Sát Thần Chí Tôn

Chương 1404: C1404



Khổng Tước Đại Đế cười nói:

- Ta chỉ muốn nói, là của ai, cuối cùng nhất sẽ là của người đó. Muốn dựa vào đường ngang ngõ tắt chiếm đoạt, cuối cùng không có khả năng thực hiện được.

- Nói hay lắm, lời nói này, cũng là ta muốn nói.

Đan Cực Đại Đế ngữ khí đờ đẫn.

Trọng tài kia lại nói:

- Tốt rồi, song phương đã không dị nghị, như vậy kế tiếp, liền thương thảo thoáng một phát, đổ đấu Vạn Thọ Đan này, nên luận bàn như thế nào? Hạng mục luận bàn, song phương các ngươi ước định. Trọng tài chúng ta, sẽ không giúp các ngươi ra chủ ý gì. Chúng ta chỉ phụ trách làm trọng tài, không chịu trách nhiệm nội dung đổ đấu.

- Đan Cực huynh, ngươi định đánh cuộc như thế nào?

Khổng Tước Đại Đế nhàn nhạt cười hỏi.

- Đã đánh bạc Vạn Thọ Đan, tự nhiên là luyện chế Vạn Thọ Đan rồi.

Tựa hồ Đan Cực Đại Đế không muốn quấn nhiều như vậy, ý định đi thẳng vào vấn đề.

Khổng Tước Đại Đế liếc nhìn Giang Trần.


Giang Trần một mực không nói gì, giờ phút này lại bỗng nhiên cười cười:

- Nếu như chỉ đánh bạc luyện chế Vạn Thọ Đan, không khỏi quá khinh nhờn đan dược thần kỳ này. Khổng Tước Thánh Sơn ta nghiên cứu Vạn Thọ Đan mấy trăm năm, học vấn về Vạn Thọ Đan vô số, chỉ đánh bạc luyện chế, chẳng phải là có chút phá hư phong cảnh?

Đan Cực Đại Đế nghe vậy, nhướng mày:

- Đan Vương đổ đấu, không đánh bạc luyện chế đan dược, chẳng lẽ còn đánh bạc những thứ khác? Quả thực là chê cười.

Giang Trần khoan thai cười cười, ánh mắt đột nhiên bắn về phía Kê Lang Đan Vương:

- Các hạ đã đại biểu Đan Hỏa Thành đến, như Vạn Thọ Đan thật là của Đan Hỏa Thành các ngươi, có lẽ không sợ chiến một trận a?

Thanh âm của Kê Lang bình tĩnh:

- Ngươi ý định chiến như thế nào?

- Đan đạo đổ đấu, gần đây lưu hành ba cục quyết thắng thua. Hiện tại ta có ba cục, nhìn ngươi có dám đánh cuộc hay không. Nếu như ngươi không dám, liền theo ý các ngươi, chỉ đánh bạc luyện chế. Bất quá nếu ngươi không dám đánh bạc, vậy thì chứng minh Đan Hỏa Thành các ngươi chột dạ. Lai lịch đan phương Vạn Thọ Đan, chỉ sợ cũng không đủ quang minh chính đại.

Phép khích tướng rất thấp kém, nhưng sử dụng ở loại trường hợp này, lại có hiệu quả không tưởng được.

Ngươi không dám đánh bạc, là chột dạ.

Đây là đại sát khí.

Kỳ thật trước khi Giang Trần tới đây, trong nội tâm đã sớm tính toán hết thảy. Loại đan dược Vạn Thọ Đan này, vô cùng thần kỳ, lúc trước Giang Trần lấy ra đan phương, chẳng qua là một đan phương bình thường mà thôi.

Trên thực tế, đan phương Vạn Thọ Đan, phương thức phối trí Vạn Thọ Đan, tổng cộng có bảy tám loại. Ban đầu Giang Trần ở Huyễn Ba Sơn đan đấu, chẳng qua là lấy những tài liệu kia, tổ hợp ra một loại đan phương.

Trên thực tế, đan phương của Vạn Thọ Đan, lại không chỉ một cái này.

Hơn nữa, rất nhiều tài liệu trong đó, còn có thể thay thế. Những chuyện này, Giang Trần đối với đồng môn Đan Càn Cung, cũng chưa bao giờ đề cập qua.

Dù sao, Vạn Thọ Đan này đã đủ khó tiêu hóa. Nói quá nhiều, dùng trình độ của Đan Càn Cung, chỉ sợ cũng tiêu hóa không được.

Trên thực tế, Đan Càn Cung đích thật là tiêu hóa không được. Giang Trần cho bọn hắn đan phương Vạn Thọ Đan, trong hai năm hắn bị nhốt trong cấm địa Đan Tiêu Cổ Phái, Đan Càn Cung cũng không có thành công luyện chế ra một viên.


Cho dù là Vân Niết trưởng lão thực lực đan đạo mạnh nhất, cũng không cách nào thành công luyện chế.

Đan Càn Cung, có tư cách luyện chế Vạn Thọ Đan, ngoại trừ Giang Trần, cũng chỉ còn lại Mộc Cao Kỳ có loại tiềm lực này. Đáng tiếc Mộc Cao Kỳ còn chưa kịp lớn lên, tông môn liền rách nát rồi.

Trong nội tâm Kê Lang Đan Vương hơi động một chút, ánh mắt thâm thúy kia, mang theo ý tứ xem kỹ, nhìn chằm chằm vào Giang Trần, hiển nhiên là muốn nhìn xem đề nghị này của Giang Trần, đến cùng ẩn chứa nội dung che dấu gì.

Giang Trần cười lạnh nhạt, lại lộ ra một loại cảm giác thâm bất khả trắc.

Bất kể ánh mắt của Kê Lang Đan Vương nhìn như thế nào, cũng không thu hoạch được gì.

Giang Trần bỗng nhiên cười nói:

- Các hạ thật lâu không nói, hẳn là trong nội tâm đã loạn?

Ngươi không nói lời nào, ta liền bức ngươi mở miệng. Ngươi không ứng chiến, cái kia chính là chột dạ. Không thể không nói, thuật công tâm này không cao minh, nhưng lại rất thực dụng.

Kê Lang Đan Vương thản nhiên nói:

- Đan đạo chi lộ, có sức thuyết phục nhất, không ai qua được chất lượng đan dược. Một viên Vạn Thọ Đan, ai chất lượng cao hơn, người đó là chính tông. Ngươi không cảm thấy, các loại khác, đều là rời đi chính đạo sao?

Lời vừa nói ra, người bên Đan Hỏa Thành đều nhao nhao gật đầu, lên tiếng khen hay.

Giang Trần nhẹ nhàng vỗ trán một cái, lộ ra dáng tươi cười khoa trương:

- Trước kia ta nghe nói, các hạ là người có thiên phú đan đạo cao nhất Đan Hỏa Thành ngoại trừ Đan Cực Đại Đế. Nghe ngươi nói lời này, cảm giác nghe đồn thật sự là nói quá sự thật a.


Đây là cố ý chọc giận Kê Lang, Kê Lang tự nhiên biết rõ, cười nhạt một tiếng:

- Phép khích tướng thấp kém này của các hạ, dùng nhiều không cảm thấy nhàm chán sao?

Giang Trần khinh thường, lạnh lùng cười nói:

- Phép khích tướng? Nói thật, ngươi suy nghĩ nhiều. Dùng kiến thức đan đạo của ngươi, thật đúng là không xứng ta dùng phép khích tướng gì. Có thể ngươi sẽ cảm thấy ta nói bốc nói phét, vậy hãy để cho ta đến nói một chút, lời kia của ngươi vớ vẩn đến cỡ nào.

Giang Trần nói xong, hai tay ôm quyền, chắp tay nhìn bốn phía:

- Tất cả mọi người nên biết, chất lượng đan đạo, chỉ là một bộ phận của đan dược. Một viên đan dược, có thể truyền lưu hay không, không đơn thuần là xem chất lượng như thế nào. Đầu tiên, chúng ta phải cân nhắc thành phẩm có lợi hay không, sau đó còn phải cân nhắc tài liệu phải chăng dễ thu thập; còn phải cân nhắc có xung đột với đan dược khác hay không; càng phải cân nhắc loại đan dược này công hiệu như thế nào... phẩm chất Đan đạo, chỉ là một bộ phận của đan dược mà thôi.

- Dùng Vạn Thọ Đan làm thí dụ, nếu như ta và ngươi ở chỗ này đổ đấu luyện chế. Một viên Vạn Thọ Đan phẩm chất cao thấp, có rất nhiều nhân tố khách quan có thể ảnh hưởng ván bài này. Nói thí dụ như cấp độ Đan Đỉnh, thí dụ như cấp độ Đan Hỏa... Các hạ luôn miệng nói muốn cùng ta cá luyện chế, ta ngược lại không phản đối. Bất quá, ta có một đề nghị, hi vọng chư vị trọng tài bình luận thoáng một phát, xem đề nghị này của ta phải chăng hợp lý.

- Ngươi nói xem.

Những trọng tài kia nghe được Giang Trần nói, cũng âm thầm nghiêm nghị, cảm thấy Đan Vương trẻ tuổi của Lưu Ly Vương Thành này, xem ra quả nhiên không phải đến đi ngang qua sân khấu.

Nhìn khí thế kia của người ta, hiển nhiên đến có chuẩn bị. Ngược lại là Kê Lang Đan Vương, tuy không mất phong độ, nhưng đối với đề nghị đổ đấu của Lưu Ly Vương Thành, lại tránh mà không tiếp. Tuy không có ý nghĩa đây là sợ, nhưng ít ra trên thiên bình tâm lý, tất cả mọi người cảm thấy, trước khi mở màn, Đan Hỏa Thành đã thua nửa trù.