Sát Thần Chí Tôn

Chương 2259: C2259



́c của Khổng Tước đại đế. (1)

Mà Vô Song đại đế và Bàn Long đại đế cũng thi triển ra sở học bình sinh, không ngừng đánh về phía người này.

- Ah...

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền tới, lúc này phù lật phòng ngự gia trì bên ngoài cơ thể của tu sĩ có bướu thịt kia đã bị kiếm trận của Giang Trần ầm ầm phá vỡ.

Sau một khắc, vô số kiếm quang xoắn lại một đoàn, bắn ra quang mang chói mắt.

Oanh.

Sau một khắc, tu sĩ có cái bướu thịt kia trực tiếp hóa thành tro tàn, vẫn lạc, không còn một chút máu thịt nào.

Giang Trần giết chết tu sĩ có cục bướu thịt này xong cũng chưa hết giận. Kiếm quang biến đổi, không chút do dự bắn về phía tên tu sĩ có khuôn mặt giống như cương thi gọi là Ma lão kia.

Trước đó không phải là Ma lão không có ý niệm chạy trốn trong đầu. Chỉ là ý niệm kia vừa mới xuất hiện trong đầu thì đồng bạn của hắn đã bị giết chết.

Chờ tới khi hắn kịp phản ứng thì kiếm trận của Giang Trần đã đánh tới đỉnh đầu hắn.

Giang Trần bố trí Đại Mộng Xuân Thu trận, đã sớm phong tỏa hư không bốn phía, cường giả Đế cảnh muốn đột phá cũng phải phí một phen trắc trở, tuyệt đối không có muốn độn thì độn dễ dàng như vậy.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Giang Trần lại nắm chắc giết chết hai người này tới vậy.


Tu vi Ma lão kỳ thực so với tên tu sĩ có cục bướu kia cao hơn một bậc, lúc trước hắn bị Thương Hải đại đế dây dưa thực ra đã có cơ hội chạy trốn.

Chỉ là hắn không ngờ tới tình thế lại thay đổi nhanh tới như vậy.

Cho nên trong lúc nhất thời hắn không kịp phản ứng. Chờ tới khi hắn kịp phản ứng thì một trận pháp công, một trận pháp vây khốn đã tập trung vào hắn.

Mà ba đại cường giả Đế cảnh càng điên cuồng phát động công kích trí mạng với hắn.

Có thể nói phiền toái mà Ma lão này gặp phải còn hơn xa tu sĩ có cục bướu kia nhiều. Dù sao hiện tại đám người Giang Trần chuyên tâm đối phó với một mình hắn mà thôi.

Trừ trận pháp của Giang Trần, ba đại đế công kích ra còn có một đầu chân long, lực công kích không kém hơn cường giả Đế cảnh bình thường. Chuyện này khiến cho Ma lão cơ hồ có xúc động muốn phun ra máu tươi.

Loại chiến đấu này cơ hồ không có một chút hy vọng nào. mặc dù hắn là người tâm cao khí ngạo của thế hệ trước, là Đế cảnh cấp cao cũng không thể làm nên chuyện gì.

Tu vi đơn thể, Thương Hải đại đế không sai biệt lắm với hắn, còn có Vô Song đại đế lợi hại hơn hắn.

Bàn Long đại đế tấn chức đại đế không lâu, nhưng mà hắn có huyết mạch CHân long, có được lực lượng huyết mạch đáng sợ. Hơn nữa còn có một đầu Chân Long, trận pháp đáng sợ.

Rất nhiều lực lượng tụ họp lại một chỗ, tuyệt đối là lực lượng gấp bốn năm lần hắn.

Ma lão cho dù có thần thông thông thiên cũng không có lực xoay chuyển trời đất.

Trận chiến không có bất kỳ ngoài ý muốn nào mà chấm dứt.

Hai cường giả Đế cảnh lại vẫn lạc ở địa phương vô danh như Thiên Quế vương quốc. Đây cũng là cường giả Đế cảnh vẫn lạc hiếm thấy trong gần mấy trăm năm qua của cương vực nhân loại.

Những tán tu xem xét trận chiến bên dưới nhìn thấy một màn rung động nhân tâm này, chỉ sợ cả đời cũng đừng mơ quên được.

- Đám tu sĩ tới từ bên ngoài các ngươi, tự tiện xông vào vương quốc thế tục, vốn là tội chết. Bổn thiếu chủ sẽ tha cho các ngươi một lần, không giết các ngươi. Nhanh chóng rời khỏi, từ nay về sau không được bước vào nơi này nửa bước.

Thanh âm lạnh lẽo của Giang Trần giống như là cơn sóng cuồn cuộn lan tràn, truyền khắp cả vương đô của Thiên Quế vương quốc.

Những tu sĩ kia vốn đã bị Thương Hải đại đế cảnh cáo, cũng chuẩn bị rời đi rồi. Chỉ là sau đó Thương Hải đại đế lập tức bị người ta công kích, không rảnh đi quan tâm tới bọn họ, cho nên những kẻ này mới có gan dừng lại, cũng không phải là bọn bọn không sợ, mà là tò mò muốn nhìn một chút.

Dù sao cường giả Đế cảnh đối chiến, cả đời này của bọn họ cũng khó có cơ hội nhìn thấy.

Những tu sĩ này vốn là tán tu khắp nơi, sở dĩ dừng lại ở Thiên Quế vương quốc là bởi vì những năm gần đây cục diện của Vạn Tượng Cương Vực này không khống chế được. Nơi này cơ bản luôn nằm trong trạng thái không khống chế, không người quản lý.


Một quốc quân của Thiên Quế vương quốc nho nhỏ, căn bản không quản được những tu sĩ này.

Hiện tại Giang Trần lại dọa một phen, phối hợp với thân phận thiếu chủ Lưu Ly vương thành của hắn, tự nhiên khiến cho những tu sĩ này sợ tới mức tè ra quần, chỉ hận phụ mẫu không sinh nhiều thêm hai cái chân mà chạy trốn đi.

Thương Hải đại đế lại có chút buồn bực nói:

- Những hổn đản này, ngày hôm qua lúc ta tới đã cảnh cáo, đuổi bọn chúng đi. Lại có nhiều người dừng lại như vậy. Vẫn là lời nói của thiếu chủ người có tác dụng.

Giang Trần cười cười:

- Nếu không có đám khốn khiếp Đan Hỏa thành tới quấy rầy, bọn chúng đã sớm đi. Làm sao dám đợi tới bây giờ? Đúng rồi, phía dưới còn có ba gia hỏa, đi xem một chút.

Ba tên cường giả Hoàng cảnh kia bị Vô Song đại đế cấm chế, ném ở trên mặt đất.

Nhìn thấy hai vị tiền bối Đế cảnh không ngờ trong chốc lát đã bị tu sĩ Lưu Ly vương thành chém giết, chuyện này khiến cho ba người này sợ tới mức hãi hùng khiếp vía.

Nếu không phải bị cấm chế, thậm chí bọn họ còn mặc kệ hai vị tiền bối Đế cảnh, đã sớm bỏ chạy từ lâu.

- Mang đi, thẩm vấn cho tốt.

Ánh mắt Giang Trần lạnh nhạt, nói.

Ba người kia vốn cũng không phải là khúc xương cứng gì, bị thủ đoạn mạnh mẽ thẩm vấn, lập tức giống như hận không thể khai báo tất cả tổ tông của mình, hai năm rõ mười nói ra tất cả.

- Cái gì? Các ngươi phụng mệnh canh giữ ở cửa vào Man Hoang, điều tra sinh tử của Khổng Tước đại đế?

Giang Trần nghe thấy đối phương nói vậy cũng chấn động.


Ánh mắt hắn lập tức nhìn về phía Thương Hải đại đế.

- Thương Hải, lúc trước Tu La đại đế kia bày ra việc này, rốt cuộc ở nơi nào?

Thương Hải đại đế nghĩ một lát rồi nói:

- Việc này lúc ấy Tu La đại đế không có nói kỹ, nhưng mà hắn nói là Khổng Tước đại đế sau khi bị thương dùng thủ đoạn đặc thù xuyên qua cấm chế trận pháp, trốn vào địa phương phong ma ở Man hoang. Có lẽ thực sự ở gần đây cũng không biết chừng.

Giang Trần nghĩ tới Khổng Tước đại đế lại có chút bực bội.

Khổng Tước đại đế là một tiền bối mà trong lòng Giang Trần vô cùng bội phục. Người này đạo đức tốt, nhìn vấn đề và độ cao quả thực vượt qua tất cả đại đế của Lưu Ly vương thành. Thậm chí vượt qua tất cả những người mà hắn từng gặp.

Nhân vật như vậy không lẽ lại cứ như vậy mà uất ức chết đi?

- Đan Cực đại đế phái các ngươi tới đây là điều tra sinh tử của Khổng Tước đại đế bệ hạ sao? Nói như vậy Đan Cực đại đế kia cũng không có nắm chắc?

Giang Trần trầm giọng hỏi.

Vương Hạc kia vội nói:

- Đan Cực bệ hạ nói, theo như lẽ thường mà suy đoán, Khổng Tước đại đế dù sao cũng sẽ vẫn lạc. Thế nhưng mà hắn lại lo lắng, Khổng Tước đại đế kia có thủ đoạn đặc thù gì bảo vệ tính mạng. Vạn nhất không chết, lưu lại mối họa lớn trong lòng. Cho nên Đan Cực đại đế mới phái ra Ma lão và Đại Giác, phái ra nhị vị tiền bối Đé cảnh này bí mật tới đây, định tìm tòi tới tột cùng.