Sát Thần Chí Tôn

Chương 1951: C1951



́i kháng với Huyết Quỳ Ma Đế.

Đã không kéo dài được thì huyết chiến một hồi.

Hiện tại ở nơi này không có bất kỳ người ngoài nào. Vừa vặn có thể thả tay chân, làm lớn một hồi.

Từ khi Giang Trần xuất đạo tới nay, đã từng giao thủ với vô số cường giả. Thế tất cả trận chiến cộng lại không bằng sự đáng sợ của đối thủ trong trận chiến ngày hôm nay.

Có một tin tức tốt duy nhất đó chính là, thực lực của đối thủ còn xa mới khôi phục tới đỉnh phong. Thoạt nhìn nhiều lắm chỉ hai ba thành ở trạng thái đỉnh cao mà thôi.

Nếu như để cho đối phương khôi phục trạng thái đỉnh phong, có lẽ Giang Trần hiện tại cũng chỉ có thể bỏ trốn mất dạng. Nếu như tốc độ chạy trốn chậm một chsut mà nói, có lẽ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Giang Trần không nói hai lời, trực tiếp tế ra Ngũ Sắc Thần Quang kiếm, đây là vũ khí mạnh nhất trước mắt của hắn. Giao thủ với Huyết Quỳ Ma Đế này, không dùng vũ khí, trong lòng Giang Trần cũng không yên tâm.

Huyết Quỳ Ma Đế cười một tiếng quái dị, một đám huyết vụ đã phô thiên cái địa cuốn về phía Giang Trần.

Cùng là Ma vân huyết sát, thế nhưng ừ tay Huyết Quỳ Ma Đế thi triển ra rõ ràng đáng sợ hơn rất nhiều. Vô số huyết sát tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, giống như có thể cuốn cả hư không vào.

Giang Trần chấn động, hắn biết rõ đây là lực lĩnh vực của cường giả Ma đế.

Ma Vân huyết sát này hình thành lĩnh vực, không ngờ lại có thể sản sinh ra hấp lực đáng sợ như vậy.


Giang Trần giật mình, thiếu chút nữa đã bị huyết sát hút qua. Trong lúc nhất thời Giang Trần cũng kinh ngạc không thôi. Hắn tuyệt đối không ngờ tới, Huyết Quỳ Ma Đế này vừa ra tay dĩ nhiên lại hung hãn như vậy.

Cũng may, từ lúc đầu Giang Trần đã có đề phòng, dùng Thiên Côn Lưu Quang độn trực tiếp hóa thành một đạo thiểm điện, từ trong đám mây máu dày đặc kia mở một đường máu chạy ra.

- Ồ?

Huyết Quỳ Ma Đế hiển nhiên cũng có chút giật mình. Ma Vân huyết sát này của hắn tuy rằng so với thời kỳ đỉnh phong chênh lệch vẫn không nhỏ.

Thế nhưng mà một chiêu Ma Vân huyết sát này, lại ngưng tụ từ uy áp và lĩnh vực Ma Đế của hắn, uy lực biểu hiện thoạt nhìn ra bên ngoài, trên thực tế xa không bằng, uy lực cùng lắm chỉ được một phần mười.

Thế nhưng không thể tưởng tượng được, một kích khí phách như vậy, vậy mà vẫn không thể nào vây khốn được tu sĩ trẻ tuổi này. Chuyện này khiến cho Huyết Quỳ Ma Đế vô cùng kinh ngạc.

Giang Trần cũng âm thầm kinh hãi, tay tế ra một tấm Đế Lâm Chân cương phù. Trong lòng do dự, rốt cuộc cũng không thúc dục nó.

Đế Lâm Chân Cương phù tương đương với một lần công kích của cường giả Đế cảnh bình thường.

Nếu nói đối kháng với Ma Đế này, nếu như quả thật có suy nghĩ diệt sát Huyết Quỳ Ma Đế, nhưu vậy biện pháp tốt nhất, không thứ gì có thể hơn Đế Lâm Chân cương phù.

Chỉ là đồng thời thúc dục Đế Lâm ngự giáp phù và Đế Lâm chân cương phù, đối với thân thể Giang Trần mà nói, không thể nghi ngờ chính là khảo nghiệm cực lớn.

Hai loại phù lật này, bất luận một loại nào đều là phù lật cực kỳ nghịch thiên. Mỗi một lần sử dụng, đối với thân thể người sử dụng đều là một loại khảo nghiệm lớn lao.

Rất nhiều tu sĩ rèn luyện thân thể không đủ, chịu tải phù lật cường đại như vậy, rất có thể sẽ vỡ nát thân thể ngay lập tức, vô cùng nguy hiểm.

Một tấm phù lật đã rất khó thừa nhận, thoáng cái chịu tải hai tấm, Giang Trần cũng không có nắm chắc tuyệt đối.

Mặc kệ vậy, chuyện cho tới nước này Giang Trần rõ ràng mình không có đường lùi. Chiến đấu ngày hôm nay, nếu như muốn tạo thành tổn thương với Huyết Quỳ Ma Đế này, thì nhất định phải vận dụng Đế Lâm Chân Cương phù.

Nghĩ tới đây Giang Trần không chút do dự, trực tiếp thúc dục Đế Lâm Chân cương phù.

Trong lúc nhất thời lại một đạo quang mang càng thêm hung hãn, bá đạo, trực tiếp chui vào trong thân thể Giang Trần. Sau một khắc, Giang Trần cảm thấy huyết nhục toàn thân cơ hồ sôi trào lên.

Loại cảm giác này thật giống như thân thể đều ở trong một loại trạng thái cuồng bạo, một loại trạng thái không thể khống chế được.

Giang Trần biết rõ, đây là do Đế Lâm Chân cương phù tiến vào trong cơ thể hắn, bắt đầu thành lập liên hệ với thân thể hắn, sinh ra năng lượng câu thông.

Huyết Quỳ Ma Đế thấy thế,cũng nhíu mày:


- Đây là phù lật gia trì?

Huyết Quỳ Ma Đế dù sao cũng ngây ngốc vô số năm trong phong ấn, đối với Đế Lâm chân cương phù lại không biết rõ. Nhưng mà hắn cũng biết, cái phù lật vừa được thúc dục nhất định là gia trì lực lượng.

- Hừ, chỉ là một bán bộ Hoàng cảnh, dùng phù lật gia trì thêm một chút lực lượng đã mưu tính đối kháng với Đại Đế Ma tộc ta sao?

Huyết Quỳ Ma Đế hừ lạnh một tiếng.

Tay chộp một cái, trong tay hắn xuất hiện một thanh chiến đao đỏ như máu

Đao này hình cung, nhưng lại tản ra khí tức huyết sát đáng sợ, loại khí chất này, thực sự giống như một đầu hung thú từng thôn phệ qua vô số huyết nhục, bạo ngược mà khát máu.

- Tiểu tử, hôm nay bổn đế dùng thanh Huyết Quỳ ma đao này tiễn ngươi đi. yên tâm, Huyết Quỳ ma đao sẽ không làm lãng phí một chút máu nào trong thân thể ngươi đâu.

Huyết Quỳ Ma Đế cười dữ tợn, đám mây máu giống như thủy triều cuồn cuộn kéo tới.

Một đao đáng sợ giống như dòng sông màu đỏ bổ ra, giống như một đầu hung thú đói khát nóng lòng thôn phệ con mồi thơm ngon của mình vậy.

Một đạo bạo ngược chặt đứt hư không, bỏ qua quy tắc của không gian, trực tiếp chém tới trước mặt Giang Trần.

Thân thể Giang Trần bắn ra, hóa thành lưu quang tránh đi một đao đáng sợ này.

Cho dù đã gia trì Đế Lâm ngự giáp phù và Đế Lâm Chân cương phù. Giang Trần cũng không muốn chính diện đối kháng với một đao của Huyết Quỳ Ma Đế này.

Một đao này không chỉ đơn giản là một sát chiêu, mà còn mang theo lực ăn mòn cường đại.


Loại lực ăn mòn này cũng là thứ khiến cho người ta kiêng kỵ Huyết Ma nhất tộc nhất. Chẳng những có thể ăn mòn huyết mạch tu sĩ nhân loại, thậm chí còn có thể ăn mòn vũ khí, ăn mòn đan dược, ăn mòn vạn vật thế gian.

Ngũ Sắc Thần Quang kiếm của Giang Trần tuy rằng dũng mãnh phi thường, thế nhưng Giang Trần cũng không muốn cầm Ngũ Sắc Thần Quang kiếm đi mạo hiểm.

- Hừ, tốc độ cũng không kém, bất quá Huyết Quỳ ma đao của ta thứ không sợ nhất chính là tốc độ. Chém cho ta.

Lại là một đao.

Một đao này giống như là lưu tinh, mang theo khí tức huyết sát bắn về phía trước, hình thành một vòng xoáy huyết sát, lập tức cuốn trọn hư không vào bên trong.

Một đao này quấy càn khôn.

Đao này càng khiến cho núi sông rung chuyển.

Mây máu hóa thành vòng xoáy khổng lồ, che khuất bầu trời, khiến cho cả hư không chung quanh bị nhét vào bên trong. Giang Trần đột nhiên cũng bị cuốn vào trong đao thế cực lớn này, trong lòng âm thầm nghiêm túc.

Đột nhiên trong vòng xoáy huyết sát này có vô số đạo đao khí bắn ra, giống như một tấm lưới điên cuồng phủ về phía Giang Trần.

- Đao hóa chân linh?

Giang Trần nhìn là lập tức thấy rõ chỗ huyền diệu của một đao này. Biết rõ một đao này nếu như cứng chọi cứng, hắn sẽ chết vô cùng thảm.