“Không có gì đáng ngạc nhiên. Chỉ là lên theo cấp bậc thôi.” Trần Lương cười đi tới, chào hỏi với Cố Mạc, “Cố Tổng, đã lâu không gặp.”
Cố Mạc bắt tay với Trần Lương, không quan tâm thiệt hơn nói:”Đã lâu không gặp.”
“Chị đừng tin anh ta. Mẹ kế sinh mẹ ruột nuôi có thể giống nhau được sao?” Cố Tương không cho là đúng sẵng giọng.
Tiếu Nhiễm là Giai Tuệ cùng lắc đầu:”Không giống nhau!”
“Rõ ràng là làm lên chức làm cho người ta đỏ mắt ghen tị, không nên nói đơn giản như vậy”. Cố Tương cười trêu chọc Trần Lương, “Đúng là khiêm tốn đến nỗi làm cho người ta tức chết.”
“Phụ nữ có thai đừng quá kích động. Tôi thừa nhận là tôi thắt cổ vẫn không được sao?” Trần Lương vội vàng nhận sai.
Tiếu Nhiễm và Giai Tuệ nhìn nhau xì ra một tiếng cười.
“Hai gạch ba sao, không ngờ còn có người làm anh sợ.” Tiếu Nhiễm trêu chọc nói.
“Nếu tôi dám chọc giận đồng chí đang có thai này, huynh đệ tôi sẽ lột da tôi.
“Ừm. Anh rể đã thăng chức thành hội trưởng hộ sợ vợ rồi.” Tiếu Nhiễm đồng ý gật đầu.
“Không có việc gì. Hắn còn rất cao hứng!” Trần Lương trêu chọc nói.
“Trần Lương, không phải cậu rất nhàn sao? Tớ có một đứa em họ còn chưa gả, cậu có muốn gặp không?” Tần Viễn Chu tràn ngập uy hiếp nói.
“Cũng tốt! Dù sao tớ vẫn còn độc thân!” Trần Lương gật đầu ra vẻ không sao cả.
Tần Viễn Chu lại lặng đi một chút.
Trước kia anh từng nói với Trần Lương bao nhiêu lần, anh đều liều chết phản kháng. Sao hôm nay lại đồng ý đi xem mặt?
“Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày thì ba trăm ngày ở trong quân đội, nào có cô gái nào đồng ý hẹn hò với tôi.” Trần Lương bất đắc dĩ thở dài.
“Em họ của Viễn Chu nhìn có vẻ bình thường, hay là để tôi giới thiệu cho anh mấy cô xinh đẹp? Cố Mạc cười xấu xa.
“Anh đang muốn tặng Tiếu Nhiễm cho tôi à.” Trần Lương nửa đùa nửa thật nhìn Cố Mạc.
Tiếu Nhiễm lập tức nóng nảy:”Hai người đùa thì cũng đừng lôi tôi vào. Tôi là của Cố Mạc!”
Trần Lương có chút mất mát.
Vì sao những cô gái anh có cảm tình đều yêu người khác?
Làm cho anh biến thành người đàn ông đứng núi này trông núi nọ.
Rốt cuộc tình yêu đích thực của anh ở nơi nào?
Cố Mạc ôm chầm Tiếu Nhiễm, cười trấn an cô:”Đoàn trưởng Trần thích đùa giống anh. Anh muốn giới thiệu với anh ấy một cô gái vô cùng xinh đẹp.”
“Còn xinh đẹp hơn em sao?” Tiếu Nhiễm bất mãn nhíu mày.
“Xinh hơn, nhưng không đẹp bằng em.” Cố Mạc dỗ dành Tiếu Nhiễm.
“Đây là cái logic gì vậy?” Tiếu Nhiễm chu môi lên hỏi.
“Ý của anh em là, anh ấy muốn giới thiệu cho Trần Lương một cô gái xinh đẹp hơn chị, nhưng trong lòng anh ấy chị là đẹp nhất.” Cố Tương lập tức hiểu biết giải thích thay anh mình.
Cố Mạc lập tức dành cho Cố Tương ánh mắt tán thưởng.
“Bản lĩnh dỗ dành phụ nữ của Cố tổng đúng là càng ngày càng lợi hại.” Trần Lương không thể không bội phục giơ ngón cái lên.
“Bởi vì người anh ấy muốn dỗ là tôi. Có thể không lợi hại sao?” Tiếu Nhiễm kiêu ngạo nói.
Cố Tương và Giai Tuệ cùng bật cười.
“Không e lệ gì hết!” Giai Tuệ cười nói.
“Ở trước mặt hai gạch ba sao thì không thể khiêm tốn được.” Tiếu Nhiễm khẽ cười chớp mắt.