cả, em biết anh không thích anh ấy cho nên em mới không nói cho anh biết em đến tiệc sinh nhật của Tô Vọng .Em cũng biết là anh không thích anh ta à? Thế còn vụ anh ta nói em nhảy cùng anh ta là sao ?Vương Đan Hi bẽn lẽn nhìn anh.



Anh ấy ... Anh ấy mời em khiêu vũ mở màn , em không từ chối được nên em ...Nên em đã khiêu vũ với anh ta sao ? Mẹ kiếp , em là hoa đã có chủ rồi em không biết sao ? Vương Đan Hi Nếu anh cùng khiêu vũ với một cô gái khác, ví dụ anh và Hà Mỹ cùng khiêu vũ trong một buổi tiệc ,em sẽ nghĩ sao hả?Hoắc Đình Thâm cởi áo vest vứt luôn xuống ghế .

Vương Đan Hi chợt khựng lại, lẽ ra cô nên dứt khoát từ chối Tô Vọng mới đúng. Tô Vọng vẫn luôn là cái gai trong lòng Hoắc Đình Thâm. Nếu cô nhìn thấy anh và Hà Mỹ khiêu vũ bên nhau ư? Chỉ cần nghĩ đến điều đó cô cũng đã ghen ăn tức không chịu nối rồi. Giờ cô đã hiểu cảm giác của Hoắc Đình Thâm rồi . Cô làm vậy vô tình đã tốn thương đến anh rồi .

Đình Thâm , em xin lỗi ,em biết sai rồi. Em không nên nhận lời nhảy cùng anh Tô Vọng, cũng không nên nói dối anh. Lần sau em sẽ không như vậy nữa .Còn có lần sau nữa à ? Anh đã nói với em phải tránh xa cái tên Tô Vọng đó ra rồi mà .Hoắc Đình Thâm tức giận đi thẳng lên phòng ngủ. Vương Đan Hi cuống cuồng chạy theo sau .

- Đình Thâm, Đình Thâm anh đừng giận nữa mà, em xin lỗi mà .

Vào đến phòng ngủ Hoắc Đình Thâm quay người lại cười khẩy :

Vương Đan Hi, anh ghét nhất là lừa dối, nếu em nói trước với anh em đi sinh nhật Tô Vọng có lẽ anh cũng không bực mình như bây giờ. Em còn ăn mặc xinh đẹp như vậy là cho ai ngắm hả ?Em ... Em ...Đình Thâm ,đây chỉ là bộ váy bình thường thôi mà.- Bình thường sao? Em có biết em mặc bộ váy này chỉ khiến đàn ông nhìn mà muốn chà đạp ,ức hiếp không hả ?Vương Đan Hi đứng hình kinh ngạc, cô nhìn lại mình thấy nó rất bình thường lại không có gì hở hang cả nhưng nómặc trên người cô chỉ có người khác nhìn vào mới cảm nhận được vẻ đẹp giống như tiên nữ, vòng eo thon nhỏchỉ nắm tay ,lại mê người như vậy.Hoắc Đình Thâm càng nhìn càng ngứa mắt. Anh còn cảm thấy cô đẹp đến nỗi muốn chà đạp không biết dưới cáinhìn của Tô Vọng còn ra sao nữa . Thật tức chết mà .Hoắc Đình Thâm tiến lên anh đưa tay xé toang chiếc vy trên người Vương Đan Hi xuống, chỉ có như vậy mớithỏa nỗi tức giận trong lòng anh. (1.- A, Đình Thâm, anh làm cái gì vậy ?Vương Đan Hi lấy hai tay che chắn cơ thể, cô nhìn Hoắc Đình Thâm đầy hoang mang, hoảng hốt .- Hừ, anh nhìn bộ váy này rất chướng mắt. Đêm nay em phải đền bù lại cho anh, đêm nay anh muốn em chắc rồi.Nói xong Hoắc Đình Thâm bế bổng Vương Đan Hi lên đặt xuống giường ,anh đè lên cô rồi bắt đầu hôn ngấunghiến.