Rượu Gạo Hôn Hoa Hồng

Chương 27



Nằm trong dự đoán, đêm nay Trì Tái Hạ đã mất ngủ.

Mới đầu bật dậy khỏi giường, nhưng chẳng mấy chốc cô đã phủ định ngay suy nghĩ hoang đường bất ngờ đó.

Không thể nào.

Mấy ngày trước vừa tán gẫu trong kênh giọng nói, Minh Kính ở Thâm Thành mà, sao có thể là vị Hội phó Hứa này được. Căn bản là tám gậy tre đánh cũng không đến đâu!

Cô ngồi im thư giãn vài giây, bình tĩnh nằm xuống.

Nhưng cứ như lý thuyết trong truyện tu tiên, có một số “tà niệm” khi đã sinh ra thì sẽ rất khó loại khỏi đầu.

Không hiểu sao cô nhớ đến khoảng cách định vị lúc đầu khi thêm bạn với Minh Kính, có lẽ cô không hề nhớ sai, quả thật cô đã thấy nhỏ hơn 1000m.

Trong kênh giọng nói có người bảo anh ở Thâm Thành, nhưng anh chơi Thanh Sơn Bất Hứa đã là chuyện của một hai năm trước, không có nghĩa bây giờ anh vẫn ở đó.

Minh Kính Phi Đài, Thanh Sơn Bất Hứa…Thanh Sơn Bất Hứa còn có một chữ “Hứa” nữa.

Không đúng không đúng, tỉnh táo, đây là một bài thơ, một bài thơ có liên quan đến môn phái.

Vậy nước Mỹ thì sao, lúc Minh Kính theo người hướng dẫn đến nước Mỹ, Hứa Định cũng vừa sang Mỹ tham gia hoạt động xong.

Cũng không đúng, Hứa Định không đến lớp tự chọn hôm đó, còn đêm ấy Minh Kính đã trở về rồi vào game.

Tất nhiên cũng không loại trừ khả năng anh đã về, nhưng tới chưa kịp hoặc anh lười đến môn tự chọn thôi? Tạm thời đánh một dấu chấm hỏi.

Còn về âm thanh và ngữ khí thì quả thật rất giống.

Tuy nhiên, việc nói chuyện qua tai nghe vốn sẽ sai lệch vài phần, hơn nữa hai người đều không nói nhiều, nội dung nói cũng không liên quan tới nhau, rất khó để đưa ra kết luận.

Dù sao nếu chỉ nghe giọng, cô cảm thấy Nha Nha và em họ, Nhất Xuyên Yên Thảo và bạn trai cũ Trần Trác của cô đều có chỗ giống.

Cô lăn qua lộn lại trên giường, cứ không kìm được mà đánh tám cái gậy tre vào một chỗ, một giây sau đó, suy nghĩ phủ định chiếm thế thượng phong, tám cái gậy tre đã biến thành một nắm đũa được nắm trong lòng bàn tay, buông lỏng một cái là rớt.

Cô cẩn thận quan sát chim cánh cụt của Minh Kính.

Không phải acc mới.

Nhưng có vẻ được chuyên dùng để chơi game, từ trước đến nay chưa từng đăng bài, đủ loại tin tức cứ như tiện tay share vậy.

Tiếp đó, cô bấm qua xem tường nhà Hứa Định.

Lúc trước ở phòng học, cô chỉ nhìn thoáng qua từ điện thoại của Khương Tuế Tuế, bây giờ ngắm kỹ thì điểm khác nhau có lẽ là nhàm chán thô sơ đơn giản với nhàm chán cụ thể, đằng nào cũng không thấy được dấu vết liên quan đến game.

Cô chưa từ bỏ ý định, còn đăng nhập vào website của trường học, bấm vào module Viện Kiến trúc đọc tin tức mới nhất.

Trong tin tức quả thật có một tin gần đây Viện Kiến trúc tổ chức hoạt động ra nước ngoài giao lưu, cô bấm vào thì tên Hứa Định bất ngờ xuất hiện.

Đáng tiếc tin tức này rất ngắn, chỉ đề cập sơ qua tháng, không viết ngày hoạt động cụ thể.

Nhịn đến bảy giờ sáng, cô thật sự buồn ngủ không chịu được, đành đeo bịt mắt hơi nước lên, che khuất ánh mặt trời đã lọt qua màn giường.

Trước khi mơ mơ màng màng ngủ mất, một suy nghĩ còn thoáng hiện lên trong đầu cô: Bất kể có phải hay không, đợi tỉnh ngủ nhất định phải thăm dò thử, ừm!

Giấc ngủ này của cô kéo dài tới khi trời lờ mờ tối.

Có lẽ vì niềm tin trước khi ngủ quá mạnh, lúc tối tỉnh dậy, cô kéo bịt mắt ra ngẩn người một hồi thì tỉnh táo lại ngay, rồi nhanh nhẹn bò xuống giường, thuận tay bật laptop lên. Sau đó, cô đứng trước bồn rửa mặt, vừa đánh răng vừa gọi một phần cháo.

Phiên bản trò chơi đã được cập nhật.

Mỗi khi cập nhật, người chơi đều sôi nổi hơn thường ngày.

Khi Trì Tái Hạ online, thành chính đã kín người hết chỗ, cô bị đẩy đến bản đồ môn phái, Phong Tuyết Thiên Sơn.

Giữa gió tuyết đầy trời, cô thoáng nhìn thấy một ID quen thuộc.

Minh Kính Phi Đài.

Vừa mới tỉnh không bao lâu, phản ứng của Trì Tái Hạ còn hơi chậm chạp. Mấy giây sau, cô mới bấm mở danh sách bạn tốt để xác nhận.

Minh Kính Phi Đài, trạng thái online.

Quả thật là anh.

Cô điều khiển tiểu vu nữ nhảy nhót tới trước mặt đại sư Thiền Tông. Lâu rồi chưa thấy acc này online, nên cô cảm tưởng như thân thiết lâu rồi không gặp vậy.

[Mật] Mưa hè không ngớt: Cốc cốc cốc!

[Mật] Mưa hè không ngớt: Chào buổi tối!

[Mật] Mưa hè không ngớt: Sao hôm nay lại online acc này? [khó hiểu].

Đại sư vươn tay, làm động tác [sờ đầu một cái] với cô.



[Mật] Minh Kính Phi Đài: Chào buổi tối.

[Mật] Minh Kính Phi Đài: Phiên bản mới, muốn lấy chút trang bị mới cho acc này.

[Mật] Mưa hè không ngớt: Ồ.

Thanh Sơn Bất Hứa mặc Thần võ + trang bị vàng đầy người.

Thần võ và trang bị vàng đều là trang bị loại trưởng thành hiếm có trong game. Trong tình huống bình thường, chỉ cần sử dụng đạo cụ tăng cấp tương ứng với phiên bản là được, không cần phải đổi.

Ngoài trang bị hiếm thấy đó ra, thì cách một khoảng thời gian, các trang bị cũ khác sẽ bị các trang bị mới đào thải, cần cập nhật theo phiên bản.

[Mật] Mưa hè không ngớt: Nhưng sao anh lại ở đây?

Không phải nên ở bản đồ môn phái Thiền Tông sao?

[Mật] Minh Kính Phi Đài: Thành chính đầy người, tôi đến đây chờ em.

Anh nói lời này rất tự nhiên, tự nhiên đến nỗi rõ ràng Trì Tái Hạ cảm thấy có điểm nào không đúng, nhưng không nói được là không đúng điểm nào.

Cô ồ một tiếng, đồng ý lời mời tổ đội đối phương gửi tới.

[Mật] Mưa hè không ngớt: Anh có đang ở kênh giọng nói nào không?

[Mật] Minh Kính Phi Đài: Chờ một lát.

[Mật] Minh Kính Phi Đài: 82031XXX.

Trì Tái Hạ tìm kiếm, đó là một kênh giọng nói mới tạo.

Trước đây bọn họ chưa từng mở mic, bình thường chỉ vào kênh người khác hoặc kênh của bang hội.

Cô vừa mới thuận miệng hỏi một tí, cũng chỉ muốn hỏi anh có ở trong kênh giọng nói của bang Cố Kiếm không thôi. Cái năng lực đọc hiểu này của anh…

Nhưng cũng tốt, nói chuyện phiếm riêng sẽ giúp cô dễ dàng hơn trong việc cẩn thận phân biệt giọng nói.

Trì Tái Hạ tham gia.

Đầu bên kia đã ở trạng thái mở mic, có thể nghe được tiếng click chuột, còn gõ bàn phím hai lần rất rõ ràng của anh.

Không hiểu sao Trì Tái Hạ hơi hồi hộp.

“Hôm nay tới bản đồ thường ngày cần phải xếp hàng, hay mình làm nhiệm vụ tuần trước nhé. BOSS tuần này vừa vặn ở chỗ Thiên Vu các em đấy.”

Ngữ điệu anh bình thường, giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng.

Trì Tái Hạ không nhịn được mà bắt đầu so sánh giọng anh với Hứa Định.

Cứu mạng! Lúc trước không cố ý so sánh thì không cảm giác được, bây giờ nghe thì hình như, hình như cực kỳ giống đó!

Đừng nói là một người thật nha? Không thể nào không thể nào!

“Hạ Hạ, có đó không?”

Một hồi lâu sau không nghe thấy cô trả lời, nam sinh đối diện hỏi thử.

Trì Tái Hạ lên tiếng ngay: “Có!”

Sau đó thất thần phụ họa: “Được, nhiệm vụ tuần, làm nhiệm vụ tuần trước.”

Hiện giờ cô vừa hồi hộp vừa như phân liệt. Lý trí bảo cô tỉnh táo một xíu, người với điều kiện tương tự thế này thì trời Nam biển Bắc đầy ra. Nhưng suy nghĩ hoang đường đã lên men kia, qua một đêm ngày càng nghiêm trọng hơn.

Rất muốn hỏi.

Nhưng bắt đầu từ điểm nào để không quá đột ngột đây.

Nếu hỏi thẳng một câu “Giọng anh hơi giống với giọng bạn học hiện thực của tôi đó, bây giờ anh đang ở đâu”, cô cảm giác cứ như đang nói giọng người ta bình thường, cũng có vẻ cố tình, vậy thì…

Trì Tái Hạ đang suy nghĩ.

Cháo cô gọi được giao đến.

Cô nhận cuộc điện thoại của shipper bên ngoài, lên tiếng báo trước trong kênh giọng nói: “Tôi xuống lấy thức ăn ngoài đã.”

“Được.”

Cô tháo tai nghe, đứng dậy xuống lầu.

Cầm cháo trắng mới giao, cô không có khẩu vị mấy, nhưng chợt nảy ra một ý tưởng.

Trì Tái Hạ trở về trước bàn laptop, cô cố ý mở lớp đóng gói thức ăn ngoài để tạo tiếng động, chuẩn bị một chút rồi tỏ vẻ như mình chỉ đang tán gẫu, nói: “Tôi gọi phần cháo, hai ngày nay không thèm ăn lắm, hôm qua ra ngoài cũng không ăn gì. À đúng rồi, không phải hôm qua anh cũng ra ngoài à, đi làm gì thế?”



Người bên phía đối diện bỗng yên lặng một lát.

“Bài tập ngoại khóa của nhóm môn tự chọn.”

Tay đang cầm thìa của Trì Tái Hạ đột ngột dừng giữa không trung, cả người sắp hóa đá.

Môn tự chọn, bài tập ngoại khóa. Nếu những điểm trước kia xem như là trùng hợp, vậy việc này cũng quá???

Tim cô đập nhanh cực độ, cô cố giả vờ trấn định: “Tôi ăn cháo đã.”

Rồi lập tức tắt mic ổn định tâm trạng, cô cứ cảm giác, nếu mình mà nói thêm mấy chữ nữa, phía đối diện sẽ phát hiện ra vẻ khác thường của cô mất!

Nam sinh đối diện thấy biểu tượng micro đột nhiên xám lại của cô, ánh mắt dời đi, bình tĩnh tiếp tục đánh BOSS.

Hôm nay anh đặc biệt đổi acc nhắc nhở, cuối cùng cô cũng phát hiện rồi sao…

Trong giai đoạn dừng tay, anh cầm chai nước bên cạnh lên, vặn ra uống một ngụm.

Lòng bàn tay hơi ướt, nắm thân chai có chút trơn trượt.

Cùng lúc đó, kênh giọng nói của Cố Kiếm đang tạo đội đánh phó bản bình thường 20 người [Vạn Phật điện].

“Móa, bây giờ Thiền Tông khó kiếm vậy ư? Quả nhiên sắp bị diệt môn rồi.”

“Vạn Phật điện đã là hồi nào rồi. Nếu không phải bản cập nhật lần này rớt đạo cụ mới thì cũng không có ai đánh đâu.”

“Treo phụ cấp thêm 1000 ngàn vàng, không được thì để tao tạo acc Thiền Tông vào.”

“Có thêm 2000 cũng chưa chắc có người, khắp thế giới đều đang khóc trời đập đất tìm Thiền Tông đây.”

Phó bản cỡ lớn đều có giới hạn thời gian. Phó bản mới mà phiên bản hiện nay đẩy ra đều sẽ trở thành xu hướng, đạo cụ và trang bị do phó bản cũ rớt ra thì sẽ quá hạn theo phiên bản cập nhật.

Vì để phó bản cũ không bị hoàn toàn hoang phế, trò chơi sẽ thường xuyên thiết kế hoạt động liên kết giữa mới và cũ.

Phó bản bình thường 20 người mới của bản cập nhật lần này tên [Tháp cổ Đông Đô], cần vượt ải ẩn của phó bản cũ [Vạn Phật điện], lấy được đạo cụ pháp khí mới có thể mở lối vào [Tháp cổ Đông Đô].

Phó bản [Vạn Phật điện] đã xuất hiện từ hai năm trước, tuy chỉ là một phó bản bình thường, nhưng nó lại tồn tại một điều kiện cứng nhắc: Nhất định phải mang theo một Thiền Tông thì mới vượt được phó bản. Trong năm con BOSS, đã tới ba con cần sử dụng kỹ năng đặc biệt của Thiền Tông.

Dạo trước, mỗi lần đánh [Vạn Phật điện] thì đội bọn họ đều do vị đội trưởng nào đó tự mình log acc Thiền Tông.

“Nói mới nhớ, đội trưởng đâu, sao hôm nay không online?”

“Kênh giọng nói của anh ấy online đó.”

“Hạ Hạ online game, giọng nói cũng online…”

Có người nhớ đến gì đấy.

“Trước khi gộp server, acc clone anh ấy chơi ở Thành Hoang có phải Thiền Tông không?”

“Chưa từng thấy acc kia, nhưng tôi nhớ Hạ Hạ từng bảo là Thiền Tông.”

Mọi người ăn ý yên lặng vài giây.

Rồi dựa theo nguyên tắc toàn đội gây án không thể trách, khi Trì Tái Hạ điều chỉnh cảm xúc xong, đang suy nghĩ làm cách nào để có thể tiếp tục moi ra miếng tin tức mà không đến mức cố tình thăm dò quá rõ ràng, thì “leng keng leng keng…”, một đám người không phân rõ thứ tự trước sau bất chợt xông vào kênh giọng nói.

Tập thể bọn họ không để ý đến việc hai người ở cùng nhau mập mờ này, hi hi ha ha như thường lệ, chẳng mấy chốc đã làm nóng bầu không khí, sau đó lặng lẽ sắp xếp việc đánh phó bản rất rõ ràng.

Mãi đến khi vào [Vạn Phật điện], đầu óc Trì Tái Hạ vẫn còn choáng váng.

Phó bản này lại do Minh Kính chỉ huy.

Tuy đã sớm biết anh đã từng là đội trưởng đội đoạt vượt ải đầu của phó bản cấp ác mộng, nhưng sau khi gộp server, có đánh phó bản thì anh cũng đánh thường như trước đây, chưa từng cầm chức đội trưởng.

Có lẽ đã biết mình làm lỡ chuyện lớn đời người giống như giết bố mẹ người ta, trong kênh giọng nói bắt đầu tự động hoài niệm, cũng như tâng bốc trình độ chỉ huy của đại lão nào đó.

Nhưng sau khi nhận quyền đội trưởng xong, người nọ vẫn luôn im lặng đánh dấu trang web, viết quy tắc đội, dường như đã chặn tất cả tin tức bên ngoài.

Trì Tái Hạ nhìn quy tắc của đội: Phạm sai một lần trừ một nửa tiền lương, hai lần đổi người.

Quy tắc đội vượt ải đầu nghiêm ngặt thế sao?

Có phải bây giờ cô có thể rời đi rồi không?

Ngay sau đó, cô nghe được giọng nói quen thuộc kia: “Quy tắc vẫn như trước đây. Nhưng Hạ Hạ chưa từng đánh phó bản này, trừng phạt không bao gồm em ấy, mọi người có vấn đề gì không?”

Ai mà dám có vấn đề chứ.

Một loạt số 2 chỉnh tề bay qua kênh đội.

- -------------------

PS: Trả lời số 1 có nghĩa là đồng ý, hoặc chỉ là “chít” một tiếng. Số 2 có nghĩa là phản đối.