Sát Thần Chí Tôn

Chương 2953: C2953



Bất quá, Thẩm Phiên có thể trở thành Vân Lãng Tông đệ nhất thiên tài, ngoại trừ Hạ Hầu Tông ra, ở trong trẻ tuổi, hắn còn thật không có phục qua ai.

Thẩm Phiên tự tin như thế, tự nhiên có chỗ hơn người của hắn. Thần thông của hắn, tự nhiên không chỉ như thế. Tay quán một cái, trong tay hắn, bỗng nhiên nhiều ra một Trường Tiên lập lòe lóng lánh.

Trường Tiên này vừa ra, lập tức tản mát ra một cỗ khắc nghiệt chi khí cường đại, tràn đầy hung lệ, cho người cảm giác rất khát máu.

- Tiểu tử, ngươi cho rằng, chỉ dựa vào thân pháp, có thể tránh thoát công kích của Thẩm mỗ sao? Quá ngây thơ rồi!

Thẩm Phiên cười ha ha. Kiếm Hiệp Hay

- Đây là Nộ Giao Chi Tiên, chính là dùng gân cốt của Nộ Giao nhất tộc luyện hóa, có chứa đựng Nộ Giao tinh phách, ta sẽ dùng roi này, thôn phệ máu tươi của ngươi, thôn phệ thần hồn của ngươi!

Nộ Giao?

Giang Trần tự nhiên biết rõ đây là một loại huyết mạch của Long tộc, là một loại biến dị của Long tộc huyết mạch. Nộ Giao nhất tộc hung hãn khát máu, lực thôn phệ siêu cường. Có thể nói, Nộ Giao nhất tộc, là huyết mạch phi thường khát máu, thiện chiến trong Long tộc. Toàn thân Nộ Giao đều là bảo, dùng để luyện chế pháp bảo.

Nhất là gân của Nộ Giao, càng là tài liệu luyện chế vũ khí tuyệt hảo.

Gân cả con Nộ Giao, phi thường khó được. Không thể tưởng được, Thẩm Phiên này rõ ràng có được vật ấy, hơn nữa, nhìn ra được, cây roi này bị hắn luyện chế phi thường hoàn mỹ.

Có thể nói, này là một binh khí Thiên Vị gần như hoàn mỹ.

Giang Trần hơi rùng mình, biết rõ Thẩm Phiên này, xác thực là một đối thủ không thể khinh địch.


- Thẩm Phiên, loại bảo vật như Nộ Giao Chi Tiên, rơi vào trong tay ngươi, vốn phải là một cọc phúc duyên. Không biết làm sao, ngươi lại cam nguyện làm cẩu. Ngươi có biết, người làm cẩu, là không xứng có được Nộ Giao Chi Tiên. Ngươi đây là vũ nhục Nộ Giao huyết mạch, là một loại vũ nhục đối với huyết mạch cao quý của Long tộc!

Giang Trần cố ý lên tiếng kích thích Thẩm Phiên.

Thẩm Phiên nổi giận:

- Tiểu tử, sắp chết đến nơi, còn muốn mạnh miệng!

Trường Tiên vung vẩy, kinh đào hải lãng, xoáy lên ngàn chồng tuyết. Đạo đạo bóng roi, ở trong hư không tách ra hào quang hoa lệ, trong tiếng rít, càng giống như liêm đao thu hoạch tánh mạng của Tử thần, vô cùng âm trầm.

Nộ Giao Chi Tiên này cường đại, không chỉ thể hiện ở lực phá hoại, càng thể hiện ở Nộ Giao tinh hồn, có vật lý công kích, đồng thời sinh ra công kích thần thức cường đại, ẩn ẩn tầm đó, sẽ thôn phệ máu huyết của đối thủ, thôn phệ thần hồn của đối thủ.

Không thể không nói, đây là một binh khí phi thường đáng sợ.

Nói thật, cho dù Thẩm Phiên này chống lại Hạ Hầu Tông, nếu như dùng Nộ Giao Chi Tiên ngoan cố chống lại, tuyệt đối có thể kiên trì thời gian rất lâu.

Tiếng gió hiển hách, sóng cuốn hư không. Không thể không nói, uy lực của Nộ Giao Chi Tiên phi thường đáng sợ.

- Tiểu tử, ta nhìn ngươi có thể trốn tới khi nào!

Thẩm Phiên ở trên Nộ Giao Chi Tiên, hiển nhiên hao tốn rất nhiều thời gian, chìm đắm vô số tâm huyết. Trình độ quen thuộc, trình độ thành thạo, quả thực quá nhuần nhuyễn.

Bởi như vậy, ưu thế của Giang Trần ở trên thân pháp, liền thể hiện càng thêm rõ ràng rồi. Ở trong hư không, thân ảnh của Giang Trần, quả thực biến ảo ngàn vạn, tàn ảnh vô số.

Để cho người lấy mắt thường căn bản không cách nào nhìn rõ ràng, hắn đến cùng ở vị trí nào.

Thẩm Phiên lại căn bản không sợ, nhe răng cười nói:

- Tiểu tử, ta thừa nhận thân pháp của ngươi rất nhanh. Nhưng mà, ở trong khu vực khống chế của ta, ngươi có thân pháp lại tốt, cũng mơ tưởng tránh được Nộ Giao Chi Tiên tài quyết.

Thẩm Phiên vừa mới nói xong, Nộ Giao Chi Tiên bỗng nhiên dài ra, một vòng một vòng, ở trong hư không không ngừng xoay quanh.

Kim sắc gợn sóng ở một vòng một vòng Nộ Giao Chi Tiên vây quanh, tản mát ra phù văn màu đen cổ quái, dị thường quỷ dị.

- Trói buộc, thiết cắt!

Một vòng một vòng Nộ Giao Chi Tiên kia, đột nhiên hướng bên trong thu lại.

Rầm rầm!

Hư không phảng phất bị một vòng một vòng Nộ Giao Chi Tiên kia cắt ra.


Thẩm Phiên nhìn chằm chằm, cho rằng sẽ chứng kiến hư không xuất hiện một đoàn huyết khí bạo tạc. Thế nhưng mà, để cho hắn thất vọng chính là, hiện trường một chút động tĩnh cũng không có.

- Làm sao có thể?

Thẩm Phiên hơi có chút giật mình.

Phạm vi khống chế của Nộ Giao Chi Tiên, đã phi thường khoa trương. Có thể nói, Nộ Giao Chi Tiên này bao trùm gần như toàn bộ lôi đài.

Nộ Giao Chi Tiên một vòng một vòng khống chế, trong phạm vi bao trùm, trải qua trói buộc thiết cắt, chẳng khác gì là tầng tầng hư không, bị ngang dọc thiết cắt một lần. Chỉ cần là huyết nhục chi thân, ở dưới mật độ công kích như thế, là tuyệt đối không có khả năng đào thoát.

Cho dù là một con ruồi, cũng không có khả năng lẫn qua loại mật độ công kích này.

Thế nhưng mà, Thiệu Uyên kia, lại ở địa phương nào? Trong đầu Thẩm Phiên tràn đầy nghi vấn.

- Thẩm Phiên, xem ra, Nộ Giao Chi Tiên ở trong tay ngươi, quả nhiên là phung phí của trời a.

Trong hư không, bỗng nhiên có một giọng nói vang lên.

- Ngươi ở nơi nào?

Thẩm Phiên lệ quát một tiếng, thần thức triển khai toàn bộ, Nộ Giao Chi Tiên giơ lên cao cao, phảng phất tùy thời cho bị một kích trí mạng.

- Ta ở chỗ này.

- Ở chỗ này.

- Ở chỗ này...


Vô số thanh âm, một đạo một đạo, từ trong hư không truyền đến. Đột nhiên, quanh thân Thẩm Phiên, bốn phương tám hướng, rõ ràng toát ra vô số Thiệu Uyên.

Những thân ảnh này, một cái so với một cái chân thật, một cái so với một cái lập thể. Những thân ảnh này, trên mặt từng cái, đều treo vẻ trào phúng nhàn nhạt, một tia khinh thường nhàn nhạt. Loại chê cười kia, rõ ràng là tràn đầy khinh thường Thẩm Phiên hắn. Loại vẻ mặt này, làm Thẩm Phiên đau nhói.

- Tiểu tử, giả thần giả quỷ?

Thẩm Phiên giận dữ.

- Si Mị Võng Lượng, hết thảy phá cho ta!

Nộ Giao Chi Tiên của Thẩm Phiên vung vẩy cực hạn, bóng roi như điện, quét về phía từng thân ảnh thật đến không cách nào phân biệt. Ở trong Logic của Thẩm Phiên, mặc kệ ngươi thật hay giả, ở dưới Nộ Giao Chi Tiên, hết thảy trấn áp.

Chỉ là, những thân ảnh kia, tựa như ánh nến, từng cái bị thổi tắt. Nhưng mà sau khi thổi tắt, từng đạo thân ảnh, lại hóa thành từng đoàn từng đoàn khói xanh, lượn lờ biến mất ở trong tầm mắt của hắn.

Lại không có cảm giác huyết nhục bạo phá như hắn chờ mong kia.

Trong lúc nhất thời, Thẩm Phiên cũng tim đập rộn lên. Hắn đột nhiên ý thức được, đối thủ này, cũng không có dễ dàng đối phó như hắn tưởng tượng.

Nộ Giao Chi Tiên, cơ hồ có thể nói là cậy vào cường đại nhất của Thẩm Phiên rồi. Hắn có thể ở Vân Lãng Tông, ở trong hàng ngũ thiên tài của toàn bộ Vĩnh Hằng Thần Quốc, ở vào tồn tại cao cấp nhất.

Trong đó cậy vào lớn nhất, là Nộ Giao Chi Tiên. Nộ Giao Chi Tiên mang cho hắn, không đơn thuần là lực công kích cường đại, càng là một loại miêu tả trên khí chất, một loại nội tình tích lũy.

Đối thủ cùng hắn đối địch, ở dưới uy áp cường đại của Nộ Giao Chi Tiên, rất nhiều đều không chiến tự tan. Cho nên, Thẩm Phiên có Nộ Giao Chi Tiên trong tay, hắn cơ hồ cảm thấy, dù mình cùng Hạ Hầu Tông chống lại, cũng chưa chắc không có lực đánh một trận.