Sắc Xuân Bên Nhau

Chương 34: Nhìn nhau



Buổi tối Hân Nghi có cuộc hẹn với đối tác cho nên cô phải về muộn,vừa bước vào nhà thì đã thấy Chí Đình đang ngồi chờ ở phòng khách,sau đó thì cô liền nhào vào lòng của anh.

" Ông xã,anh đợi em à!.."

" Không đợi em thì đợi ai đây." Anh vòng qua ôm lấy eo của vợ mình,lúc này thì anh cảm nhận được là cô có chút say rượu rồi.

" Bà xã,em say rượu rồi,để anh đưa em lên phòng"

" Không,em không có say đâu."

" Chụt …" Hân Nghi hôn lên má của anh một cái …

" Chồng em đáng yêu quá đi…"

" Ừm,bà xã cũng rất dễ thương."

" Vậy thì anh hôn em đi. " giọng nói của cô vô cùng mè nheo …

" Chụt …chụt."

" Ahhh… thích quá đi. "

Lúc này đây Hân Nghi liền ôm mặt của mình rồi đứng dậy mà nhảy nhót,lấy được người mình yêu đúng thật là thích mà..

Cô nở nụ cười tươi khiến cho Chí Đình liền ngất ngây trời mây luôn.

Tầm 3 phút sau thì anh liền bế cô đi lên lầu,vợ anh đã say rồi vậy mà luôn miệng cứ nói không say rượu.

Chí Đình đặt cô nằm xuống giường, tiếp đến thì anh đi thay quần áo cho cô. Buổi tối lạnh lắm,vậy cho nên anh liền chọn cái váy dài đến tận mắt cá chân thì mới chịu.

Sau đó thì rót sẵn một ly nước lọc rồi đặt ở trên đầu giường,khi nào cô ấy thức dậy thì có thể uống ngay …

Đúng là đàn ông tinh tế có khác mà,anh luôn chăm sóc cô bởi những điều mà nhỏ nhặt nhất có thể.

Đến 11 giờ thì anh cũng nằm xuống ngủ,anh vòng tay qua ôm vợ mình vào lòng, trước khi đi ngủ thì liền hôn lên trán của cô 1 cái.

Năm năm trước cũng thế và bây giờ cũng vậy,khi xưa là anh có nỗi khó của riêng mình,với lại anh cũng tự ti với chính bản thân khi mà phải đối diện với Hân Nghi,.

Vậy cho nên khi ấy mới lựa chọn rời bỏ, nhưng cuối cùng thì bây giờ 2 người họ cũng quay về bên nhau,chắc có lẽ là do duyên số rồi không thể cãi lại ý của trời được đâu.

___@@

Sáng hôm sau thức dậy thì Hân Nghi mới biết là đêm qua cô đã làm những gì,đúng là mất mặt quá đi.

Khi nhìn thấy cốc nước ở trên đầu giường thì cô lại cười tươi lên,sau đó thì uống cạn.

" Ông xã,đêm qua là anh chăm sóc em hả. "

" Ừm,là anh."

" Chụt. … thưởng cho anh đấy.". Nhanh 𝘮à không có q𝗎ảng cáo, chờ gì tì𝘮 nga𝓎 ( Тr𝐔𝘮 tr𝗎𝓎ện.Vn )

Hôn xong thì cô liền bỏ chạy vào trong toilet,cô nhìn mình trong gương vừa đánh răng vừa nhớ lại ký ức của đêm qua xem xem là có chuyện gì đáng nhớ hay không đây …

Nhưng mà hình như là không thì phải? Cô chỉ nhớ là cô đứng nhảy mà thôi.

Đột ngột có cánh tay ôm cô từ phía sau, người đó chính là chồng cô đây mà:" em ngại gì chứ,đêm qua em chỉ nhảy nhót mà thôi … Nhưng mà rất đáng yêu …"

" Thật ư."

" Ừm."

" Anh không có nói gạt em đâu."

Chí Đình cười cười rồi dựa vào người của vợ mình mà đánh răng,trong thời gian này thì Hân Nghi cũng tranh thủ dùng sữa rửa mặt luôn.

Hơn 20 phút sau thì 2 người họ mới đi ra ngoài.

" Hân Nghi hôm nay em về sớm không."

" Hôm nay em về sớm,có chuyện gì vậy anh."

" Thì anh định đưa em đi ăn."

À thì ra là vậy, không ngờ anh ấy cũng có chút lãng mạng như thế.

" Lát nữa anh chở em đến công ty, buổi chiều sẽ đón em."

" Vâng." cô không từ chối anh được, bởi vì Hân Nghi cô rất thích được anh cưng chiều như thế này.

Hân Nghi giúp anh chỉnh lại cà vạt rồi mặc áo vest vào,anh ấy mặc vest rất là đẹp, trông anh ấy cứ như tổng tài bước ra từ truyện tiểu thuyết vậy,à mà anh ấy đang là tổng tài của hiện thực mà.

" Xong rồi."

" Cảm ơn vợ."

____

Đến trưa thì Vân Ly mới thức dậy,sau đó thì cô liền vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài ăn sáng..

Cái gì cũng làm 1 mình khiến cho cô cảm thấy có chút cô đơn, nhưng mà cũng chẳng còn có cách nào khác.

Sau đó thì Vân Ly đi đến trung tâm thương mại mua 1 ít đồ, nhưng mà cô không ngờ là lại gặp được Dương Khắc ở đây..

Vân Ly mua sữa bầu và một ít đồ ăn,Dương Khắc và Hạ Vy cũng đi mua đồ cùng nhau.

Cô nhìn lướt qua anh mà thôi,bởi vì hai người đang ở quầy hàng khác nhau mà.

Người ta đang hạnh phúc mà,vậy cho nên cô không thể xen vào chứ nếu không sẽ trở thành người thứ 3 cho mà xem.

Qua mấy giây sao thì Dương Khắc cũng đã nhìn thấy Vân Ly,anh cứ nhìn cô chằm chằm không liếc mắt luôn …

Hạ Vy thấy anh nhìn người con gái khác đắm đuối như vậy thì liền không chịu được,sau đó thì kéo anh đi ra chỗ khác.