Sát Thần Chí Tôn

Chương 2696: C2696



Đám người Tạ Vô Thương nhìn lẫn nhau, hiển nhiên bọn họ cũng quan sát ra được biến cố cực lớn này, trong lòng dao động không thôi.

Bọn họ sao lại không biết chuyện này đối với bọn họ là nói là một cơ hội tuyệt hảo, cơ hội chạy trối chết.

Hoắc Thân vương thấy đám người này do dự, sắc mặt trầm xuống, nói:

- Sao nào? Chẳng lẽ chư vị cũng có dị tâm hay sao?

Tổng Thủ đại nhân kia nghiêm túc nói:

- Chư vị, các người đều là cự đầu Đông Duyên đảo, nếu như Đông Duyên đảo đại loạn, đối với lợi ích của các ngươi cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào. Ổn định lại cục diện mới có thể duy trì địa vị thống trị của các ngươi. Các ngươi cảm thấy thế nào?

Tạ Vô Thương vẫn như cũ, không lên tiếng.

Bọn họ ở Đông Duyên đảo quả thực có chút địa vị, nhưng mà những địa vị này trong nháy mắt có thể bị Tổng thủ đại nhân này cướp đi, nói trắng ra, cơ hồ tất cả quyền thế đều là biểu hiện giả dối.

Thứ bọn họ càng khát vọng hơn chính là tự do.

Nếu như có thể rời khỏi Đông Duyên đảo, bọn họ thà rằng bông tha tất cả mọi thứ ở nơi này. Dù sao ở Đông Duyên đảo bọn họ không có tiền đồ, không có hi vọng, không có tự do, cả đời chỉ có thể ở trên hòn đảo này, bị người điều khiển, mặc cho người ta định đoạt. Đợi một ngày lực khống chế của bọn họ hạ thấp sẽ có người đi lên thay bọn họ, khiến cho bọn họ bị loạn đao phanh thây, đây là kết quả cuối cùng của bọn họ.

Bởi vì bọn họ quật khởi cũng thành lập trên cơ sở thống trị của người đi trước, mà phương thức thay thế tự nhiên là giết chóc.

Bọn họ cũng không muốn kéo dài cuộc đời như vậy.

- Thân vương đại nhân, ước thúc trật tự thì có thể. Nhưng mà chúng ta cần một lời hứa hẹn của ngài.


- hứa hẹn gì?

Hoắc thân vương lạnh nhạt hỏi.

- Chúng ta cần tự do. Đợi sau khi chuyện ở đây kết thúc, xin ban cho chúng ta tự do, để cho chúng ta rời khỏi Đông Duyên đảo này. Dù làm một kẻ tán tu bên ngoài chúng ta cũng can tâm tình nguyện.

Tạ Vô Thương lớn mật nói.

Cực Ác cốc chủ kia cũng gật đầu:

- Đúng, đây cũng là yêu cầu duy nhất của ta. Chỉ cần ban cho chúng ta ựt do, chúng ta nhất định sẽ đem toàn lực ước thúc, ổn định đại cục.

- Vậy các ngươi thì sao?

Ánh mắt Hoắc Thân vương quét qua những người khác.

- Chúng ta cũng muốn đạt được tự do, mong Thân vương đại nhân ân chuẩn.

- Đúng vậy a, không có tự do, tất cả đều là mây bay.

Những người này đều muốn tự do.

Hoắc Thân vương không có trả lời mà nhìn về phía Tổng thủ đại nhân:

- Lão Đinh, ngươi cảm thấy có thể thực hiện được không?

Tổng thủ đại nhân trầm ngâm môt lát:

- Nếu như cục diện ổn định, bọn họ rời khỏi, thì sẽ có nhân vật mới lên thay thế bọn họ. Bồi dưỡng một đoạn thời gian ngắn vẫn có thể duy trì cục diện. Thân vương đại nhân, quyền quyết định cuối cùng còn ở trong tay hoàng thất quý vị, thuộc hạ không dám tự tiện quyết định thay.

Hoắc Thân vương ngẫm lại rồi gật đầu nói:

- Được, bổn vương đồng ý với các ngươi, nếu như các ngươi có thể ước thúc được đám người đang bạo loạn kia, có thể ổn định lại đại cục, không cho thế cục chuyển biến xấu đi. Bản vương dùng danh nghĩa thiên địa thề, sau đó nhất định sẽ khôi phục tự do cho các ngươi, cho các ngươi nở mày nở mặt rời khỏi Đông Duyên đảo.

Mọi người nghe vậy đều đại hỉ:

Tổng thủ đại nhân lại lạnh lùng nói:

- Được rồi, Thân Vương đại nhân đã lên tiếng, hiện tại các ngươi nên cảm thấy thỏa mãn chứ? Đã như vậy còn không mau đi làm mọi chuyện? Nhanh lên, nếu như các ngươi chậm trễ, tâm tư Đông Duyên đảo biến động, đến lúc đó muốn trấn áp sẽ rất khó.

- Ta lập tức phản hồi, mong Thân vương đại nhân chờ tin lành của chúng ta.

Đám người Tạ Vô Thương cao hứng bừng bừng, mang theo đội ngũ của mình vội vàng trở về.


Nhìn thấy những cự đầu này mang theo thế lực của mình rời khỏi, trong lòng Hoắc thân vương có chút hoài nghi, nhịn không được nhìn về phía Tổng thủ đại nhân:

- Lão Đinh, ngươi cảm thấy những tên này có thể tin được không? Bọn chúng liệu có thể bằng mặt mà khong bằng lòng, tự mình chạy trốn chết không?

Tổng thủ đại nhân lắc đầu:

- Khó mà nói, nhưng mà thuộc hạ đã sớm bố trí tai mắt Tổng thủ bộ bên người bọn chúng, nếu như bọn chúng bằng mặt mà không bằng lòng...

Cánh tay Tổng thủ đại nhân giương lên, làm động tác chém giết.

Hoắc thân vương gật đầu nói:

- Lão Đinh, may mà có ngươi. Chuyện này làm rất không tệ. Nhưng mà bổn vương lo lắng, dưới loại cục diện này, cho dù là những thế lực cự đầu như bọn họ và những thế lực bên dưới có thể ổn định lại cục diện hay sao?

- Hừ, vậy phải xem bổn sự của bọn chúng. Nếu như một chút bổn sự đó cũng không có. Bọn chúng có tư cách gì, có năng lực gì ngồi vào vị trí đó?

Tổng thủ đại nhân hừ lạnh.

Lập tức Tổng thủ đại nhân lại nhìn năm đại thế gia khác, truyền âm nói với Hoắc Thân vương:

- Thân vương đạin hân, tám đại thế gia của Đa Văn thần quốc, năm đại thế ra này đều rất hài lòng với chúng ta. Thân Vương đại nhân sao không nhân cơ hội này kết giao với bọn họ, nhờ bọn họ hỗ trợ?

Trong lòng Hoắc thân vương khẽ động, đăm chiêu một chút, lập tức đi về phía năm đại thế gia.

- Chư vị khách quý, tiểu vương thất lễ.

- Hoắc Thân vương, không cần đa lễ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Cảm giác như Đông Duyên đảo này đột nhiên đại loạn vậy?

- Có người xâm nhập vào cấm địa Hắc Yểm sơn mạch, kích động hạch tâm của Đông Duyên đảo, làm dao động căn cơ Đông Duyên đảo... Cho nên...


Hoắc Thân vương ấp a ấp úng, mặt dày mày dạn nói:

- Tiểu vương thực sự khó mở miệng, nhưng mà hiện tại thế cục này tiểu vương đã cảm thấy vượt quá sự khống chế của mình, cho nên mặt dày nhờ chư vị khách quý trượng nghĩa viện trợ. Từ trên xuống dưới Hồi Xuân đảo vực chúng ta nhất định sẽ vô cùng cảm kích.

- Hoắc thân vương, ngươi rất không tồi, nói đi, chúng ta có thể giúp đỡ ngươi cái gì?

- Đúng vậy, ngươi nói xem, chỉ cần không quá khó khăn, chúng ta cũng có thể cân nhắc một chút.

Hoắc Thân vương thở dài:

- Là như thế này, Đông Duyên đảo này...

Lập tức Hoắc thân vương đem một ít chuyện của Đông Duyên đảo nói lại một lần. Trọng điểm tự nhiên là không thể làm loạn trật tự của Đông DUyên đảo. nếu như để cho những đám người phạm trọng tội này chạy trốn ra khỏi đảo, đối với Đông Duyên đảo, đối với Hồi Xuân đảo vực tuyệt đối là đả kích cực lớn.

Cho nên Đông Duyên đảo khẩn cầu mọi người trượng nghĩa ra tay, chặn đánh, giết đám người đang liều mạng rời khỏi Đông Duyên đảo.

- Căn cơ dao động? Là ai làm? Không phải là đám người Khuông gia đó chứ?

Có người mở miệng:

- Như vậy cũng quá mức làm càn a.

- Đúng vậy, lần này ba nhà bọn họ có chút quá phận. Các ngươi yên tâm, tám đại thế gia của Đa Văn thần quốc không phải nhà nào cũng không nói đạo lý như vậy.

- Đúng vậy, mấy nhà chúng ta đối với sự tiếp đãi của Hồi Xuân đảo vực các ngươi rất là thỏa mãn. Chuyến đi Đông Duyên đảo này cơ bản cũng thỏa mãn.