Sát Thần Chí Tôn

Chương 1943: C1943



́n nhật phù. (2)

Không thể không nói, Trương lão trong những người này coi như chưa mất lương tâm.

Chỉ là lương tâm của hắn chưa mất, cũng chỉ thành lập ở trên định kiến giữa nhân tộc và Ma tộc. Chuyện khác thì không nhất đinh.

Người ba đại tông môn cũng nhao nhao mở miệng:

- Chiêu Thân vương, chúng ta đều đã thương lượng, phải đột phá trận pháp này. Xin Thân Vương đại nhân ra lệnh.

- Đúng, mời Thân Vương đại nhân ra lệnh.

Thúy Hoa hiên chủ âm trầm cười rộ lên:

- Đột phá trận pháp? Trận pháp này vô biên vô hạn, các ngươi cho rằng có thể đột phá được trận pháp này hay sao?

Cũng không phải Thúy Hoa hiên chủ xem thường những người này, nhưng mà trận pháp này thần diệu vô cùng. Cho dù là cường giả Đại đế tiến vào cũng chưa chắc đã nhìn thấy được dấu vết.

Về phần những người này, Thúy Hoa hiên chủ hiểu vô cùng rõ bọn họ. Bọn họ căn bản không phải là những người biết phá trận. Đừng nói là phá trận, coi như một chút manh mối của trận pháp cũng không nhìn ra được.

Biển sương mù khôn cùng này không thể nói là sát trận đỉnh cấp, thế nhưng tuyệt đối là một khốn trận đỉnh cấp. Bản thân trận pháp không có bao nhiêu lực sát thương, thế nhưng luận về lực khiến cho đối thủ chán nản, suy yếu lại là nhất lưu.


Biển sương mù khôn cùng, tựa như một thế giới hoàn toàn vô biên vô hạn. Mặc kệ đi tới đâu đều là một mảnh sương mù, giống như biển sương mù này căn bản không có tận cùng vậy.

Trên thực tế biển sương mù không có khoa trương như vậy, không có vô biên vô hạn như vậy. Tất cả bất quá chỉ là một loại hiệu quả không gian do trận pháp tạo ra. Khiến cho bọn họ ở trong trận pháp giống như vĩnh viễn không tìm thấy tận cùng vậy.

Năm đó một cường giả đỉnh cấp trong tam giới, chỉ bằng tay không cũng tu luyện ra thần thông khôn cùng, làm cho một vị đại thánh Yêu tộc vô luận chạy thế nào trong bàn tay hắn cũng không thoát khỏi thế giới bàn tay của hắn.

Kỳ thực đây chính là một loại thủ đoạn không gian cao minh. Trong phương diện trận pháp, chế tạo ra không gian vô biên vô hạn, làm cho người ta cảm thấy thế giới này không có tận cùng.

Nếu như có thể tìm được sơ hở của trận pháp, vậy hiệu quả không gian của trận pháp cũng lập tức vô dụng.

Không thể nghi ngờ, biển sương mù khôn cùng này nhất định kém thần thông của cường giả trong tam giới kia. Thế nhưng mà ít nhất cũng nhận được một ít áo nghĩa trong đó.

Bên phía Chiêu Thân vương lại không có nghĩ nhiều như vậy, bọn họ đều biết, đây là chiến đấu vì sinh tử. Nếu không đột phá khỏi trận pháp này, vậy thì cũng chỉ có thể ngồi yên chờ chết mà thôi.

Đợi sau khi Ma Đế hàng lâm, tất cả bọn họ đều chết không được toàn thây.

Dưới sự dẫn dắt của Chiêu Thân vương, tất cả mọi người đi ra bốn phía, không ngừng tiến lên, toàn lực đột phá.

Mọi người ước định, mặc kệ gặp phải chướng ngại nào, tất cả mọi người đều phải đồng tâm hợp lực công kích.

Phương hướng là bốn phía, bốn nhóm nhân mã điên cuồng phóng về bên ngoài. Một lát sau tiếng va chạm vang lên, tất cả tự hiểu bốn phía đều có địch nhân đánh tới.

Cả đám vội vàng toàn lực phát động công kích.

Ầm ầm ầm.

Trong sương mù màu đỏ, vô số công kích điên cuồng va chạm một chỗ, sau đó từng tiếng rên rỉ từ trong trận pháp truyền ra.

- Không tốt, dường như là người một nhà.

- Ồ? Là Cao trưởng lão sao?

- Trương lão, sao ngươi không nhìn kỹ rồi đánh?

Từng tiếng rống to vang vọng. Hiển nhiên trong sương mù màu đỏ, bọn họ phát hiện ra địch nhân, thế nhưng địch nhân này căn bản lại là người một nhà. Bốn nhóm người trong lúc bất tri bất giác lại tụ lại một chỗ.

- Tại sao lại có thể như vậy? Rõ ràng chúng ta đột phá từ nơi khác nhau. Đi thẳng, cũng xác định không đi nhầm, tại sao lại đụng phải nhau?


Cũng may tuy rằng công kích nhau rất mạnh, thế nhưng cũng không có vì thế mà có người vẫn lạc. Đây cũng coi như là may mắn trong bất hạnh.

Nhưng mà lúc này, sắc mặt Chiêu Thân vương càng thêm lúng túng. Trận pháp này không ngờ lại giống như không có giới hạn. Đi tới đi lui không ngờ lại đi vòng một chỗ, chuyện này cũng quá quỷ dị a.

- Thân Vương đại nhân, có chút không đúng a.

Trương lão cũng cực kỳ phiền muộn.

- Trận pháp này nhìn như đơn giản, thế nhưng lại ẩn chứa thần thông không gian cực kỳ cao minh. Nếu như không tìm được sơ hở của trận pháp, dựa vào loại cảm giác may mắn mà mạnh mẽ phá trận, nhất định sẽ không đột phá nổi.

Chiêu Thân vương lúc này cũng hiểu rõ, hắn gật đầu, bỗng nhiên tay chộp một cái, trong tay xuất hiện một tấm phù lật cổ xưa.

- Ài, không thể tưởng tượng được, bổn vương lại dùng tấm cổ phù này.

Trương lão nhìn thấy tấm phù lật này cũng chấn động:

- Thân Vương đại nhân, đây chẳng lẽ là phù lật mà lão tổ hoàng thất ban cho Thân Vương đại nhân - Khai Thiên Kiến Nhật phù sao?

Khai Thiên Kiến nhật phù?

Giang Trần nghe thấy năm chữ này tâm thần hơi rung động. Khai Thiên Kiến Nhật phù này tuyệt đối là đồ tốt.

Chính xác ra đây chính là thứ tốt để phá trận. Bình thường chỉ cần không phải là trận pháp tuyệt thế vô song. Khai Thiên Kiến nhật phù này chỉ cần được khỏi động, là lập tức có thể tìm thấy mắt trận của trận pháp, cũng phát động công kích với mắt trận, phá vỡ trận pháp.

Phù lật này tuyệt đối là phù lật thượng cổ, tuyệt đối không phải là thứ mà phù lật sư hiện tại có thể chế tác.


Chiêu Thân vương xuất ra Khai Thiên Kiến nhật phù này khiến cho tất cả mọi người đại hỉ.

Cường giả của ba tông môn Tam phẩm kể cả những cường giả của tông môn tứ phẩm khác cùng với những đại biểu hoàng thất kia lúc này đều chủ động tới gần sát Chiêu Thân vương.

Ngay cả mấy tán tu kia cũng đều muốn tới gần Chiêu Thân vương hơn. Hiển nhiên bọn họ muốn mượn nhờ Khai Thiên Kiến nhật phù của Chiêu Thân vương mà rời khỏi trận pháp này.

Mặt Chiêu Thân vương đen lên, nói với Trương lão và người ba đại tông môn khác:

- Tất cả những người do dự lúc trước thanh lý toàn bộ. Bổn vương tuyệt đối không mang những kẻ cỏ đầu tường này ra bên ngoài.

Chiêu Thân vương vừa mới mở miệng, Tưởng lão và cường giả tông môn Tam phẩm nhao nhao ra tay, giống như là lão hổ lạc vào bầy dê, điên cuồng giết mấy người vừa mới nhảy vào trong đội ngũ bọn họ.

Đám người này thấy thế cũng chấn động. Bọn họ tuyệt đối không ngờ tới, Chiêu Thân vương này lại ra tay với bọn họ.

Người vừa rồi do dự dù sao cũng chỉ là số ít, hơn nữa hoặc là tán tu, hoặc là không phải người trong Xích Đỉnh trung vực. Phương diện nhân số và thực lực đều không có bất kỳ ưu thế nào.

Bị đám cường giả như lang như hổ điên cuồng giết qua, những người này căn bản cũng chưa kịp phản ứng đã có vài người trúng chiêu.

Nhân số càng ít, thu thập càng lưu loát, không lâu sau tạo thành cục diện năm sáu người đánh một. Trong mấy hô hấp, những người lúc trước do dự không đứng về phía Chiêu thân vương đã bị thanh lý sạch sẽ, không có một ai còn sống.

Giang Trần thờ ơ lạnh nhạt nhìn đám người này khai chiến hắn còn lùi ra xa hơn. Tuy rằng hắn không sợ đám người kia tới đối phó hắn, thế nhưng cũng nên phòng bị một chút.