Sao Anh Chưa Đến Dỗ Em Đi?

Chương 89: Ngoại truyện 17



Tập phát sóng trực tiếp “Đưa cậu đến với cuộc sống của tôi” của Nhiễm Thuật kéo dài mười ngày.

Trong quá trình trực tiếp, hầu hết đều ghi lại rõ ràng cảnh sinh hoạt hàng ngày của Nhiễm Thuật, Nhiễm Thuật rất ít khi tương tác với người hâm mộ, lúc thì nằm trên ghế sofa, thậm chí có hôm mười giờ tối đã đi ngủ, tuy nhiên lượng người xem vẫn đạt tới trăm vạn. Sau khi tương tác một chút, con số này nhảy lên ngàn vạn.

Mười ngày trực tiếp kết thúc, tất nhiên là netizen bàn luận vô cùng náo nhiệt.

hh: Xem livestream hàng ngày của Nhiễm Thuật có cảm tưởng đang xem sinh hoạt của hai bệnh nhân ấy. Chương trình nên đổi tên thành “Đưa cậu làm quen với cuộc sống bệnh nhân tâm thần” thì hơn.

[Tui cảm thấy đây không phải cuộc sống của người bình thường, đây là sinh hoạt của bệnh nhân tâm thần giàu sụ.]

[Rõ ràng sinh hoạt của Nhiễm Thuật kỳ lạ như vậy nhưng anh ấy lại khiến nó trở nên rất hợp lý.]

[Thế mà chúng ta lại đi quay tình yêu của hai tên bệnh tâm thần, có phải chúng ta cũng không bình thường không!]

Hòa Phương: Trước đây tôi vẫn chưa hiểu rõ cụm “Một đôi trời sinh”, “Ông trời tác hợp” và “Rùa nhìn đậu xanh”, nhưng sau khi xem Nhiễm Thuật và Chủ tịch Tang xong, tôi hiểu rồi.

[Ông trời tác hợp đúng là dành cho hai người họ.]

[Tui có tư cách gì chế giễu họ chứ. Họ còn có thể tìm được nửa kia thuộc về mình, còn tui tìm đối tượng thôi cũng khó khăn rồi.]

[Đúng vậy, nghĩ đi nghĩ lại hai người đó được ông trời tác hợp rồi. Còn mị muốn tìm một người bình thường cũng không có.]

Nghiên Thiến ạ: #Hot topic Nhiễm Thuật# hôm nay có team nào để thoát fan không? Team 3 ngày nè.

[3 ngày hơi dài, bên cạnh tôi có người team 1 ngày, tôi vào đó rồi.]

[Team 1 ngày của lầu trên @ tôi mới, để 3 hôm tôi sợ tôi thoát fan thật luôn quá.]

[Lỡ mất rồi, hôm qua tôi mới vào một team hai ngày, hôm nay đúng ngay ngày thứ hai, giờ tôi lại đang quay về chà đạp.]

[Hu hu hu, Chú thật sự rất cố gắng đó, ngày nào tôi cũng báo team, không biết bao giờ mới có thể thoát fan ba trăm lần để đuổi kịp tiến độ của Chú nữa, tôi phải thật cố gắng thôi!]

A Trầm Trầm Trầm: Các Cháu gái ơi, có người bôi nhọ Chú, mọi người lên mắng lẹ!

[Mới đến, không hiểu lắm, mắng Chú thật hay mắng để marketing thế.]

[Mắng Chú đó, mắng ghê lắm, Chú sắp lâm trận rồi.]

[Đùa, có lúc nào Chú cần chúng ta để chống lại anti à? Chúng ta góp phần góp uy cho Chú là được.]

[Lần này mọi người đừng giả hâm mộ Tiểu Tiên nữa. Lần trước bị fan nhà Tiên treo cổ rồi.]

[Giả bộ làm fan Nhã Nhã đi.]

[Tui fan Nhã Nhã nè, fan Nhã Nhã phật hệ lắm. Nếu muốn giả thì giả fan Đàm Nghiễn ấy.]

*

Đêm đến, Nhiễm Thuật đột ngột đăng một bài lên Weibo.

Nhiễm Thuật: Tôi nghĩ rồi, lần này tôi thật sự muốn đặt một dấu chấm hết cho tình cảm này.

Thì ra, Nhiễm Thuật muốn chia tay người yêu.

Các trang tin lớn tranh nhau đưa tin này, ngay cả nhóm lập trình viên cũng đang nghĩ, họn họ có phải tăng ca hay không.

Kết quả là bình luận bên dưới bài đăng của Nhiễm Thuật lại như thế này.

[Nhóm Cháu gái, còn team thoát fan nào không? Chia sẻ chút đi.]

[Chú đăng bài chia tay cũng chỉ có blogger tin.]

[Đêm nay mọi người ăn gì?]

[Chỉ có tôi tò mò nguyên nhân chia tay lần này à?]

[Hơn bốn trăm lần chưa, nếu không đợi tôi thắng ván này rồi chúc mừng thành công vượt mốc bốn trăm.]

[Chú ơi, hay chú cứ coi bọn cháu là người ngoài đi, chúng cháu không muốn nghe Chú phàn nàn chuyện chia tay nữa.]

[Tôi đoán… Ngọc Ca đã chặn Chú rồi nhỉ?]

[Chắc giờ chủ tịch Tang lại đang dỗ chú nhỉ?]

2 giờ 23 phút sáng, Nhiễm Thuật đăng thêm một bài nữa: Xin lỗi vì đã làm mọi người lo lắng, chúng tôi quay lại rồi.

[Không sao đâu, chúng tui vốn chẳng lo gì sất.]

[Tám giờ đêm đăng bài, hai giờ sáng quay lại, tôi đoán trong khoảng thời gian đó hai người không rảnh nhỉ?]

[Có phải Blogger lại muốn đăng tin quay lại không?]

[Đọc truyện Cậu bé nói dối chưa, tôi đoán về sau Chú có chia tay thật thì cũng không được đăng bài nữa.]

[Chú và chủ tịch Tang lúc nào cũng đang chia tay, nhưng vẫn sẽ không xa nhau.]

[Tôi cũng cạn lời rồi, thoát fan đây, sáng mai lại quay về.]

[Các chị em, mấy người đáng thương quá, cho dù thoát fan thì cũng không có chủ tịch Tang dỗ, Chú chia tay còn có chủ tịch Tang dỗ]

[Tôi yêu Chú! Chú là tuyệt nhất! Mãi ủng hộ Chú! (50 xu để viết cái này, xóa những cái trong ngoặc đi.)]

*

Mẹ túm lấy đứa con đang leo lên: Quỷ mới biết tôi vừa trải qua cái gì, vừa mở APP ra đang thấy bài về Chú, tiêu đề là: “Đêm khuya Nhiễm Thuật với gà…” đoạn sau bị ẩn đi. Lúc ấy trong lòng tôi thụp một phát, còn nghĩ chẳng lẽ lần này thoát fan thật rồi? Làm fan năm năm, cuối cùng cũng phải dừng lại rồi hả?

Kết quả là bấm vào thì thấy cả tiêu đề là “Nhiễm Thuật và gà cùng nhau phi nước đại”, như thế thì không hợp lẽ thường lắm. Tôi lại giả vờ bình tĩnh, hình như đây mới là hướng phát triển nên có.

Không hổ là Chú mà!!!

[Tôi cũng thấy tin đó, hình như là Chú đi trải nghiệm cuộc sống, một con gà của hộ gia đình đó chạy mất, Chú phụ đuổi gà, đuổi như điên hơn trăm mét, sau đó phát hiện ra quay phim không đuổi kịp Chú, Chú mới một mình bắt gà mang về. Kết quả là gà lại bị Chú dọa đến nỗi hơn mười ngày không đẻ được trứng, hộ gia đình đó tìm đến bắt đền ê-kíp chương trình, ê-kíp chương trình còn mua đền gà cho.]

[Tôi cũng muốn biết đoạn sau…]

[Sau đó con gà bị chương trình hầm lên ăn, Chú nhà các người chính là Diêm vương sống.]

[Chít chít, đáng yêu thế, tự nhiên lại thèm gà Cung Bảo, gà hầm nấm, ba miếng gà lận.]

[Thực ra cũng hơi thương Chú, rõ ràng là có lòng hỗ trợ bắt gà, sau khi về Chú còn nhắn tin khoe với chủ tịch Tang là mình giúp được cơ. Mới quay đầu lại đã bị bắt đền, cuối cùng Chú rút ra kinh nghiệm xương máu, ăn xong một bát cơm với gà hầm to mà lòng đau như cắt.]

[Tại sao tin tức liên quan đến Nhiễm Thuật cứ luôn kỳ lạ như thế? Chú có thể làm mấy việc như người bình thường không?]

[Anti nhớ mang não, gà chạy, giúp bắt gà, đây không phải chuyện người thường làm à?]

[Rõ ràng là đang xem mọi người đang xé nhau mà tôi lại muốn cười ha ha ha ha, có phải tôi cũng quá bất thường rồi không?]

*

Ther: Tuyển tập nói lắp của Chú mà mọi người muốn đến rồi đây, tự mình tìm trong bình luận nhé.

[MC: Anh có tán thành với thị đế năm nay không? Chú: Diễn, diễn, diễn xuất của anh ấy khá ổn.]

[Phóng viên: Có tin đồn bảo anh thích người cùng giới, anh có gì muốn nói về chuyện này không? Chú: Tôi, tôi thích cả hai, mọi người cho tôi về đi!]

[Phóng viên: Anh và XX là bạn tốt. Về tin đồn đời tư lộn xộn của anh ấy, anh có lời gì muốn nói không? Chú: Khi ở bên cạnh tôi, anh ấy rất, rất, rất tốt.]



[MC: Quan hệ giữa Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch cũng là bạn thôi à? Nhiễm Thuật: Họ, họ, họ chắc chắn là bạn đánh đôi, là bạn thân.]

[Khoan đã, lầu trên có gì đó sai sai!]

[Ngọc ca từng nói lúc Chú nói xạo đều cà lăm, cho nên, Ngọc ca và Hầu Mạch…]

[A a a, thì ra họ công khai sớm thế rồi.]

[Tui không muốn đoán bừa nhưng hai người đó là vận động viên, nếu vì tin tức này mà cấm thi đấu, đây sẽ là tổn thất đối với nước nhà.]

Sau đó không lâu, chủ blog xóa Weibo này.

Nhưng trong super topic của Nhiễm Thuật và super topic của CP Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch, đây là truyền thuyết được lưu danh muôn đời.

Đường này gặm được, đôi bên chứng nhận. Tuy nhiên chúng ta phải giữ kín bí mật này, giống như cứu vớt thế giới ngày tận thế, phải giấu thật sâu công danh.

Người biết sẽ tự hiểu, người không hiểu thì thôi, không quan trọng.

Sau đó không lâu, Nhiễm Thuật lại cà lăm thêm lần nữa.

Trong show tuyển chọn, Mạnh Hân Nhã hỏi cậu: “Cho nên anh thích Chủ tịch Tang nhiều hơn Chủ tịch Tang thích anh hả?”

Nhiễm Thuật bóp eo, cà lăm cực kỳ khí thế: “Còn, còn lâu! Là anh ấy thích anh nhiều hơn.”

Mạnh Hân Nhã tiếp tục hỏi: “Trong sinh hoạt, anh chủ động nhiều hơn Chủ tịch Tang đúng không?”

“Đã bảo không, không, không phải mà!”

“Ồ–” Mạnh Hân Nhã hiểu ra: “Cho nên các anh chia tay là bởi vì rất muốn…”

“Không, không phải!”

Lúc đầu rất nhiều người nghi ngờ Nhiễm Thuật đang diễn trò, cố ý khoe khoang mình cà lăm để show tình cảm.

Kết quả hotsearch nhanh chóng bị gỡ xuống, màn vấn đáp này cũng bị xóa lập tức.

Lần này rốt cuộc mọi người cũng xác định, đây tuyệt đối không phải diễn trò mà con hàng Nhiễm Thuật này thẹn quá hóa giận thật.

Trong khái niệm của Nhiễm Thuật, nhất định phải là Tang Hiến thích cậu nhiều hơn mới được!

Cứ cho là Nhiễm Thuật vô cùng thích Tang Hiến đi, nhưng nó không thể vượt qua Tang Hiến thích cậu!

*

Lại một ngày trời vừa rạng sáng, rất nhiều Cháu gái lớn nhận được tin tức: Chú khai chiến.

Họ hơi hoang mang, một số người còn mở group chat ra lục lại lịch sử trò chuyện, muốn tìm xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Người trong group cũng nghi ngờ không kém.

[Chú bị bôi xấu hả?]

[Chú vào giới lâu vậy, đã sớm như gió thoảng mây bay, không màng danh lợi, không dễ dàng rớt đài, sao tự dưng lại khai chiến rồi?]

[Vì sao á?]

Cuối cùng có người gửi đến.

[Screenshots]

[Có ai đó nói xấu Chủ tịch Tang, Chú nổi giận hộ Chủ tịch Tang.]

[Có ai giải thích hộ không? Tại sao lại bôi đen Chủ tịch Tang?]

[Nói thiết lập chủ tịch bá đạo hậm hực của Chủ tịch Tang chỉ là giả vờ, chứ thực tế chỉ là con nhà giàu, toàn bộ nhờ gia đình nâng đỡ mới có thể đạt tới vị trí hôm nay. Ban đầu dựa vào bố mẹ mới lên đại học, không có thành tích thi tốt nghiệp phổ thông, Trong số phú nhị đại học vấn thấp, chẳng qua xuất thân của anh ta tương đối tốt hơn thôi.]

[Cái kít! Mắng Chú thì được nhưng không được mắng chồng Chú.]

[Tụi nó có quyền mắng chồng của Chú chúng ta à?]

[Mọi người chú ý, đừng chửi thề, phải văn hóa lên.]

[Chị quản lý thông báo tin tức mới chưa?]

[Tạm thời biết được Chủ tịch Tang dựa vào năng khiếu thể thao mà được tuyển thẳng vào Bắc Thể, cấp ba thi đấu đạt hạng năm cả nước. Lúc ấy hạng nhất là Hầu Mạch, bây giờ Hầu Mạch là hạng nhất thế giới, có thể thấy được sức nặng hạng năm của Chủ tịch Tang.]

[Tui bổ sung thêm, hiện tại Chủ tịch Tang đang học liên thông thạc sĩ tiến sĩ nhưng chưa tốt nghiệp, cho nên trình độ học vấn vẫn là cử nhân.]

[Gì cơ?! Chủ tịch Tang giỏi vậy á? Hầu Mạch và Chủ tịch Tang đều được tuyển thẳng, Ngọc ca thi đại học còn được thủ khoa, thành tích ai cũng cao nhưng sao Chú nát thế?]

[Chứng hậm hực của Chủ tịch Tang không phải thiết lập nhân vật, là bệnh thật nhiều năm, đồng thời vẫn đang điều trị. Chú luôn ở bên cạnh bầu bạn, đòi chia tay là để phân tán sự chú ý của Chủ tịch Tang, tránh cho anh ấy tự hại bản thân.]

[Đệch, thì ra là thế?]

Lúc này, Cao Cần xuất hiện trong group: Không cần tẩy trắng cho việc Nhiễm Thuật đòi chia tay. Đúng là có chuyện cậu ấy chia tay là để phân tán sự chú ý của Chủ tịch Tang, nhưng chủ yếu vẫn là chó ngáp phải ruồi.

Cao Cần: Chủ tịch Tang không phải người trong giới, những thứ này đều là tai bay vạ gió đối với anh ấy. Dưới tay anh ấy có công ty, sẽ ảnh hưởng tới giá cổ phiếu. Mọi người hỗ trợ tuyên bố là đủ.

[Đã hiểu.]

[Rõ ạ.]

[Xông lên!]

Hai giờ sau, cuộc cãi lộn kết thúc một cách áp đảo.

Fan của Nhiễm Thuật giống hệt idol, mồm mép vô cùng ghê gớm, khiến đối phương không chịu nổi một kích.

Mới đầu chỉ là mấy câu chua ngoa kiểu “gato”, tuy nhiên mấy bình luận như thế đều bị tài khoản marketing lật tẩy, chụp ảnh màn hình riêng để làm bài báo.

Không nghĩ tới nhiều tài khoản marketing cũng ồ ạt bình luận, dẫn tới antifan.

Các Cháu gái lớn bị kinh động, lập tức xuất binh.

Phải biết bình thường có rất nhiều bài báo bôi đen Nhiễm Thuật nhưng fan vẫn không phản ứng gì.

Họ không ngờ mới lần đầu nói xấu Tang Hiến thôi lại bị đông đảo fan Nhiễm Thuật dạy một bài học.

Người hâm mộ chán ghét giang hồ không có nghĩa là họ rời khỏi giang hồ.

Truyền thuyết về Cháu gái lớn mãi mãi vang danh giang hồ.

*

Nhiễm Thuật cầm điện thoại lướt Weibo, không còn lời nào để nói: “Em thấy fan của mình rảnh thật ý.”

“Họ lại đòi thoát fan hả?” Tang Hiến nghiêm túc chải lông cho chó, những sợi lông bay loạn khắp phòng.

Hiện tại là mùa rụng lông, gần đây Tang Hiến đều bận làm chuyện này.

“Hội này toàn là dân kỹ thuật rảnh háng xem livestream, sau đó xem đi xem lại, chụp ảnh chúng ta rồi phân tích mắt anh to như thế rồi mà bọng mắt của em vẫn to hơn. Đúng là điên rồi, lúc em không cười thì không thấy bọng mắt được chưa?”

Tang Hiến nghe xong, ngẩng đầu nhìn Nhiễm Thuật, hoang mang không kém gì cậu, hỏi tiếp: “Sao lại kết luận thế?”

“Bọng mắt của anh to hơn em.”

“Thôi cứ để họ thoát fan đi…” Tang Hiến thở dài một hơi, mắt phượng phiền phức.

Nhiễm Thuật tiếp tục lướt điện thoại, nhịn không được cất tiếng mắng: “What the fuck!”

Tang Hiến ngừng vuốt ve chó, giương mắt nhìn về phía Nhiễm Thuật, hỏi: “Vương Đức Phát là ai, em có người bên ngoài à?”

Nhiễm Thuật thoáng bối rối, hồi lâu mới hiểu tên này đang quậy!

“Anh đừng có rảnh rỗi sinh nông nỗi nhé!” Nhiễm Thuật chỉ vào hắn cảnh cáo.

Tang Hiến tiến lại chỗ Nhiễm Thuật ngay, nói: “Đến đây, anh muốn em.”

Nói rồi định ôm cậu vào phòng ngủ.

Đúng lúc Nhiễm Thuật đang chuẩn bị tham chiến, cậu không thèm quan tâm đến anh, nói thẳng: “Gà bắt sâu, dám múa rìu qua mắt thợ à, gửi về lãnh cung. Bàn Nhược Ba Ma Hống*!”

(*)

Tang Hiến nghe vậy thì cười, đáp: “Được, lúc gà bé mổ thóc em đừng khóc nhé.”

“…” Nhiễm Thuật im lặng một lúc lâu, khi sắp vào phòng thì cuối cùng cũng tỉnh ra, bắt đầu giãy giụa.

Cuối cùng, giãy dụa vô ích.

Chiến trận lần này, bé gà toàn thắng.

Nhiễm Thuật kêu cha gọi mẹ, thậm chí còn muốn xin lỗi bé gà.