Bốn người chọn một nhà hàng cơm ngon vô cùng nổi tiếng.
Thưởng thức hương vị quen thuộc, Phùng Hân Nhiên thỏa mãn nói:”Đã lâu không được ăn đồ ăn Thượng Hải rồi.”
“Thích ăn thì ăn nhiều một chút.” Tiếu Nhiễm nhiệt tình gắp thức ăn cho Phùng Hân Nhiên, “Đến B thị chắc chị không được ăn những món ăn hương vị quê nhà.”
“Đúng vậy! Đồ ăn đó chỉ có A thị mới có.” Phùng Hân Nhiên cười gật đầu.
“B thị cũng có quán cơm Thượng Hải.” Tô Hoán ôm Phùng Hân Nhiên:”Nếu em nhớ nhà, anh đưa em đi ăn.”
B thị nơi nơi có paparazi, anh không sợ bị chụp ảnh sao?
“Cùng lắm thì đành bao toàn bộ nhà hàng.” Tô Hoán dũng cảm nói.
“Anh Shawn vì sao không dám? Chẳng lẽ anh đã kết hôn?” Tiếu Nhiễm không hiểu nhìn Tô Hoán.
Nghe ngữ khí của Phùng Hân Nhiên, Tô Hoán khong dám mặt mày rạng rỡ đi cùng cô ấy ở chỗ đông ngời. Chẳng lẽ anh ta đã kết hôn, sợ bị vợ bắt được?
Có phải đó là nguyên nhân vì sao anh vẫn đội nguyên mũ không?
Lời nói của cô thiếu chút nữa làm Tô Hoán phun hết toàn bộ thức ăn trong miệng ra.
Cố Mạc cười bóc con tôm bỏ vào bát Tiếu Nhiễm:”Vợ anh thật là thông minh!”
“Anh thật sự đã kết hôn?” Tiếu Nhiễm không đồng tình nhìn Tô Hoán. “Anh Shawn, đây là anh không đúng rồi.”
“Cố Mạc, anh đừng có chụp mũ lung tung!” Tô Hoán bất mãn trừng mắt nhìn Cố Mạc, “Tôi kết hôn bao giờ?”
“Không có?” Tiếu Nhiễm vỗ vỗ ngực, “Tốt tốt! Tôi vừa thấy bất bình thay cho chị Hân Nhiên.”
“Anh ấy là diễn viên.” Cố Mạc xấu xa cười cười khẽ nói với Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm không hiểu nhìn Cố Mạc, rồi lại nhìn Tô Hoán.
Cố Mạc có ý gì?
“Họ Cố kia, anh còn dám bôi nhọ tôi, tôi sẽ bảo em họ tôi theo đuổi cướp vợ cậu về!” Tô Hoán nghiến răng nghiến lợi nói.
“Em họ anh? Theo đuổi tôi?” Tiếu Nhiễm nghi hoặc nhìn Tô Hoán.
Tô Hoán một bàn tay che mặt, tay kia lặng lẽ kéo râu xuống, sau đó không kìm chế được cười nói với Tiếu Nhiễm:”Nhóc, lâu rồi không găp!”
“Tô Hoán!” Tiếu Nhiễm khiếp sợ thét chói tai.
Giọng nói của cô làm cho mọi người xung quanh chú ý, đều nhìn qua đây.
Cố Mạc lập tức che miệng Tiếu Nhiễm:”Đừng quá kích động.”
“Anh…..anh…..em…..em…..” Tiếu Nhiễm kinh ngạc nhìn Tô Hoán. Khó trách Cô Mạc nói Tô Hoán là diễn viên. Anh xuất hiện ở nhà họ Tưởng vẫn làm như không quen biết cô, ngụy trang đến tận bây giờ. “Anh đúng thật là diễn viên!”
“Không phải anh đã cho em nhìn dung nhan thật rồi sao?” Tố Hoán dính lại râu giả, tủi thân nói:”Còn giận nữa?”
“Không giận. Em biết tiểu minh tinh như anh sợ nhất scandal tình ái.” Tiếu Nhiễm cố ý thêm chữ “tiểu”. Nếu ở nhà họ Tưởng anh nói cho cô biết, cô sẽ không đời nào nói ra. Anh cũng chẳng hề tin cô!
“Đúng vậy!” Tô Hoán một chút cũng không hề tức giận, trêu chọc cười nói, “Tiểu minh tinh như anh rất sợ rơi phấn. Không rụng phấn còn có tiền sữa bột để nuôi vợ con.”
“Fan của anh cũng nhiều y như rau hẹ. Nhổ hết đi lại lập tức mọc đầy. Không sợ!” Tiếu Nhiễm cười nói. Tô Hoán hiện giờ có thể nói giống như mặt trời ban trưa, chói sáng toàn châu Á. Không ngờ vị hôn phu của chị Hân Nhiên lại là nhân vật lợi hại như vậy. Cô thật sự vui thay cho cô ấy.
“Được rồi, hai ngời đừng nói đùa nữa. Hình như có phóng viên.” Phùng Hân Nhiên hạ giọng nhắc nhở Tô Hoán.
Tô Hoán quay đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên thấy có người cầm máy ảnh đằng xa. Anh lập tức kéo vành mũ, cúi đầu.