Sát Thần Chí Tôn

Chương 1263: C1263



Thái độ của Vi Kiệt khiến cho tất cả mọi người có mặt ở hiện trường thỏa mãn.

Đây là thái độ nên có a...

HIện tại người bên ngoài đều nghe đồn Vi gia muốn phản bội Bàn Long đại phiệt, đầu nhập vào trướng Vương Đình đại phiệt. Tuy rằng tin tức này không tính là chân thât, thế nhưng cũng là chuyện không có lửa làm sao có khói.

Hiện tại xem ra dường như không có chuyện như vậy a.

Sắc mặt Vương Đằng trầm xuống:

- Sao nào? Vương mỗ làm việc còn cần Vi Kiệt ngươi tới chỉ bảo sao?

Vi Kiệt đang muốn mở miệng lại bị Giang Trần ngăn lại, Giang Trần cười nhạt nói:

- Ngươi muốn làm người hay làm chó, theo chúng ta thấy đều không sao. Không đáng để chúng ta chỉ bảo. Ngươi rất uy phong, chờ khi Vương gia các ngươi ngồi lên chứ vị chủ Lưu Ly vương thành rồi hãy tới khoe khoang. Hiện tại nha, ngươi đắc ý cũng không làm được trò trống gì. Ta không thích nhìn bộ dáng đó của ngươi. Nơi này là Liên Sơn trai, ngươi cũng đừng giở trò.

Sắc mặt Vương Đằng cứng đờ, quả thực hắn không ngờ tới bên người Vi Kiệt lại đột nhiên xuất hiện một kẻ biết ăn nói như vậy.

Hắn vốn cho rằng bằng vào khí thế của mình, muốn áp chế Vi Kiệt. Để cho tiểu tử này câm như hến tuyệt đối là không thành vấn đề. Thế nhưng không ngờ rằng, tính toán này coi như đã sai. Ngược lại còn bị đối phương châm chọc một hồi, thể diện mất lớn.

Sắc mặt Vương Đằng phát lạnh, đang muốn quát lớn thì phía trước bỗng nhiên có một người đi tới, người này lạnh nhạt nói:

- Vương Đằng, một đoạn thời gian ngắn không gặp, ngươi không có tiến bộ gì nha. Sao nào, cùng người phía dưới bắt nạt người khác rất thú vị, rất uy phong? Cảm thấy vô cùng hưởng thụ đúng không?


Lời này vừa nói ra lập tức toàn trường tĩnh lặng.

Đây cũng là một đại nhân vật khác.

Cơ Tam công tử của Bàn Long đại phiệt, đây cũng là một trong những người trẻ tuổi tài tuấn, kiệt xuất nhất trong Lưu Ly vương thành. Trừ thiếu chủ Đế tử ra mà thôi.

Cơ Tam công tử tay áo bồng bềnh, tay đong đưa chiếc quạt giấy, nhìn qua vô cùng phong lưu phóng khoáng, một thân tiêu sái khiến cho người ta có cảm giác phong độ, siêu quần.

Vi Kiệt nhìn thấy Cơ Tam công tử, nhanh chóng tiến lên thi lễ:

- Vi Kiệt bái kiến Cơ Tam công tử.

Cơ Tam công tử này là người Bàn Long đại phiệt, trên danh nghĩa cũng là bề trên của Vi Kiệt. Hắn ta đã tới đây, nhìn thấy tình huống này, không có khả năng không để ý tới.

Vô luận thế nào, hiện tại Vi gia trên danh nghĩa vẫn là thủ hạ của Bàn Long đại phiệt, nếu như ngồi xem Vương Đằng ức hiếp Vi gia, mà người Bàn Long đại phiệt hắn lại làm như không thấy. Vậy thì không chỉ đơn thuần là đánh vào mặt mũi Vi gia, mà cũng đánh vào mặt Bàn Long đại phiệt.

Cho nên Cơ Tam công tử không có bất kỳ lý do nào bỏ qua một màn này.

Nhìn thấy Cơ Tam không tử, Vương Đằng dường như cũng biết rõ mình không nhận được chỗ tốt gì, hắn cười lạnh nói:

- Cơ lão tam, người Vi gia thiếu chút nữa hại chết lão đầu tử của nhà các ngươi, ngươi vẫn bao che rất tốt a.

Lời này của Vương Đằng tư nhiên là chỉ chuyện Đan Vương trước đó của Vi gia khiến cho tình huống của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt chuyển biến xấu đi. Những chuyện cũ này, người khác không biết, Vương Đằng lại biết rõ.

Cơ Tam công tử lạnh lùng nói:

- Vương Đằng, muốn đánh nhau thì cứ nói một tiếng. Cơ mỗ tùy thời phụng bồi. Nơi này không phải nơi thích hợp, Cơ mỗ ta không gánh nổi chuyện này.

Không thể không nói, những đệ tử Đại phiệt này không có một ai là đèn cạn dầu.

Cơ TAm công tử này thấy tình huống bất lợi, dứt khoát không thèm đấu võ mồm, trực tiếp phát ra thư khiêu chiến. Không muốn nói nhảm nữa, vừa đơn giản, thô bạo, lại trực tiếp.

Ngay lúc này đệ tử đại phiệt khác cũng nhanh chóng xuất hiện.

Người Liên Sơn trai cũng rất nhanh hiện thân.

- Nhị vị, nhị vị, cho Liên Sơn trai chúng ta một chút nhân tình. Đấu giá ngày hôm nay sắp bắt đầu. Nếu như nhị vị có gì thì có thể đấu nhau trên hội đấu giám cùng thi triển thần thông. Ta tin rằng mọi người đều rất chờ mong một màn này.

Người khuyên nhủ chính là thiếu chủ Liên Sơn trai.


Hai bên đều là người quen, hắn cũng không thể thiên vị bên ngoài, cho nên chỉ có thể đứng ở giữa. Cũng may mặt mũi của Liên Sơn trai khong nhỏ, Bàn Long đại phiệt cũng tốt, Vương Đình đại phiệt cũng tốt, đều không muốn vô duyên vô cớ đắc tội với thế lực lớn như vậy.

Cơ Tam công tử chắp tay nói:

- Cơ mỗ cho Liên Sơn trai một phần mặt mũi.

Vương Đằng cũng cười lạnh, chắp tay nói với thiếu chủ Liên Sơn trai.

- Là Vương mỗ vô tình nháo sự trong Liên Sơn trai.

Thiếu chủ Liên Sơn trai kia cười ha hả, nói:

- Đa tạ nhị vị ban ân. Đấu giá hội đã chuẩn bị sẵn sàng. Chư vị, mời đi vào trong sảnh. Hy vọng hôm nay mọi người mang đủ linh thạch, thoải mái tiêu phí một phen. Ha ha...

Thiếu chủ Liên Sơn trai này hiển nhiên là người cực kỳ am hiểu đạo buôn bán, cảnh này lại nói vô cùng trôi chảy, thành thạo, khiến cho người ta có cảm giác khéo léo đưa đẩy.

Cơ Tam công tử nhìn Vi Kiệt, khẽ gật gật đầu, chỉ là hắn cũng không nói gì mà quay người đi vào trước.

Vi Kiệt cũng biết loại trường hợp này cũng không cần giải thích với Cơ Tam công tử này cái gì, hắn cười cười với Giang Trần. Sau đó hai người cũng đi vào.

Chỗ ngồi sắp xếp bên trong đấu giá hội vô cùng tinh tế.

Vị trí của đại phiệt, vị trí của thế gia cửu cấp, thế gia bát cấp đều phân bổ hợp lý. Khiến cho người ta không thể trách móc được chút gì.

Chỗ ngồi của Vi gia ở trong đám thế gia cửu cấp cũng coi như hiển hách.

Bởi vì đây đều là thế lực trong Lưu Ly vương thành tham dự đấu giá, cho nên đấu giá hội này cũng không có kín đạo, cũng không phải là làm một mật thất cho thế lực khắp nơi tham dự.


Có một ít đấu giá quan trọng, quá trình đấu giá vô cùng nghiêm mật. Mỗi một nhà tham gia đấu giá đều có một gian của riêng mình. Cơ hồ tất cả người tham dự đấu giá đều được ngăn cách với nhau. Bảo hộ người tham dự đấu giá.

Như loại đấu giá hội ngày hôm nay, lại không có quan trọng như vậy.

Sau khi mọi người ngồi xuống, rất nhanh đấu giá hội đã bắt đầu. Người chủ trì đấu giá là thiếu chủ Liên Sơn trai tự mình xuất mã.

Bởi vậy cũng có thể nhìn ra được, lần đấu giá này đối với Liên Sơn trai mà nói vô cùng quan trọng.

- Chư vị, lần đấu giá hội này tuy rằng vội vàng. Thế nhưng phàm là những thế lực có uy tín trong Lưu Ly vương thành trên cơ bản chúng ta đều thông báo.

Thiếu chủ Liên Sơn trai mỉm cười, thanh âm vô cùng hào sảng:

- Lần đấu giá này có không ít đồ vật. Hy vọng duy nhất của ta chính là mọi người mang theo đủ linh thạch, chứng minh phong thái hào sảng của các ngươi cho Liên Sơn trai chúng ta thấy.

Giang Trần truyền âm hỏi:

- Người của bảy đại đế có tới không?

Vi Kiệt lắc đầu:

- Bảy đại đế cao cao tại thượng, rất ít quản tới tục vụ của Lưu Ly vương thành. Truyền nhân của bảy đại đế bình thường cũng không tham dự vào chuyện như thế này. Bọn họ muốn cái gì, bảy đại đế có thể nghĩ biện pháp thu tới. Căn bản không cần qua tâm tới những chuyện như vậy.