Sai Lầm Yêu Anh

Chương 119: Đến thăm



Lục Thế Nam phải đi công tác một tuần, một tuần này công việc của Ý Noãn ở cửa hàng cũng rất nhiều. Cô cũng không có nhiều thời gian quan tâm đến sự xuất hiện của anh.

Đã có lệnh của Lục Thế Nam nên trong thời gian anh đi vắng, đều đặn mỗi ngày A Sênh sáng nào cũng mang đồ ăn sáng đến cho Ý Noãn.

Lượng công việc ở tuần trước khá nhiều nên hôm nay quản lý cho phép Ý Noãn nghỉ một ngày để nghỉ ngơi, hôm nay không phải đi làm cô dành trọn một ngày để ở nhà tận hưởng.

Đến bảy giờ sáng, có người bấm chuông, Ý Noãn lật đật nhanh chóng chạy ra ngoài mở cửa. Nhìn thấy người bấm chuông là A Sênh, Ý Noãn liền biết anh đến đây để đưa đồ ăn sáng: “ Sao anh biết hôm nay tôi không đi làm? “

A Sênh nghe vậy đầu nhanh chóng nhayr số nói: “ À tôi đến cửa hàng nhưng không thấy mở cửa nên liền đánh liều đến đây, dù sao việc sếp kêu tôi làm tôi vẫn phải hoàn thành. “

Nhắc đến Lục Thế Nam, Ý Noãn nhớ đến hộp cơm anh mang đến tuần trước, anh cũng chưa đến lấy, sẵn có A Sênh ở đây Ý Noãn liền nói: “ Cảm ơn nhưng lần sau anh cũng đừng đến đây, anh chờ tôi một chút. “

Nói rồi Ý Noãn chạy vào trong bếp, tìm hộp cơm inox của Lục Thế Nam đưa cho A Sênh nói: “ Nhờ anh đưa cho anh ta giúp tôi, tôi đã rửa sạch sẽ rồi. “

Mắt A Sênh liền đảo, anh nhìn cô nói: “ Công việc giám đốc giao tôi rất nhiều, cô Ý tôi cũng muốn giúp cô nhưng e là không thể. “

Nếu anh nhận rồi thì sếp lấy cớ gì đến đây gặp cô Ý, nghĩ như thế A Sênh đương nhiên sẽ từ chối giúp Ý Noãn.

“ Không phải anh ta ở công ty sao? Anh đưa cái này đến công ty là đưa được cho anh ta mà. “ - Ý Noãn không hiểu suy nghĩ của A Sênh, nếu đúng Lục Thế Nam đi công tác một tuần thì hôm nay cũng đã có mặt ở đây rồi.

A Sênh nhìn cô, trong đầu suy nghĩ gì đó rồi nói tiếp: “ Cô Ý là do cô không biết, giám đốc trước khi đi công tác đã không được khoẻ rồi, mà thời gian đi công tác lại nghỉ ngơi không điều độ ăn uống không đàng hoàng nên vừa về liền sốt cao không ngừng, hôm nay không xuống được giường chỉ có thể ở nhà nghỉ ngơi. “

Ý Noãn chau mày, nhớ lại tuần trước anh đến đây đúng là giọng có hơi khàn khăn nhưng lúc đó Ý Noãn không nghĩ nhiều, không nghĩ là thật sự bị sốt.

Thấy sắc mặt Ý Noãn trầm xuống, A Sênh được đà nói tiếp: “ Cô Ý nếu cô rảnh có thể giúp tôi đến nhà giám đốc chăm sóc anh ấy được không? “

Môi Ý Noãn giựt giựt, đúng là một phút trước cô còn đang có phần thương cảm cho Lục Thế Nam nhưng cái thương cảm đó chưa đủ thắng lí trí của Ý Noãn để bắt cô đến đó chăm sóc cho anh ta, Ý Noãn cự tuyệt nói: “ Không thích hợp, xin lỗi tôi không đi được. “



“ Làm sao không thích hợp được, cô muốn trả lại hộp cơm cho giám đốc, mà giám đốc lại ở một mình trong biệt thự không ai chăm sóc. Cô đến trả lại hộp cơm này cũng xem như cảm ơn giám đốc của chúng tôi, hoàn toàn thích hợp."

Ý Noãn bắt được điểm mấu chốt hỏi: “ Ở một mình, bà quản gia đâu?"

A Sênh nhanh nhạy nói tiếp: “ Thời gian giám đốc đi công tác bà quản gia có xin phép để về nhà thăm gia đình, hôm nay bà ấy vẫn chưa lên. “

“ Hơn nữa cô Ý, giám đốc cuồng công việc như vậy cũng không cho tôi đến thăm chỉ bảo tôi hoàn thành tốt công việc ở công ty là được, nói thật lòng tôi cũng sốt ruột nhưng không dám làm trái ý của giám đốc. Cô Ý coi như cô niệm tình đến đó xem một chút rồi về cũng được. “

Ý Noãn cảm thấy nhức đầu, cô cũng chưa bao giờ thấy A Sênh nói nhiều như vậy, lời A Sênh nói cũng có ý đúng: “ Anh đừng nói nữa, tôi sẽ đến thăm anh

ta.

"

Nghe Ý Noãn nói vậy, A Sênh cũng lập tức im lặng, anh tươi cười nói: “ Cảm ơn cô Ý, vậy tôi xin phép đi trước. “

Đợi A Sênh đi rồi, Ý Noãn đóng cửa lại bước vào phòng thay một bộ đồ khác. Còn A Sênh hớn hở lên xe lái đến công ty, anh biết hôm nay mình lập được công lớn rồi.

Đợi Ý Noãn đến cũng đã gần giờ trưa, cô không biết ở đó có nguyên liệu nấu ăn hay không nên liền ghé siêu thị mua một ít đồ để nấu cháo cho Lục Thế Nam.

Khi Ý Noãn đến, nhà vắng tanh không có người chỉ trừ vệ sĩ đứng canh cổng ra. Lâu lắm rồi Ý Noãn mới quay lại đây, ở đây vẫn không có gì thay đổi nhiều, bỏ đồ ăn lên phòng bếp, rồi cô lập tức lên tầng tìm phòng của Lục Thế Nam.

Đứng trước cửa phòng anh, cô chần chừ không biết nên mở cửa hay là đi về, đắn đo một lúc Ý Noãn quyết định gõ cửa hai cái, bên trong không có người đáp lại, cô chau mày gõ lại thêm lần nữa nhưng bên trong vẫn im lặng. Biết Lục Thế Nam không thích ai tự tiện vào phòng mình nhưng cũng vì lo lắng, cô đẩy cửa bước vào.

Bên trong Lục Thế Nam đang nằm trên giường cuộn mình vào bên trong chăn, Ý Noãn đi đến sờ vào trán Lục Thế Nam mới biết trán anh rất nóng, ngay cả khi cô đến anh vẫn chưa phát hiện ra.

Ý Noãn hoảng hốt với độ nóng này của Lục Thế Nam, cô chạy vào nhà tắm tìm một cái khăn xả với nước, đắp lên trán anh để hạ nhiệt độ.Rồi tìm hộp thuốc, lấy nhiệt kế ra đo. Cảm nhận được mát mát trên mặt, mí mắt Lục Thế Nam khẽ cử động, anh cố mở mắt ra nhìn, Lục Thế Nam còn đang nghĩ là bà quản gia về rồi chỉ là anh không ngờ đập vào mắt anh chính là Ý Noãn.