Sao Anh Vẫn Không Dỗ Em

Chương 25



Nhiễm Thuật cầm điện thoại xem livestream một lát, cuối cùng thì MC cũng bắt đầu phỏng vấn Tùy Hầu Ngọc, cậu lại tặng vài cái quà tặng hiệu ứng đặc biệt.

Có lẽ do bị cậu kích thích mà rất nhiều tài khoản vừa nhìn tên đã biết là người hâm mộ của cậu bắt đầu tặng quà theo, trong nháy mắt, phòng livestream trở nên vô cùng sôi động.

Theo lý mà nói, độ nổi tiếng của Tùy Hầu Ngọc hẳn là phải kém xa Hầu Mạch mới đúng.

Hầu Mạch thông thạo cả đánh đơn lẫn đánh đôi, đặc biệt từng đoạt giải Grand Slam. Không những thế, ngoại hình cũng đủ ưu tú, tính cách cũng không tệ.

Tùy Hầu Ngọc lại chuyên đánh đôi nam, không tham gia các hạng mục khác, ít khi xuất hiện trước mặt công chúng.

Thế nhưng Tùy Hầu Ngọc vẫn cực kỳ nổi tiếng như cũ. Chủ yếu do thực lực của cậu mạnh, ngoại hình nổi bật, mặt mũi đẹp không có chỗ chê.

Hơn nữa fan CP Hầu Mạch và Tùy Hầu Ngọc vô cùng đông. Thỉnh thoảng cậu sẽ xuất hiện trước ống kính* với Hầu Mạch.

(*)

Mặt khác, Nhiễm Thuật cũng thường nhắc đến Tùy Hầu Ngọc, vì thế mà Tùy Hầu Ngọc được đà ké chút tiếng tăm.

Đến lượt Tùy Hầu Ngọc được phỏng vấn, vẫn là nói qua loa về quá trình huấn luyện hàng ngày và kinh nghiệm ban đầu.

Sau đó nhắc đến Nhiễm Thuật như mong đợi, dù sao thì cũng khá được nhiều khán giả xem trực tiếp quan tâm.

Tùy Hầu Ngọc dùng giọng điệu tùy ý nói: “Tôi và Nhiễm Thuật biết nhau từ khi còn rất nhỏ, lúc đó kiểu gì tôi cũng sẽ đăng ký rất nhiều lớp học thêm, cậu ấy cũng sẽ đi học dancing, thanh nhạc gì đó, nên là chúng tôi quen nhau.”

“Lúc đó, trong mắt nhiều người, tôi không phải một đứa trẻ bình thường, không thể khống chế bản thân nên hay cáu bẳn dễ nổi nóng, chỉ có cậu ấy chơi với tôi. Người nhà cậu ấy không cho chúng tôi chơi với nhau, nhốt cậu ấy lại, không cho cậu ấy đi ra ngoài, cậu ấy liền trốn nhà đi tìm tôi.”

MC cảm thán theo: “Có một người bạn thân như vậy thật tuyệt.”

Tùy Hầu Ngọc cười: “Tất nhiên rồi, mặc dù mỗi ngày tôi đều muốn đánh chết cậu ấy tám trăm lần, mỗi lần lại vì một lý do khác nhau.”

Dường như MC đang nhắc nhở cậu: “Hình như Nhiễm Thuật cũng đang xem livestream.”

“Cậu ấy có xem hay không thì cậu ấy vẫn ngứa đòn.”

[Không sai, tôi là fan của Chú, tôi cũng muốn thịt Chú ấy]

[Thịt Chú ấy!]

[Trúc mã và trúc mã thật ngọt ngào quá đi, Ngọc Thụ Lâm Phong là thật kìa!]

[Ngọc Ca mau giúp tụi em đánh anh ấy!]

MC lại hỏi: “Ban đầu cậu học nhảy nhưng tại sao sau đó lại chuyển sang làm vận động viên vậy, thật ra cũng có thể tiến vào giới giải trí mà?”

“Nói thật, cũng không phải cứ học là có thể vào giới giải trí, cũng không phải tất cả mọi người đều là Nhiễm Thuật.”

“Đây là ủng hộ Nhiễm Thuật ạ?”

“Đúng là cậu ấy có thiên phú trong lĩnh vực đó, cũng rất nỗ lực. Tất nhiên, vận may của cậu ấy cũng rất… rất tốt.”

“Vận may?”

Tùy Hầu Ngọc gật đầu: “Đúng vậy, kỳ thi nghệ thuật năm thứ nhất, cậu ấy thi trượt, đến năm thứ hai thì vào Đại học Truyền thông với thành tích từ dưới đếm lên. Trong lần rút thưởng nhân dịp kỷ niệm trường, người trúng thưởng là cậu ấy, lúc đi lên nhận quà thì được người đại diện mới vào giới giải trí nhìn trúng, đi thẳng vào showbiz.”

Hầu Mạch vẫn luôn lắng nghe, lúc này lại xen vào: “Đúng vậy, dí mèo cũng có thể lên trang nhất, ngoài cậu ta ra còn ai nữa. Đừng nói là dí mèo, mọi người có bắt gấu cũng không được thế này đâu.”

[Tài diễn của Chú: Cá chép dí mèo]

[Ha ha ha ha, chuyện liên quan đến Chú mãi mãi hề hước]

Dường như MC đang đọc bão bình luận, nói: “Chúng ta xem thử xem người hâm mộ có vấn đề gì muốn hỏi, A… Có người hỏi Nhiễm Thuật thật sự rất giữ kẽ à, cậu ấy là FA bẩm sinh* à?”

(*)

Tùy Hầu Ngọc khoát tay: “Không giữ kẽ, còn rất nghịch nữa, đã từng có một người yêu.”

[Từng yêu đương rồi á?!]

[Tôi còn tưởng Chú nói khoác, Chú vốn là đại diện của FA bẩm sinh nha!]

[Người yêu cũ là ai vậy?]

[Chỉ có một người cũ thôi sao? Lâu rồi phải không?]

Tùy Hầu Ngọc nghiêng người ra phía trước là có thể nhìn rõ bão bình luận, trả lời: “Đúng, có một người cũ.”

[Em hổng có tin đâu]

[Em cảm thấy Chú phải rất cực điểm* mới đúng. Một là FA từ trong bụng mẹ, hai là hải vương]

(*)

Tùy Hầu Ngọc nhìn màn hình nói: “Đúng là có một người nhưng đã chia tay quay lại tám trăm lần.”

[Vì sao lại thế?]

[Chuyện gì đã xảy ra ạ?]

[Chú là người đàn ông cặn bã ư?]

Tùy Hầu Ngọc chỉ vào màn hình nói: “Nhìn là biết là fan giả, nhìn tính cách kia của Nhiễm Thuật mà thiếu lý do chia tay sao?”

[Đột nhiên trở nên hợp lý]

[Đã hiểu]

[Bạn thân muốn quánh chết tám trăm lần lần, người cũ chia tay tám trăm lần, đời sống ngày thường của chú phong phú quá ta]

[Chú mà yêu đương có khi không cuốn hút lắm]

[Không thể tưởng tượng nổi yêu đương với chú sẽ là Luyện ngục* trần gian như nào]

(*)

Lúc này, Nhiễm Thuật lại gửi đến một loạt quà tặng hiệu ứng đặc biệt trên màn hình.

Tùy Hầu Ngọc nhìn màn hình, nói: “Cậu ấy đưa phí bịt miệng rồi kìa, thôi nhé, không nói nữa.”

*

Sau khi xem hết phát sóng trực tiếp của Tùy Hầu Ngọc, Nhiễm Thuật mới dám thở phào nhẹ nhõm.

Cậu nhanh chóng nhắn cho Tùy Hầu Ngọc một cái tin: Ngọc Ca, tại sao cậu lại khai hết mọi thứ ra vậy!

Ngọc Ca xinh như hoa: Cậu nói với tớ mà, tớ có hỏi cậu trước rồi.

R.S: Nhưng chuyện chia tay chia chân không nên nhắc đến, fan sẽ cho rằng tớ là thằng đàn ông cặn bã mất.

Ngọc Ca xinh như hoa: Ồ, được rồi. Nghe đồn hai cậu làm lành rồi hả?

R.S: Đâu ra. Anh ấy có nhắc gì đâu.

Nhiễm Thuật chờ vài phút nhưng Tùy Hầu Ngọc vẫn chưa trả lời.

Cậu không làm phiền Tùy Hầu Ngọc nữa. Không nhắn thì thôi, cậu đi làm việc của mình vậy.

Một lát sau Tùy Hầu Ngọc mới nhắn lại: Ừm. Tớ mới cho Hầu Mạch một trận. Cậu nghỉ ngơi sớm đi.

R.S: Ừm, biết rồi.

Nhiễm Thuật vẫn chưa phát hiện ra có gì sai ở đây vẫn đắm chím trong super topic của mình, xem mấy Cháu Gái Lớn đang thảo luận gì về cậu.

Sau đó thỉnh thoảng cãi lại một câu, giải thích cho chính mình.

Yêu Thuật không yêu Chú: Theo suy đoán của tôi, làm bạn gái của Chú không phải điều tốt lành gì.

Nhìn mồm miệng Chú là biết, lúc cãi nhau với bạn gái chắc chắn sẽ không thua, còn cãi đến nỗi bạn gái nghi ngờ cuộc đời, không chừng bạn gái còn phải dỗ dành ngược lại.

Quà tặng dịp lễ của chú nói không chừng nghiêm túc lắm. Có khi Chú sẽ bắt bẻ nếu đối phương tặng quà không xứng với tấm lòng của chú nữa ấy.

Càng nghĩ càng thấy đây chắc chắn là thể loại bạn trai không hề lý tưởng, bảo sao suốt ngày chia tay.

Nhiễm Thuật nhanh tay gõ bàn phím trả lời: Hẹn hò với anh hạnh phúc vô biên!

Điều cậu không nghĩ tới là, fan trả lời lại rất lạnh nhạt.

Yêu Thuật không yêu Chú trả lời Nhiễm Thuật: Ví dụ như là?

Cậu nhìn màn hình hồi lâu, rơi vào trầm tư.

Lúc trước Tang Hiến… có hạnh phúc không?

Cậu suy nghĩ cẩn thận, ba ngày quậy trận nhỏ, năm ngày quậy trận lớn, trung bình một quý chia tay hai lần, Tang Hiến sẽ thấy hạnh phúc ư?

Về phần cãi nhau.

Tang Hiến không cãi nhau với cậu, bình thường chỉ nghe cậu nói, chỉ khi nào cậu làm ầm ĩ quá Tang Hiến mới tức giận thô bạo chịch cậu để cậu im lặng.

Chấm hết rồi.

Sau khi nghĩ như vậy, cậu lập tức tỉnh ngộ.

Bảo sao Tang Hiến lề mề mãi không nhắc đến chuyện quay lại, hóa ra là chán cậu rồi ư?

Hình như yêu đương với cậu cũng chẳng phải chuyện gì tốt đẹp thật.

Cậu nghiêm khắc kiểm điểm bản thân.

Sau đó hạ quyết tâm – cậu nhất quyết không thay đổi. Nếu Tang Hiến dám yêu người mới cậu sẽ phá banh nhà Tang Hiến. Ai cũng đừng mong sống tốt.

Không đúng, đáng lý ra câu phải lờ Tang Hiến đi rồi kiếm mười tám người bạn trai, ai cũng tốt hơn Tang Hiến.

*

Mấy ngày sau đó, Nhiễm Thuật vẫn canh cánh trong lòng vì bài post Weibo kia. Bởi cậu chưa trả lời cái bình luận đáp lại cậu kia, thành ra cậu bị chọc nhiều hơn nữa.

Kết quả là: Cậu trở thành nghệ sĩ có ít fan bạn gái nhất.

Fan và cậu là tình thân, không thể phát sinh tình yêu.

Fan còn không bằng lòng yêu đương với cậu, nói gì Tang Hiến.

Nhiễm Thuật buồn phiền vài ngày.

Đêm hôm ấy, cậu chụp ảnh vết muỗi đốt, khéo léo sửa lại rồi gửi cho Tang Hiến.

R.S: [hình ảnh]

R.S: Em bị muỗi cắn, anh có đến thăm đoàn không?

Tang Hiến trả lời khá nhanh: Anh đến gãi ngứa cho em hả?

R.S: Có anh nằm cạnh thì mấy con muỗi nay chỉ cắn anh chứ không cắn em.

X: Nó chỉ trị được tạm thời chứ không trị được tận gốc. Để anh suy nghĩ cách khác cho em.

Ban đầu Nhiễm Thuật cũng chưa hiểu rõ lắm tin nhắn này của Tang Hiến, mãi cho đến mấy ngày sau, khi cậu nhận được hàng chuyển phát nhanh.

Mở ra, một chiếc đèn xông tinh dầu đuổi muỗi* nằm lặng lẽ bên trong.

(*)

Cậu nhìn hình khắc hoa bách hợp trên cái đèn đuổi muỗi mà khó hiểu, trang trí kiểu gì đây?

Đến lúc cắm điện vào thì cậu hiểu rồi.

Sau khi cắm điện, hoa bách hợp phát ra đèn bảy màu, cùng lúc đó có đoạn nhạc lặp đi lặp lại: “Vận may đến rồi, chúc bạn may mắn ngập tràn. May mắn mang đến niềm vui và tình thương ái. May mắn đến rồi, vận may của chúng ta đến rồi…”

Chất lượng âm thanh còn cực kỳ tệ.

Nhiễm Thuật bình tĩnh đứng nhìn đèn đuổi muỗi, ngắm ánh sáng cầu vồng, nghe bài hát vui tươi này một lúc rồi bắt đầu hoài nghi: Có khi đèn không giết chết muỗi mà muỗi chết vì bị cái ánh sáng này chiếu chết, không thì cũng bị điếc tai mà chết.

Cậu quay một đoạn video ngắn của đèn đuổi muỗi, gửi cho Tang Hiến: Đây là cách của anh đấy à?

X: Em tắt đèn đi hẵng nhìn.

Cậu giơ tay tắt đèn, ngoại trừ thấy nó sáng ác liệt hơn thì không thấy gì khác.

Mãi đến khi vô thức ngẩng đầu lên, cậu mới nhìn thấy trên nóc lều có hình chiếu.

Trên đỉnh lều, cậu nhìn thấy logo to lớn của công ty Tang Hiến trên nền ánh sáng cầu vồng nhấp nháy.

Nhiễm Thuật: “…”

Được lắm, cậu ghim Tang Hiến rồi, cái logo này rất to, rất sáng, rất chói lóa.

Nhiễm Thuật rút đèn đuổi muỗi ra, cầm điện thoại lên: “Anh bị điên à Tang Hiến? Anh nhìn xem thứ này có ra gì không? Anh thấy nó đẹp lắm hả? Công cụ tìm kiếm của Baidu cũng không tìm được anh, sợ phải dùng Sougo!”

“Thứ này đúng là giải quyết hoàn toàn vấn đề đấy. Muỗi chết êm cũng đi luôn, em và muỗi cùng nhau biến mất, vấn đề của anh cũng được giải quyết đúng không? Nhớ lấy, em với muỗi sẽ chôn chung với nhau, cả hai bọn em có biến thành ma cũng không để anh yên. Em với muỗi sẽ cùng nhảy, ngày nào cũng dọa chết anh trong giấc mơ.”

Cậu liên tục gửi cho Tang Hiến ba tin nhắn thoại dài 60s, gào thét trong đó.

Mắng xong cậu hắng giọng một cái, hét lớn quá nên bây giờ cổ họng không thoải mái lắm.

Hình như cảm thấy vẫn chưa hết giận, cậu lại cầm điện thoại quay video ngắn cái đèn đuổi muỗi.

Đoạn video quay cận cảnh cái đèn chống muỗi kia, là trạng thái bình thường của nó: “Đây là sự ấm áp mà ông chủ mới của công ty gửi cho tôi, biết đoàn làm phim nhiều muỗi nên gửi cái này tới. Nhìn cũng tạm được, dù sao cũng không nên trông chờ gì vào phẩm vị của mấy người có tiền.”

Sau đó cậu cắm lên, đèn bật sáng, bài hát phát lên: “Xem xem, có phải là rất rực rỡ chói mắt không? Còn có cả chúc may mắn nữa này.”

Sau đó tắt đèn, hướng camera lên hình chiếu trên nóc lều: “Chúc sự nghiệp ông chủ thịnh vượng dài lâu.”

Quay xong đăng Weibo, làm một lèo.

Tài khoản của cậu có thu phí với những post quảng cáo, thật ra phí còn rất đắt.

Nhưng đây là đăng cho sản phẩm của ông chủ mình nên không có vấn đề gì hết.

Quả nhiên dưới khu vực bình luận là vui sướng vô cùng.

[Haha, cái này có thể xếp vào bộ sưu tập quà của bạn trai cũ, còn đứng top nữa cơ]

[Tôi còn tưởng ông chủ sẽ là người rất nghiêm túc, ai mà dè… hahaha]

[Đây không phải quảng cáo trá hình đấy chứ?]

[Không nhìn ra dấu vết cắt ghép luôn]

Một lát sau, Tùy Hầu Ngọc trả lời: Muỗi thấy đèn thì giãy chết tại chỗ à?

Nhiễm Thuật trả lời Tùy Hầu Ngọc: Cậu thích không? Tớ tặng.

Tùy Hầu Ngọc trả lời Nhiễm Thuật: Hầu Mạch cảm thấy nó rất thú vị.

Nhiễm Thuật trả lời Tùy Hầu Ngọc: Có vứt đi cũng không cho cậu ta!

***

Tác giả có lời muốn nói:

Bên ngoài ghét bỏ bên trong post Weibo khoe khoang: Chồng tặng quà nè.

Lời bài “Vận may đến” trong truyện không phải lời gốc.