Sát Thần Chí Tôn

Chương 1044: C1044



- Giang Trần, chỉ là Thánh Cảnh nhất trọng, ngươi cho rằng bằng vào một ít thứ bàng môn tà đạo là có thể đối địch với Tào mỗ hay sao? Hiện tại ta sẽ cho ngươi biết, ý nghĩ này của ngươi ấu trĩ, hoang đường tới mức nào.

Kiếm pháp của Tào Tấn nhìn qua không có một chút sức lực nào, thế nhưng mỗi một kiếm nhìn như tùy ý đều có ý vị sâu sắc. Mỗi một chiêu, mỗi một kiếm không ngờ lại thần kỳ trở thành một bộ phận của kiếm trận.

Phanh phanh phanh.

Không bao lâu, hư không chung quanh tràn ngập kiếm ý điên cuồng của Tào Tấn.

Loại kiếm ý này đã không đơn thuần là kiếm đạo, mà còn ẩn chứa kiếm ý bên trong, chứng tỏ cái môn kiếm kỹ này tuyệt đối không đơn giản.

Trong lúc nhất thời, cả hư không đều bị kiếm ý của Tào Tấn cắt nát.

Ầm ầm.

Hư không bị cắt nát, tất cả công kích đánh vào Phệ Kim thử trong không gian khiến cho chí ít cũng có mấy trăm đầu Phệ Kim thử đều bị đánh thành thịt vụn, huyết nhục bắn tứ tung.

Tào Tấn cười lạnh một tiếng, tra trường kiếm vào vỏ.

Hiển nhiên hắn cho rằng, ở trước Phúc Hải kiếm của mình, Giang Trần tuyệt đối không có khả năng may mắn thoát khỏi. CHo dù thân thể của kẻ này có là sắt thép cũng không được.

Chỉ là trong huyết nhục đầy trời này, Tào Tấn lại không biết đâu là của Giang Trần.

Đôi mắt của Tào Tấn trừng lớn, bắt đầu tìm tòi nhẫn trữ vật của Giang Trần trong phiến hư không này.

Chỉ là cho dù hắn ta tìm thế nào cũng vẫn không thu hoạch được gì.


- Làm sao có thể?

Tào Tấn có chút khó hiểu:

- Dưới Phúc Hải kiếm, huyết nhục sẽ tan nát, nhẫn trữ vật có lẽ vẫn còn a.

Ngay lúc này hai tai Tào Tấn rung động.

Đột nhiên cánh tay hắn quét về phía sau, tay đã nắm lấy mấy mũi tên vào trong.

- Ồ? Còn chưa chết.

Lần này Tào Tấn cả kinh không nhỏ, vừa rồi hắn tận mắt nhìn thấy Giang Trần bị Phúc Hải kiếm của mình bao phủ.

Vậy mà không chết? Điều này sau có thể?

- Họ Tào, ngươi so với Đinh Đồng còn lợi hại hơn không ít.

Thanh âm của Giang Trần vang lên trong hư không.

Tào Tấn lạnh lùng nhìn chung quanh, thần thức lặng lẽ triển khai, thế nhưng lại không có cách nào nắm bắt vị trí cụ thể của Giang Trần. Chuyện này khiến cho trong lòng của hắn có cảm giác không thoải mái.

Thần thức của hắn là Thánh Cảnh đỉnh phong, mạnh mẽ như vậy, không ngờ lại không cảm thấy sự tồn tại của Giang Trần. Thần thức của Giang Trần này rốt cuộc mạnh tới bao nhiêu?

Trong lúc chần chờ, bỗng nhiên phía trên có một ngọn núi lớn màu vàng lần nữa đánh xuống.

Tào Tấn nhìn thấy ngọn núi lớn màu vàng này lập tức nhớ tới là ngọn núi trước đó Giang Trần dùng để cầm chân hắn, thừa cơ chém giết Ngô mạp mạp.

- Lại là chiêu cũ, cút ngay cho ta.

Tào Tấn hung hăng đánh ra một quyền, đánh bay Nguyên Từ Kim Sơn.

Chỉ là Nguyên Từ Kim Sơn sau khi được Giang Trần điều khiển, sau khi bị Tào Tấn đánh bay bắn ra ngoài mấy trượng lại một lần nữa phóng trở về, ầm ầm đánh về phía Tào Tấn.

Cùng lúc đó bốn phía Tào Tấn, mười hai tràng hạt cuồn cuộn phóng tới, hóa thành mười hai đoàn kim quang, sau đó biến thành mười hai v õ sĩ kim giáp, phóng về phía Tào Tấn.

Đến lúc này song phương đã hoàn toàn lật mặt, không hề che dấu thứ gì.

Mười hai võ sĩ kim giáp, có ba là cấp độ Thiên Thánh Cảnh, ba là Địa Thánh Cảnh, sáu là Nhân Thánh Cảnh, sức chiến đấu không thể khinh thường.

Chỉ là, Tào Tấn có thể tu luyện tới cấp độ thập đại chân truyền, thiên phú võ đạo và thực lực vô cùng kinh người. Đối mặt với công kích như vậy không ngờ lại không ngừng huy vũ quyền cước, không sợ chút nào.

Lại còn khiến cho người ta có cảm giác mười hai võ sĩ kim giáp kia đang bị hắn ta đánh cho hoa rơi nước chảy. Nếu không phải đây là vật khôi lỗi mà nói, chỉ sợ mấy võ sĩ kim giáp thực lực thấp kia đã sớm bị Tào Tấn đánh cho huyết nhục bay tứ tung.


Giang Trần ở một nơi bí mật gần đó xem cuộc chiến, không khỏi than thở.

Không thể không thừa nhận, Tào Tấn này chính là người cường hãn nhất, khó đối phó nhất mà hắn từng gặp.

Giang Trần cơ hồ đã xuất hết át chủ bài, hơn nữa trải qua vô số tính toán, thế nhưng mãi vẫn không có cách nào bắt được người này. THậm chí còn không tạo thành tổn thương thực chất đối với hắn ta.

- Họ Tào này thực sự là tai họa. Nếu như để hắn ta còn sống, sau khi ra ngoài hậu hoạn vô cùng.

Giang Trần biết rõ mình đã là tử địch của Cửu Dương Thiên Tông.

Nếu như hôm nay không giết họ Tào này, về sau sẽ có vô số phiền toái.

Cũng may kế hoạch của Giang Trần còn xa mới tới thời điểm chấm dứt.

Nguyên Từ Kim sơn không ngừng đánh xuống, đồng thời vô số Băng Hỏa yêu liên cũng được bố trí trong phạm vi mười trượng chung quanh Tào Tấn.

Tuy rằng Tào Tấn bị Nguyên Từ Kim sơn và mười hai võ sĩ kim giáp tấn công, thế nhưng hắn vẫn chú ý chung quanh. Hắn biết rõ nhất định Giang Trần còn có chiêu phía sau.

Quả nhiên trong lòng đất dưới lòng bàn chân hắn bỗng nhiên run rẩy kịch liệt. Trong đó có vô số đạo Băng Liên từ trong lòng đất bắn lên, giống như vô số đạo xúc tu, điên cuồng cuốn quanh Tào Tấn.

- Đồ vật quỷ quái gì vậy?

Tào Tấn đối với việc Giang Trần có vô số thủ đoạn, tầng tầng lớp lớp đã chết lặng. May mà thực lực của hắn áp đảo, mặc kệ Giang Trần này biến hóa thế nào, Tào Tấn có cảm giác mình dùng bất biến ứng vạn biến, nếu như dốc hết sức lực chung quy vẫn sẽ chiến thắng.

Thấy vô số dây leo cuốn tới, trường kiếm trong tay Tào Tấn quét ngang một vòng, hơn mười gốc dây leo toàn bộ bị chặt ngang.

Thế nhưng trong nháy mắt trì hoãn này Nguyên Từ Kim sơn lại một lần nữa đánh xuống đỉnh đầu Tào Tấn.

Tào Tấn không thể làm gì khác hơn là lại vung quyền đánh về phía Nguyên Từ Kim sơn.


Thế nhưng thời điểm này mười hai võ sĩ kim giáp lại điên cuồng đánh tới.

Mà dưới chân hắn, vô số dây leo lại trồi lên giống như nấm, điên cuồng cuốn lấy hắn.

Trong lúc nhất thời, không trung, mặt đất, dưới mặt đất, công kích từ ba hướng khiến cho đại cao thủ như Tào Tấn cũng có cảm giác luống cuống tay chân.

- Giang Trần.

Tào Tấn hung hăng ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, hiển nhiên hắn đã bị đấu pháp gần như vô lại của Giang Trần chọc giận.

Thế nhưng mà hắn hết lần này tới lần khác lại không thể làm gì khác hơn.

Luận thủ đoạn, Giang Trần này quả thực so với Tào Tấn hắn còn hơn nhiều.

Phanh.

Cho dù là Tào Tấn nhanh tay nhanh chân, liên tiếp ngăn cản, thế nhưng dù sao cũng không chịu nổi thế công điên cuồng như vậy. Sau lưng đã bị một võ sĩ kim giáp Thiên Thánh Cảnh hung hăng nện một quyền.

Tuy rằng một quyền này không tính là trí mạng, thế nhưng cũng khiến cho ngực Tào Tấn quay cuồng, thiếu chút nữa phun máu tươi.

Hiển nhiên một quyền này cũng không dễ tiếp như vậy.

Từ khi Tào Tấn xuất đạo cho tới nay, chưa bao giờ chật vật như vậy. CHo dù ngày đó ở trong Đan Kiền cung bị cường giả thần bí kia đánh lui cũng không có chật vật như thế.

Hơn nữa, đó là bại trong tay lĩnh vực Hoàng cảnh, Tào Tấn cũng không cảm thấy quá mất mwajt.