Sát Thần Chí Tôn

Chương 2584: C2584



Khổ Trúc lão tổ biến sắc:

- Các ngươi lớn mật làm bậy như vậy, sẽ không sợ đại quân bị đánh lén sao?

Thúy Vũ vương không phản bác được, hắn nhìn ra được Khổ Trúc lão tổ mặc dù không có nổi trận lôi đình, thế nhưng rõ ràng có thể nhìn thấy không cao hứng chút nào.

- Bỏ đi, việc này cũng không tránh được các ngươi. Bản lão tổ có việc trì hoãn, chậm trễ chiến sự. Quả thực đáng tiếc.

Khổ Trúc lão tổ thở dài:

- Hy vọng lần này tất cả mọi người có thể thuận lợi đi tới Lưu Ly vương thành.

Khổ Trúc lão tổ nói như vậy, trong lòng ngổn ngang cảm xúc.

Khổ Trúc lão tổ cũng không vội đi tìm ba đại bộ lạc khác, mà cùng với đội ngũ của Thúy Ngọc bộ lạc tiến về phía trước.

Thúy Ngọc bộ lạc chọn phải phương hướng đi qua Đan Hỏa thành, kỳ thực cũng không có phát tài gì. Bởi vì Đan Hỏa thành sau khi bị Lưu Ly vương thành đánh bại, Tỉnh Trung đại đế đã từng có một đoạn thời gian ngắn trú đóng ở Đan Hỏa thành, xử lý quan hệ với tất cả các thế lực lớn ở phía bắc, xử lý chuyện khắc phục hậu quả ở Đan Hỏa thành.

Có thể nói lúc đó Đan Hỏa thành đã bị Tỉnh Trung đại đế mang người càn quét không còn thứ gì. Tài phú và những thứ cất chứa đại đa số đều chảy về trong túi Lưu Ly vương thành.

Cho nên lần càn quét này của Thúy Vũ bộ lạc thực ra rất không thành công.

Đại quân một đường xuôi nam, một ngày nọ, rốt cuộc cũng gần tiếp cận địa bàn Lưu Văn Thải. Bỗng nhiên Thúy Vũ vương nhận được tin tức.

Đây là tin tức do Nguyên Khương vương kia phát tới.


Thúy Vũ vương sau khi xem xong tin tức, sắc mặt đại biến.

- Lão tổ, Cổ Na bộ lạc kia và Hoa Bối bộ lạc, bọn họ đã tới khu vực biên cảnh Lưu Ly vương thành. Đang tập hợp, chỉ là lúc này đang cãi lộn, rất có thể sẽ trực tiếp đánh nhau.

- Cái gì?

Tin tức của Thúy Vũ vương mang tới làm cho Khổ Trúc lão tổ đứng ngồi không yên.

Cổ Na bộ lạc và Hoa Bối bộ lạc muốn đánh nhau?

Trong lòng Khổ Trúc lão tổ vốn có lửa giận chưa tan, lúc này hai đại bộ lạc này không ngờ lại không để ý tới đại cục, muốn tự giết lẫn nhau? Trong lúc mấu chốt như vậy, đây không phải là tự mình muốn chết sao?

- Tăng tốc, đi lên phía trước.

Khổ Trúc lão tổ mặt đen lên, hạ lệnh.

Vốn bọn họ đã nhanh chóng tập hợp, sau khi Khổ Trúc lão tổ hạ lệnh, đại quân của Thúy Ngọc bộ lạc càng đẩy nhanh tốc độ hành quân.

Không bao lâu đã tới nơi tập hợp.

Nguyên Khương vương đang bận rộn làm người hòa giải.

Mà dũng sĩ của Cổ Na bộ lạc và Hoa Bối bộ lạc phân thành hai bên, giống như trâu trước khi chọi, hung ác trừng mắt nhìn đối phương. Rất có khí thế một lời không hợp là lao vào chiến đấu.

_ Làm gì vậy? Các ngươi muốn làm gì? Có còn coi lão tổ ta ra gì nữa hay không?

Nộ khí đọng lại trong lòng Khổ Trúc lão tổ lâu như vậy rốt cuộc cũng bộc phát.

Nhìn thấy hai đại bộ lạc này, hắn thực sự tức giận không có chỗ phát tiết.

Tự tiện xuất binh cũng bỏ đi, hiện tại thật vất vả mới tới Lưu Ly vương thành, lại làm ra nội chiến sao?

Nhìn thấy Khổ Trúc lão tổ, bầu không khí phẫn nộ, giằng co giữa hai đại bộ lạc thoáng cái tiêu tan hơn phân nửa.

- Lão tổ.

Cổ Na vương và Hoa Bối vương đều mang theo thuộc hạ, cuống quýt tới hành lễ. Vẻ mặt đều mang theo vẻ lo âu, thấp thỏm.

Khổ Trúc lão tổ nhìn chằm chằm vào Cổ Na vương và Hoa Bối vương:

- Hai người các ngươi rất có tiền đồ nha. Đánh nhau, các ngươi cứ đánh một chầu đi, bản lão tổ làm trọng tài cho các ngươi. Ai thắng tới thay vị trí của lão tổ ta?

- Ngươi, Hoa Bối tù trưởng, nghe nói kế hoạch chia binh là do ngươi định ra? Ngươi rất tài giỏi đúng không? Có thể thay bổn lão tổ bày mưu tính kế, có thể quyết định thay lão tổ đúng không?

- Còn có ngươi, Cổ Na tù trưởng, Cổ Na bộ lạc ngươi phát hiện khu vực biên giới nhân tộc buông lỏng, vì sao lại không thông báo cho bản lão tổ trước? Cổ Na bộ lạc ngươi muốn làm gì? Muốn ăn một mình sao? Muốn tới trước kiếm chút tiền phi nghĩa sao?


Khổ Trúc lão tổ vừa tới đã mắng xối xả.

Hoa Bối vương và Cổ Na vương không dám chống đối, cúi đầu giả chết, tùy ý để cho Khổ Trúc lão tổ nổi giận.

- Nói đi, sao lại đánh nhau.

Khổ Trúc lão tổ nhàn nhạt hỏi.

- Lão tổ, Cổ Na bộ lạc này rất khó hiểu, khi tới nơi này, ta bất quá chỉ hỏi bọn chúng xem chiến thế nào. Tại sao Cổ Na vương này lại giống như ăn phải hỏa dược, tràn ngập thuốc súng. Nói ta hại hắn, làm hại Cổ Na bộ lạc hắn tổn thất thảm trọng, chọn con đường khó khăn nhất cho bọn chúng.

Hoa Bối vương cảm thấy rất là ủy khuất.

Cổ Na vương cãi lại:

- Lão tổ, tuyến đường là rút thăm quyết định. Ta cũng không có nói về chuyện này, nhưng mà Hoa Bối vương này vừa gặp mặt đã châm chọc, khiêu khích, nói Cổ Na bộ lạc ta nhìn qua rất không thuận lợi, dường như thiếu không ít người. Loại lời châm chọc này ta nghe không lọt tai.

Khổ Trúc lão tổ lạnh lùng nói:

- Chỉ bằng vào chút rắm chó đó các ngươi đánh nhau sao? Muốn ở cửa Lưu Ly vương thành đánh một trận sao? Các ngươi có nghĩ tới hay không? Nếu như mọi hành động của các ngươi bị người Lưu Ly vương thành giám sát và điều khiển. Người ta nói không chừng hiện tại đang chết cười, cũng không cần chút ta đi công kích.

Khổ Trúc lão tổ nói mát một phen, làm cho hai người này không phản bác được.

Cũng may Khổ Trúc lão tổ không có tiếp tục mắng, mà hít sâu một hơi:

- Bỏ đi, lần này bản lão tổ cũng sai, chuyện trước đó xóa bỏ. Các ngươi có thể thành công tới nơi này chứng minh số mệnh Khổ Man tộc chúng ta vẫn còn. Hôm nay chúng ta đã ở biên cảnh Lưu Ly vương thành, các ngươi có kế hoạch đối địch gì không?

Cổ Na vương đề nghị:

- Lão tổ, chúng ta tới sớm nhất, doanh trướng đã dựng xong. Không bằng chúng ta đi tới bên kia thương nghị.

Khổ Trúc lão tổ nhìn Cổ Na vương, thấy ánh mắt tràn ngập mong đợi của Cổ Na vương.


- Cũng tốt, bản lão tổ nghe nói các ngươi chọn phải con đường gian nan nhất, các ngươi có thể tới trước cũng coi như không dễ dàng.

Khổ Trúc lão tổ hạ lệnh:

- Qua bên kia ngồi một chút, từ từ nói chuyện.

Lão tổ lên tiếng, những người khác tự nhiên không có khả năng có ý kiến gì. Đều nhao nhao đi về phía doanh trướng bên kia.

Doanh trướng của Cổ Na vương, dựng vô cùng rộng rãi, xa hoa, đi vào đã có cảm giác hưởng thụ.

Khổ Trúc lão tổ chậc chậc tán thưởng:

- Cổ Na vương, ngươi rất biết hưởng thụ nha.

- Nếu như lão tổ không chê, tiểu vương nguyện ý đem doanh trướng này dâng lên làm nơi nghỉ chân cho lão tổ. Tiểu Vương lại đi dựng doanh trướng khác.

- Không cần. Bản lão tổ không có thói quen đạt chỗ yêu của ngươi khác.

Khổ Trúc lão tổ vung tay lên:

- được rồi, trước tiên chúng ta nói tới vấn đề chính đi. Lần này bản lão tổ tới chậm, nguyên nhân mọi người cũng biết rồi đấy. Tên nhân tộc kia quả thực đáng giận.

- Lão tổ, về sau bắt được tên kia không vậy?

- Ta để cho người giám sát hắn chặt chẽ một chút. Cường giả nhân tộc này nhất định muốn kiềm chế bản lão tổ, bản lão tổ há có thể để hắn toại nguyện?