Hơn tám giờ tối, sanh ca bắt đầu ngồi lên, diễn nghệ ở đại sảnh, rất nhanh đã tràn ngập những nam nữ đến hưởng thụ, loại người nào cũng xuát hiện ở đây, người đàn ông cũng không muốn nói chuyện Lão Thương nữa, anh ta vẫy tay gọi những có gái nóng bỏng chờ bên cạnh, họ ngồi xung quanh anh ta, đút vào miệng anh ta rượu và ăn trái cây.
Người đàn ông hỏi Chu Dung Thành có muốn không, đây đều là nhũng cô gái nóng bỏng với vòng 1 khủng. Anh ta mỉm cười và vỗ vào mông của người phụ nữ và để cho cô ấy nói kích thước của ngực của mình.
Người phụ nữ đấm vào ngực anh ta, "Ông chủ thực sự xấu, tôi là f." ”
Người đàn ông nhẹ nhàng hỏi một câu có được không, tôi kiểm tra hàng trước để xem liệu thịt hay silicone.
Anh cúi đầu vùi toàn bộ khuôn mặt của mình vào rãnh của người phụ nữ, cọ xát qua lại như một vòm lợn, người phụ nữ ngẩng đầu lên một tiếng kêu lên, để cho anh ta cắn nhẹ nhàng.
Người đàn ông chơi trong đó một lúc lâu mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt say sưa và anh ta hét lên những cặp vú ngon lành.
Anh ta ôm người đàn bà và kéo dài quần của anh ta ra, người phụ nữ rất hợp tác, cởi chiếc quần lót ren của mình ra và ngồi xuống người anh ta đã cương cứng từ lâu. và tiếng nước chảy rất đặc biệt, người đàn ông không thể chịu đựng được sự thích thú và nói lớn, anh ta đập vài lần một cách vô cùng sung sướng.
Anh ta trải qua sự kích thích vừa mới đưa nó vào, vừa nhấp giật giật nhịp nhàng vừa nói với Chu Dung Thành, " Sau khi chơi với các cô gái nước ngoài, tôi biết một điều người phụ nữ phương Đông khó nuốt như thế nào. Tôi chưa bao giờ ngủ với một cô gái tóc vàng trong đời, cậu nhỏ như vậy không phải quá tiếc rồi sao?
Những cô gái nóng bỏng cùng anh quấn lấy một chỗ, cô gái nóng bỏng chu vây nhìn thèm thuồng, dứt khoát dang chân ngã xuống ghế sofa, miệng hôn lên người nam nhân, một đám yêu tinh quấn lấy anh ta, có chút muốn hút khô sinh lực của hắn, rất nhanh trong không khí tràn ngập mùi tanh nồng đậm.
Phía sau vang lên một trận giao hưởng phương Tây, mấy chục người mẫu nước ngoài cao gầy ở giữa băng khô lượn lờ đi lên vị trí trung tâm sân khấu, mang violin tùy ý xoay vòng eo và mái tóc dài, ngực to đến kinh người run rẩy, ngay cả đầu sữa cũng đặc biệt mềm mại.
Không ngoa khi nói gà ngoại đúng là ngon hơn mặt Phương Đông, đặc biệt thoải mái trên giường, có nhiều chiêu trò hơn đàn ông, hơn nữa âm đạo rất sâu, rất ấm, to và dày hơn. Về nguyên tắc, gà ngoại là loại cảm giác mà đàn ông cuối cùng không thể có được. Chúng đặc biệt sảng khoái đối với đàn ông, có thể quấn lấy các chàng trai ở tất cả các bộ phận trên cơ thể. .Những ai đã chơi gà ngoại thì căn bản không thích phụ nữ phương đông.
Khách duỗi dài cánh tay ném một vé vào sân khấu, ném vào người mẫu dưới chân sẽ cúi xuống nhặt, khách có thể nhìn thấy rõ ràng hơn ngực và mông của họ, thậm chí bên dưới lớp màu đen bên dưới, khuôn mặt khách hưng phấn đầy thèm khát và đỏ bừng, thốt ra những lời bẩn thỉu, tiếp tục ném tiền.
Chu Dung Thành ở trong một mảnh dâm loạn mặt không đổi sắc, một chút sắc dục cũng không có, người đàn ông ôm cô gái nóng bỏng kia ở trước mắt anh ấy đổi mấy tư thế, ngay cả quá trình giao hợp cũng bị lộ ra ngoài, cảm xúc của anh ta vẫn còn. không hề dao động. Tiếp tục trò chuyện và cười đùa với người đàn ông, như thể tôi không thể nhìn thấy cảnh này.
Chu Dung Thành đối với dục vọng rất thoải mái, anh ấy muốn làm thì lập tức có thể làm, anh ấy không muốn thì làm như thế nào khiêu khích cũng vô dụng, trên quan trường chưa từng tham ô qua, sắc đẹp đều có chút tự chủ, không có tham quan chỉ tham tiền, cơ bản đều sẽ mang theo các nữ nhân ra.
Thật vậy, tôi cũng không hiểu Chu Dung Thành vì cái gì muốn ngủ với Lâm Mặc, cô ấy thật sự rất đẹp, ngay cả tôi cũng hạ mình xuống dốc, nhưng anh ấy thật sự không phải là người đàn ông thấy mỹ nữ liền không bước đi, bản năng mách bảo tôi rằng Chu Dung Thành và Lâm Mặc có mối quan hệ tốt.
Sau khi người đàn ông đụ cô gái nóng bỏng đó, anh ta đã mua một cô người mẫu nước ngoài chơi violin với giá lớn, và để cô người mẫu nước ngoài quỳ xuống đất cho anh ta đưa vào miệng.
Tôi kinh ngạc phát hiện phụ nữ nước ngoài không chỉ âm đạo sâu, kĩ năng miệng cũng giỏi, người đàn ông nhanh chóng cứng và to dần mặc dù không bằng Chu Dung Thành, tất nhiên anh ta không phải là công an, không có nhiều công việc thể chất như vậy, nhưng tôi len lén liếc mắt một cái, thân thể cũng không nhỏ, người mẫu nước ngoài toàn bộ đều nuốt vào miệng, ngay cả tinh hoàn cũng ngậm ngậm, hơn nữa nhìn không chút sức lực, làm lại một lần nữa dương vật cũng nuốt chửng như bình thường.
Người mẫu nước ngoài không phải chỉ biết mút, cô ấy có thể vừa mút vừa dùng đầu lưỡi trên mút mút liếm liếm, hành động đều rõ ràng, miệng phụ nữ như một túi hút chân không, người đàn ông không đủ tập trung có thể bắn, đó là vẻ đẹp và săn chắc không thể hình dung nhất trên đời này, ngay cả Chu Dung Thành làm tình với tôi thì cũng lâu nhất là chống đỡ mười phút đồng hồ đã phải bắn ra.
Chúng tôi rời Chu Hải với vé đi thuyền lúc 3 giờ sáng. Người đàn ông sắp xếp xe đưa chúng tôi đến cảng, chúng tôi lên thuyền và nằm xuống, gối lên ngực Chu Dung Thành, tôi cảm thấy mình thật sự kiệt sức, năm ngày ba đi xã giao, đều là đi trên mũi đao.
Nói chính xác, ta hiện tại vẫn là tình nhân, cũng không thoát khỏi vòng vây của tình nhân, bóng tối của nó làm người phụ nữ trở thành đồ chơi không tôn nghiêm sao? Đơn giản, càng lâu thì càng khó chịu, giống như chị Bối có thể cắn răng chống đỡ bảy tám năm, tôi trong lòng bội phục, nhất định không phải là hai bàn chải, nà là mấy cái bàn chải.
Chuyện bên ngoài cũng không khủng khiếp, chuyện bên trong mới là kinh khủng nhất, mọi thứ bị phá hủy đều bị phá hủy ở câu chuyện bên trong.
Mấy ngày trước, khi tôi và Chu Dung Thành đến Chu Hải, Lâm Mặc gặp tai nạn, cô ấy bị cưỡng hiếp tập thể và nằm hôn mê trong bệnh viện bốn ngày ba đêm. Y tá cho biết hậu môn bị tụt ra, rách âm đạo, máu ra nhiều, nhất định không được quan hệ.
Theo thời gian, đó là những gì đã xảy ra với đêm chúng tôi rời đi.
Rất rõ ràng đám côn đồ đó đang nhắm tới Chu Dung Thành, anh ấy vừa đi Lâm Mặc đã bị hãm hiếp tập thể, chỉ sợ sớm lên một chút,thì chúng co thể gặp được anh ấy.
Chu Dung Thành nhận được tin tức trước tiên đến cục thành phố hỏi thăm vụ án, cảnh sát hình sự tiếp quản nói Lâm Mặc đang trên đường rời khỏi nhà ăn cơm sau khi tan làm thì bị tấn công, hung thủ có thể là bảy, tám nam người đàn ông khoẻ mạnh, sau khi hãm hiếp tập thể thì ném cô ấy vào một nhà xưởng bị bỏ hoang, may là có 1 chiếc xe đi qua phát hiện và báo cảnh sát, lúc này đã hôn mê, cũng may là một cơ thể cô ấy tốt, miễn cưỡng có thể chịu nổi, nếu cô gái khác nhất định là bị tấn công chết.
Chu Dung Thành hỏi có thể thông qua tinh dịch xác định thân phận đối phương hay không.
Cảnh sát hình sự nói đeo bao cao su, không có trong cơ thể, hiện trường cũng không được trích xuất, đây là cuộc tấn công có chuẩn bị, tất cả đều được lau sạch.
Ma Tùng không dám đích thân làm, chờ Chu Dung Thành đi rồi mới xuống tay, chính là không có ý định gánh chịu hậu quả, làm một chuyện ngớ ngẩn, nhất định là lau khô mông rồi chạy.
Chu Dung Thành hỏi tiến triển, cảnh sát hình sự rất khó xử nói, "Chưa có tiến triển, chứng cứ không đầy đủ, lại liên quan đến quan chức cấp cao... Mã cục trưởng gây áp lực, không truy cứu nữa. ”
Chuyện này quả thật không thể lộ ra ngoài, thậm chí ngay cả lật án cũng không được, Ma Tùng tốt xấu gì cũng là đang khiêu khích, nữ nhân ngủ Chu Dung Thành, sẽ ảnh hưởng rất ác liệt, thanh danh cục trưởng không thể hủy, nhất định phải lặng yên không được manh động.
Ở mỗi thành phố đều có những trường hợp như thế này. Cảnh sát biết rất rõ câu chuyện bên trong, nhưng họ không thể loại bỏ chúng, hoặc vì có liên quan tới quan chức và không dễ giải quyết, họ chỉ biết làm ngơ và không quan tâm. Dù sao, họ cũng là những người bình thường và không thể gây rắc rối. Họ không thể chạm vào cánh cửa kiến nghị cho đến khi họ chết. Các tin tức đã được chuyển từ lâu và họ sẽ không bị gây rắc rối bới các tin tức đó.
Lâm Mặc không hiểu chuyện, trái tim cao hơn trời, tôi rất chán ghét cô ấy, nhưng tôi cũng đáng thương cô ấy, loại xui xẻo này cả đời chấn động nữ nhân, khó có thể buông tha. Chu Dung Thành nửa đêm mới từ cục thành phố trở về, tôi ngồi ở khách sảnh chờ anh ta, nhìn anh ta vào cửa lập tức đưa một tách trà, hỏi anh ta giải quyết sao rồi, đến bệnh viện thăm Lâm Mặc chưa.
Anh ta nhìn tôi chằm chằm không nói một lời, ánh sáng lạnh lẽo chiếu vào mặt anh ta khiến tôi cảm thấy sợ hãi, tôi nghĩ anh ta đang tức giận, rốt cuộc Lâm Nam cũng là người phụ nữ của anh ta, cô ấy bị tật chơi bời nên cảm thấy không vui. Tôi chỉ nghĩ để an ủi anh ấy, anh ấy đột ngột kéo tôi lại, tôi không có một chút phòng bị nào, tôi ngã xuống đất với tách trà trên tay, bắn ra vô số mảnh vỡ và nước bắn ra, và ngay sau đó tôi được ôm trong vòng tay của anh ấy.
Anh ấy dường như đang ôm một báu vật loãng mất rồi tìm lại được, còn ôm chặt lấy tôi, tôi gần như không thở nổi, tôi nghe thấy anh ấy nói bên tai: "Hà Sanh, thật may không phải là em, nếu là em anh thật sự không biết phải làm nhưu thế nào để có thể sửa chữa chuyện đó"