Sấm Động Trời Nam

Chương 5: Hành trình bắt đầu



Thanh minh, tiết trời ấm áp, cảnh sắc xanh tươi. Tại một chân đèo hoang vắng, hai mươi nấm mồ nằm lẩn khuất dưới cỏ cây, đã lâu không được nhang khói.

- Cha, mẹ, hôm nay con đến thắp hương cho hai người.

Phúc xúc động đốt nén hương thơm, thành kính thắp lên hai ngôi mộ nằm tách biệt với phần còn lại. Năm xưa, sau khi nhặt Phúc lên ngựa mang đi, vì thương cảm cho những người đã bỏ mạng tại đây, không muốn thấy cảnh xác lạnh phơi sương, để mặc thú rừng xâu xé, lão cao thủ đã thuê dân bản trong vùng chôn cất. Đối với cha mẹ của Phúc, lão cẩn thận dặn dò mấy người táng riêng ra một góc, dùng đá làm bia đánh dấu để sau này thuận tiện thăm viếng.

- Cha, mẹ. Con vẫn luôn muốn tìm về quê xưa, biết được tên họ thật của mình. Bây giờ đã lớn, con sẽ đi để thực hiện điều đó, dù xa xôi ngàn dặm cũng quyết tìm về. Hôm nay con đến chào tạm biệt hai người. Cha mẹ ở trên cao, chỉ đường dẫn lối cho con sớm tìm được. Nhất định sẽ có ngày, con quay lại đón hai người về nhà, để cha mẹ không phải nằm nơi đất lạnh này nữa.

Chầm chậm, Phúc dập đầu vái lạy ba vái rồi đứng dậy. Lão cao thủ nhìn nó, nắm lấy đôi tay và nói: