Sắc Dụ - Hoành Tân Khai Tỏa Vương

Chương 53



Edit: annhie

Beta: Đậu Xanh

Phó Tuyết và mẹ cô ta rời đi, trong lòng Phó Hi cũng rất thoải mái. Ba Phó trải qua lần đả kích này nên tình trạng không tốt, xử lý chuyện công ty liên tiếp mắc sai lầm, Tần Trình ít nhiều phải giải quyết hậu quả cho, mới khiến ban giám đốc không bất mãn.

Lúc này ở phương nam đã sớm lập đông nhưng mỗi ngày nhiệt độ đều hơn 30 độ.

Thẳng đến giữa tháng 11 đúng vào ngày thi giữa kỳ thì luồng không khí lạnh tràn về. Lục Hoàn Thần sớm đã xem thời tiết, lúc đến đón cô đi học còn mua khăn quàng cổ và sữa đậu nành nóng, cả đường đi đều trùm kín cô lại, đưa cô đến phòng học rồi mới rời đi.

Với thành tích của Phó Hi thì không cần phải lo lắng, trái lại là anh tạm thời còn phải cầu trời khấn Phật.

5 giờ chiều việc thi kết thúc, lúc Lục Hoàn Thần đưa Phó Hi về đến nhà thì lấy cớ kiểm tra Lý ngày mai rất khó nên ở lại ăn cơm chiều cùng cô, còn nói sau đó lên lầu nhờ Phó Hi dạy phụ đạo cho bản thân.

Lục Hoàn Thần đã nửa tháng ăn chay, Phó Hi sao lại không hiểu ý tứ của anh, bình thản theo anh lên lầu.

Thế nhưng không nghĩ tới Lục Hoàn Thần thật sự lấy sách vở Vật Lý trong balo ra, mở ra để trên bàn, rồi tìm ghế dựa để ngồi bên cạnh cô.

“Học thật sao?” Phó Hi liếc mắt, cúi đầu nhìn nội dung trong sách.

“Nếu em muốn làm cũng được.” Lục Hoàn Thần cầm tay trái của cô đặt ở dưới háng, thẳng lưng cọ cọ, dù có cách một lớp quần vẫn cảm nhận được dương v*t bắt đầu cương cứng.

“Ngày mai còn phải thi, đừng nghịch.” Phó Hi rút tay ra, cúi đầu chỉ vào một bài: “Chỗ này không hiểu đúng không?”

“Đúng vậy.”

Phó Hi lấy nháp và bút, giảng giải các định nghĩa, định lý Vật Lý cho anh. Lục Hoàn Thần không để ý, dùng tay kéo thắt lưng và quần lót xuống, dương v*t thô dài nhảy ra, đặc biệt thu hút.

“Anh tập trung vào.” Phó Hi đá anh, quay đầu nhìn thấy anh ngồi rất lười biếng: “Có nghe nữa hay không, nghe thì nghiêm túc một chút.”

Hôm nay bọn họ phải mặc đồng phục trường, áo vest ở trong là áo sơ mi kết hợp quần tây cùng màu, nhưng dưới bộ quần áo âu phục cấm dục lại lộ ra dương v*t đã ngẩng cao đầu, Phó Hi liếc một cái đã thấy ngứa ngáy, trong đầu hiện ra hình ảnh bị thao, không tự chủ được mà kẹp chặt chân lại.

Lục Hoàn Thần “Ách” một tiếng, tay phải nắm lấy thân gậy, “Không có ảnh hưởng, côn th*t lâu lắm rồi không gặp em, thả ra cho nó nhìn một chút.”

Phó Hi dời tầm mắt, cảm giác được nam sinh bên cạnh tư thế đã nghiêm chỉnh, tiếp tục giảng đề cho anh.

Lúc đầu Lục Hoàn Thần còn nghiêm túc trả lời câu hỏi của cô, dần dần, tần suất tay anh càng nhanh, cổ họng tràn ra những âm thanh ô ô, hết lần này đến lần khác muốn bắn, âm thanh khàn khàn vang bên tai cô.

Cho dù Phó Hi tự chủ tốt nhưng cũng không nhịn được nhìn trộm phía dưới của anh, vẻ mặt vẫn nghiêm túc giảng, giữa hai chân lại ướt một mảng, dính dính, rất khó chịu,

“Hi Hi.” Lục Hoàn Thần dựa lưng vào ghế, ngửa đầu, nheo mắt lại nhìn cô, thở một hơi: “Tiểu huyết chảy không ít nước, quần lót có phải ướt hết rồi hay không?”

Anh cười khẽ: “Anh đoán, tiểu huyệt có phải giương miệng hay không, khát khao bị côn th*t cắm vào, côn th*t to lớn dung sức cắm vào điểm G, thời điểm rút ra tiểu huyệt còn kẹp chặt côn th*t, muốn côn th*t mãi ở bên trong…Không đủ, Hi Hi dâm đãng như vậy còn muốn được xoa nắn âm đế, phải thao Hi Hi cho đến khóc mới được.”

“Anh không phải đang viết tiểu thuyết đó chứ, vấn đề này hiểu rõ vậy, nếu thế cân nhắc một chút đừng đi học đại học nữa, các trạch nam cần nghe được điều này từ anh để có thể thỏa mãn được tư tưởng dâm đãng của họ.”

Phó Hi bị anh nói như vậy thì im lặng, đem ghế dịch ra xa, dù vậy vẫn ung dung ngồi nhìn Lục Hoàn Thần đang tự an ủi.

Hư trương thanh thế thôi. [1]

[1] Ý là: Phô bày lực lương một cách rẩm rộ mà thực ra không có gì đáng kể.

Anh bị cô nói, theo bản năng tưởng tưởng ra cảnh mình sau này, Phó Hi hít sâu, nhìn dương v*t đang bị anh nắm, có chút khát vọng muốn côn th*t cực đại cắm vào.

“A~”

Ở nơi người khác không phát hiện, cô cảm thấy tiểu huyệt lại chảy ra d*m thủy, cô lặng lẽ điều chỉnh tư thế ngồi, khép hai chân lại.