Sát Thần Chí Tôn

Chương 1563: C1563



Dùng Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm này, trụ cột nhất không phải là lĩnh ngộ kiếm ý, mà là trước luyện khí, làm được ngũ khí triều nguyên.

Chỉ có ngũ khí triều nguyên mới có thể tạo ra Tiên Thiên ngũ khí, tiếp dẫn Tiên Thiên ngũ lôi, hình thành kiếm khí sát cục.

Trên việc tu luyện ngũ khí, Giang Trần vô cùng quan tâm. Thủy hỏa nhị khí Giang Trần có Băng Hỏa yêu liên phụ tá, tu luyện Thủy Hỏa nhị khí có thể nói là vững chắc nhất.

Về phần Kim nguyên chi khí, Giang Trần sử dụng Nguyên Từ kim sơn rèn luyện, Kim chi khí cũng không kém cỏi hơn Thủy Hỏa nhị khí trước đó là bao.

Về phần Mộc chi khí, có Tiên Thiên Mộc Linh chi tuyền, đương nhiên Tiên Thiên Mộc Linh chi tuyền chủ yếu vẫn dựa vào Thái Nhất Ngọc đằng không ngừng cung cấp Mộc Linh chi khí.

Mộc Linh chi tuyền năm đó bị Cung Vô Cực trộm đi, nhưng mà về sau hắn đã thu lại được.

Cho nên ở trên phương diện Mộc Linh chi khí, Giang Trần chưa bao giờ thiếu.

Chi khí duy nhất không có vật tiên thiên ủng hộ chính là Thổ linh chi khí. Nhưng mà phương diện này Giang Trần cũng luôn dùng các loại linh dược bù đắp lại.

Tuy rằng vẫn có chênh lệch nhất định với bốn loại thuộc tính khác, nhưng ít ra cũng không gây ra cản trở tới mức nghiêm trọng.

Đương nhiên nếu nói tới ảnh hưởng vẫn có một ít. Nếu như nguyên khí thuộc tính Thổ của Giang Trần có thể so sánh với tứ mạch còn lại mà nói, như vậy giờ phút này Giang Trần tu luyện Ngũ Lôi Thần Âm kiếm có thể nói sẽ thong dong, nhẹ nhõm hơn một ít.

Hiện tại ít nhiều vẫn còn có chút hạn chế.

Đương nhiên một chút không hoàn mỹ ấy cũng không làm cho Giang Trần nóng nảy. Hắn biết rõ thứ này phải dựa vào vận khí, phải xem tạo hóa, tuyệt không phải hắn muốn thế nào là có thế đó.


Tiên thiên chi bảo thuộc tính Thổ kỳ thực cũng không ít. Chỉ là Giang Trần chưa từng gặp qua mà thôi.

- Nếu như một ngày kia có thể gặp được tiên thiên chi bảo thuộc tính Thổ, như vậy ngũ mạch cùng phi, Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm của ta có thể đại thành.

Hiện tạ ituy rằng không có cách nào tu luyện tới cảnh giới đại thành, nhưng mà bằng vào sự cường đại của bản thân Ngũ Sắc Thần Quang kiếm, tu luyện ra một thành uy năng cũng có thể.

Ngũ Lôi Thần Âm kiếm này cho dù tu luyện ra một thành uy lực cũng đủ để quét ngang đồng cấp, thậm chí còn quét ngang đối thủ cường đại hơn mình hai ba cấp.

Nắm hai gốc linh dược thuộc tính Thổ, Giang Trần cũng than nhẹ một tiếng:

- Không thể tưởng tượng được, hiện tại ta cũng dùng linh dược Địa cấp làm cơm ăn. Nếu như để cho người khác biết rõ ta dùng linh dược Địa cấp như vậy, chỉ sợ sẽ bị người ta phun nước bọt chết.

Linh dược Địa cấp tương đương với cường giả Hoàng cảnh.

Cho dù cường giả Hoàng cảnh bình thường cũng không phải muốn dùng bao nhiêu linh dược Địa cấp là có bấy nhiêu.

Mà hiện tại Giang Trần, cơ hồ xa xỉ tới mức dùng linh dược Địa cấp như cơm ăn.

Thời gian một tháng trôi qua, trong thức hải của Giang Trần, bỗng nhiên có cảm giác như vô số sao băng xẹt qua, giờ phút này thức hải mênh mông của hắn tựa như tinh không vô tận, vô số lưu tinh bay lượn.

- Vạn kiếm bôn lưu? Đây là Kiếm ý vạn kiếm bôn lưu sao?

Giang Trần đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt giống như sao sáng, vô cùng sáng chói.

Trên mặt Giang Trần tràn ngập vẻ kích động, sau khi tìm hiểu một tháng rốt cuộc cũng cảm ngộ tới kiếm ý.

Giờ phút này mỗi một tế bào cao thấp toàn thân hắn đều tràn ngập một loại lực lượng áp súc, một loại xúc động muốn bạo phát.

Đúng vậy, hắn hận không thể đem hết lực lượng toàn thân ký thác vào trên một đạo kiếm ý này, đánh ra đạo kiếm ý này.

- Thương Khung Thiên đế, vãn bối nhất định sẽ đem môn kiếm kỹ của ngươi truyền khắp mỗi một ngóc ngách của Thần Uyên đại lục, khiến cho tất cả kiếm đạo đại sư ở đây đêu xấu hổ tới chết.

Giờ phút này Giang Trần vô cùng tự tin, loại tự tin bên trong kiếm ý này giống như áng sáng phá tan bóng đêm vậy.

Hiện tại Giang Trần hận không thể lần nữa trở lại lôi đài, lần nữa tìm đối thủ cường đại, xác minh sự lĩnh ngộ của mình với môn kiếm kỹ này.

Đi ra khỏi mật thất, mọi người thấy Giang Trần đều nhao nhao tiến lên nói vài câu.

- Sư huynh, chúc mừng huynh đứng đầu Tân Tinh bảng.


Thân Tam Hỏa là người thứ nhất tiến lên chúc mừng. Phía sau hắn còn có Lưu Văn Thải và đám người Lục Tiểu Bàn.

Câu Ngọc và đám người Tiết Đồng hiện tại ít xuất đầu lộ diện.

Bởi vì Giang Trần đã dặn bọn họ không cần phải quan tâm tới những chuyện bên ngoài, chuyện Thái Uyên các bọn họ cũng không cần phải quan tâm.

Thứ bọn họ nên làm chính là tu luyện.

Tuy rằng thời gian còn không tính là dài, hiện tại tu vi của Câu Ngọc và Tiết Đồng cũng tiến bộ thần tốc, trong lúc mơ hồ đã có thể đuổi kịp bước chân của đám người Thân Tam Hỏa.

Đợi một thời gian nữa, thậm chí vượt qua người Đan Kiền Cung cũng là chuyện có nhiều khả năng.

Nhưng mà trên phương diện võ đạo, những người này Giang Trần vẫn coi trọng Lưu Văn Thải nhất.

Đối với Lưu Văn Thải, Giang Trần luôn chiếu cố, ban đầu ở Bất Diệt Linh sơn, Giang Trần đã cho hắn máu huyết tinh hoa của Chu Lân Hỏa tích.

Quả nhiên Lưu Văn Thải không để cho Giang Trần thất vọng, tu vi hiện tại đã đuổi kịp loại đệ tử thiên tài của tông môn tứ phẩm như Thân Tam Hỏa.

Nhìn thấy Lưu Văn Thải, Giang Trần không khỏi nhớ tới Thang Hồng của Bảo Thụ tông trước đó. Hia huynh đệ này Giang Trần đều vô cùng coi trọng bọn họ.

Chỉ là hiện tại từ trên xuống dưới Bảo Thụ tông đều quy ẩn, trước mắt không biết bọn họ ở nơi nào.

- Văn Thải, ngươi đi theo ta một chút, ta có vài việc muốn hỏi ngươi.

Giang Trần gọi một mình Lưu Văn Thải vào hậu viện.

Những người khác biết rõ Lưu Văn Thải là huynh đệ kết nghĩa của Giang Trần, cũng không có suy nghĩ nhiều.


Tính cách của Lưu Văn Thải vẫn tương đối cẩn thận, rụt rè, điểm này lại không quá giống Thang Hồng.

Nhìn thấy Giang Trần gọi một mình hắn tới, trong nội tâm Lưu Văn Thải hoặc ít h oặc nhiều có chút lo lắng, tâm thần bất định. Nghĩ tới nghĩ lưu vẫn không cảm thấy mình làm không tốt ở chỗ nào, làm cho Giang Trần sư huynh thất vọng.

Năm đó ở Bất Diệt Linh sơn, Lưu Văn Thải đã được Giang Trần chiếu cố, hắn luôn coi Giang Trần là huynh trưởng mà mình tôn sùng suốt đời, đối với Giang Trần tràn ngập sùng bái.

Có thể nói, trong lòng Lưu Văn Thải, cho dù là Cửu Sư lão tổ ở Vạn Linh tông cũng không có địa vị cao như Giang Trần.

Giang Trần nhìn thấy Lưu Văn Thải có chút câu nệ, mới phát hiện ra có phải biểu lộ của hắn đã quá nghiêm túc rồi hay không?

Hắn cũng không phải cố ý nghiêm túc như vậy, mà vì hắn muốn ngăn ngừa những người khác suy nghĩ nhiều, cho nên mới xụ mặt gọi Lưu Văn Thải vào trong hậu viện như vậy.

- Sư huynh... Ta... Có phải có chỗ nào ta không làm tốt hay không?

Lưu Văn Thải không ngừng xoa xoa tay vào y phục.

Giang Trần cười khổ nói:

- Ngươi làm không tốt ở chỗ nào sao?

Lưu Văn Thải đỏ mặt nói:

- Chúng ta ở đây ăn chùa ở không, cũng không làm gì cống hiến. Như... Như là sâu mọt vậy.