Sát Thần Chí Tôn

Chương 2150: C2150



Bởi vì Trùng Tiêu Tôn Giả nói, năm đó thời kỳ Thượng Cổ, có một gã cường giả của Đan Tiêu Cổ Phái, chỉ tu luyện ra một phần năm uy lực của môn trận pháp này, liền chém giết ba cường giả cùng giai.

Phải biết rằng, Thượng Cổ tu sĩ, tu sĩ cùng giai tầm đó, sức chiến đấu là phi thường bình quân. 1 vs 1 cũng rất khó phân ra thắng bại.

Một đối ba, cơ hồ là kết quả hẳn phải chết.

Thế nhưng mà, dựa vào một phần năm Vân Tiêu Kim Đấu trận, vậy mà có thể phản sát ba cường giả cùng giai, Vân Tiêu Kim Đấu trận này cường hãn, có thể thấy được lốm đốm.

Hôm nay, tuy thực lực của Giang Trần tăng lên nhanh chóng, sức chiến đấu tăng lên rất nhanh. Nhưng mà đối kháng với cường giả chân chính, thủ đoạn chính thức, đúng là vẫn còn quá ít.

Chiến đấu với đối thủ cùng giai, tự nhiên là đủ rồi. Thế nhưng mà vượt cấp khiêu chiến, lại khuyết thiếu tất sát kỹ cường hãn.

Vân Tiêu Kim Đấu trận này, Giang Trần rất bức thiết muốn tu luyện ra.

- Đồ vật thứ tư...

Tiêu Vân lấy ra từng bức quyển trục, không chút hoang mang phô bày.

Giang Trần tổng cộng cho hắn năm quyển trục, Tiêu Vân tuyên bố hoàn tất, lúc này mới thản nhiên trở về.

- Chân thiếu chủ, đã tuyên bố hoàn tất.

Giang Trần gật gật đầu, lần này hắn cần thu mua vài đồ vật, ba vật đầu tiên, là hiện tại hắn muốn lấy được nhất.

Về phần hai kiện sau, thì nhu cầu không bức thiết như vậy.

Giang Trần tin tưởng, mặc dù hôm nay tán tu ở hiện trường không có những bảo vật này, chỉ cần tin tức hắn thu mua lan truyền đi, chắc chắn dẫn tới tán tu của cả Nhân loại cương vực chú ý.


Đến lúc đó, chỉ cần có những thứ tốt này, tất sẽ chủ động tìm tới tận cửa.

Những vật này, ở trong tay tán tu, cuối cùng là tác dụng không lớn. Đến trong tay Giang Trần hắn, lại sửa đá thành vàng. Chỉ cần không phải kẻ đần, sẽ biết lựa chọn như thế nào.

Lúc này, Vân Trung Minh Hoàng đi tới:

- Thiếu chủ, có một trưởng lão của Nhị phẩm tông môn cầu kiến Thiếu chủ.

- Nhị phẩm tông môn?

Giang Trần nao nao.

Lần này tham gia Long Hổ Phong Vân Hội, tất cả thế lực lớn nhỏ, đến không dưới mấy trăm nhà. Số lượng Nhị phẩm tông môn của Nhân loại cương vực, cũng có vài chục nhà, vượt xa Nhất phẩm tông môn.

Cho nên, giao dịch hội lần này, Giang Trần không có mở khu giao dịch chuyên môn cho Nhị phẩm tông môn. Đây cũng không phải Giang Trần xem thường Nhị phẩm tông môn, mà là Nhị phẩm tông môn ở trên đãi ngộ, nhất định là không thể đánh đồng với Nhất phẩm tông môn.

- Đúng vậy, người này nói tông môn của bọn hắn, có lẽ có đồ vật để Chân thiếu chủ cảm thấy hứng thú.

- Để hắn đến đi.

Giang Trần thật không có cự nhân xa ngoài ngàn dặm.

Rất nhanh, liền có một lão giả dáng người ngắn nhỏ, tóc hoa râm, nhìn về phía trên lộ ra tinh thần phấn chấn.

- Lang Gia Tông trưởng lão Lạc Thiên Thù, bái kiến Chân thiếu chủ.

Tiểu lão nhân này, ngược lại là rất biết điều, biết rõ ở trước mặt Chân thiếu chủ, hắn chỉ là trưởng lão của Nhị phẩm tông môn, không có giá đỡ có thể bày.

- Lang Gia Tông?

Nhân loại cương vực có mấy chục Nhị phẩm tông môn, Giang Trần ngược lại là nghe qua một ít, nhưng muốn nói hiểu rõ, gần như là không.

Vân Trung Minh Hoàng ở một bên nhắc nhở:

- Lang Gia Tông là một Nhị phẩm tông môn của Kiếm Điền Trung Vực, tại Kiếm Điền Trung Vực, cũng là số một số hai.

- Kiếm Điền Trung Vực?

Giang Trần nghe được bốn chữ này, nhướng mày, một đoạn trí nhớ rất không thoải mái, liền hiện lên ở trong óc của hắn.

Kiếm Điền Trung Vực, là một Trung Vực khá lớn của Nhân loại cương vực. So với Xích Đỉnh Trung Vực còn cường đại hơn một ít, ở trong Trung Vực coi như là tồn tại tương đối hung hãn.

Kiếm Điền Trung Vực này, năm đó Giang Trần từ Vạn Tượng Cương Vực xuất phát, chuẩn bị đến Lưu Ly Vương Thành, nửa đường trải qua Kiếm Điền Trung Vực Thái A Thành.

Ở Thái A Thành, để lại cho Giang Trần trí nhớ cực kỳ không tốt.

Bất Diệt Thiên Đô ở Kiếm Điền Trung Vực Thái A Thành rải một tin tức, nói là bắt được Đan Càn Cung Đan Trì cung chủ, mượn chuyện này đến dụ dỗ Giang Trần mắc câu.


Lúc ấy tuy Giang Trần cũng suy đoán ra đây là kế sách của Bất Diệt Thiên Đô, bất quá hắn vẫn dứt khoát đi Thái A Thành.

Lúc ấy Thái A Thành kia hoàn toàn đứng bên Bất Diệt Thiên Đô, trợ Trụ vi ngược.

Nếu như không phải Giang Trần bảo trì bình thản, chỉ sợ lúc ấy cũng lành ít dữ nhiều. Tuy về sau Giang Trần liên tục dụng kế, dẫn bọn người Bất Diệt Thiên Đô Cung Vô Cực tới Anh Khấp Cốc, lợi dụng Mê Thần Chướng một mẻ hốt gọn đám người kia.

Thế nhưng mà, đối với Kiếm Điền Trung Vực, đối với Thái A Thành, Giang Trần lại trí nhớ khắc sâu.

Hiện tại hắn không có đi tìm Thái A Thành phiền toái, không có nghĩa là hắn đã quên chuyện kia.

Lạc Thiên Thù thấy biểu lộ của Giang Trần tựa hồ có chút đạm mạc, trong đầu cũng hơi kinh ngạc, hắn là lần đầu tiên liên hệ cùng Chân thiếu chủ a.

Thoạt nhìn, ánh mắt của Chân thiếu chủ này nhìn mình, tựa hồ không quá hữu hảo?

Chẳng lẽ Chân thiếu chủ này khách khí, chỉ nhằm vào tán tu, đối với thế lực tông môn lại là tiêu chuẩn khác? Cái này cũng không đúng a, nhìn ra được, Chân thiếu chủ đối với khách quý khắp nơi đều khách khách khí khí, không có biểu hiện ra cảm xúc căm thù gì a.

Chẳng lẽ, Chân thiếu chủ này đối với Lang Gia Tông có thành kiến gì?

Thế nhưng mà, thời điểm mình vừa nói tới Lang Gia Tông, Chân thiếu chủ không có biểu hiện ra không vui gì, nhìn về phía trên tựa hồ đối với Lang Gia Tông không có nhiều ấn tượng.

Thẳng đến mình nói tới Kiếm Điền Trung Vực, biểu lộ của Chân thiếu chủ mới xuất hiện biến hóa.

Trong nội tâm Lạc Thiên Thù bất ổn, tuy hắn là trưởng lão của Nhị phẩm tông môn, thế nhưng mà ở trước mặt Thiếu chủ Lưu Ly Vương Thành, vô ý thức liền thấp ba phần.

Nếu như Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ này thật sự có ý kiến với mình, đừng nói Lang Gia Tông, coi như là toàn bộ Kiếm Điền Trung Vực, chỉ sợ cũng sẽ có đại phiền toái.

- Chân thiếu chủ, tại hạ nghe nói Chân thiếu chủ thu mua vài loại bảo vật, trong đó có một loại Thiên Vẫn Chân Thiết?

Lạc Thiên Thù nơm nớp lo sợ, cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm.

- Đúng vậy, Lạc trưởng lão, ngồi xuống nói chuyện đi.

Giang Trần cười nhạt một tiếng.


Lạc Thiên Thù nào dám an vị trước mặt Giang Trần, cười bồi nói:

- Tại hạ đứng là tốt rồi.

- Lạc trưởng lão, Thiên Vẫn Chân Thiết kia, Lang Gia Tông ngươi xác định có sao?

Giang Trần biết rõ mình ở trên uy áp, đã áp đảo Lạc Thiên Thù này.

- Ta cũng không dám xác định, bất quá căn cứ Tiêu tiên sinh miêu tả. Thứ này, Lang Gia Tông ta giống như có một khối.

- A? Một khối, bao nhiêu?

Giang Trần có hào hứng rồi.

- Ước chừng lớn như một quả dưa hấu.

Lạc Thiên Thù chi tiết nói.

- Cái gì?

Giang Trần sững sờ.

- Một lớn như cái dưa hấu? Ngươi có biết, cái này nếu là Thiên Vẫn Chân Thiết, giá trị sẽ bao nhiêu không?

- Tại hạ còn thật không biết.

Lạc Thiên Thù nở nụ cười khổ.