Sát Thần Chí Tôn

Chương 401: C401



Nhìn vẻ mặt Phí lão đầu hớn hở, hoàn toàn không có rầu rĩ không vui như trước kia, trong nội tâm không khỏi hiếu kỳ:

- Lão Phí, nhìn bộ dạng ngươi hăng hái, là muốn kết hôn sao?

Phí lão đầu cười hắc hắc không ngừng:

- Lấy lão bà là sự tình sớm muộn, lão Phí ta thề, chờ thêm chút thời gian, nhất định phải lấy mười phòng tám phòng lão bà, hảo hảo hưởng thụ nhân sinh thoáng một phát.

- Chậc chậc, xem ra gần đây ngươi rất thoải mái a. Trang phục này là chuyện gì xảy ra? Đây là cố ý hướng ta khoe khoang sao?

Giang Trần chỉ vào trang phục của lão Phí hỏi.

- Trần thiếu, ngươi nhìn không sai, hiện tại lão Phí ta, không đơn thuần là chủ nhân Thanh Dương Cốc, còn là cung phụng cao cấp của Bảo Thụ Tông, địa vị gần với trưởng lão dự bị.

Ở trong khẩu khí của Lão Phí, lộ ra tự hào nồng đậm, mặt mày hớn hở, hăng hái, trong mắt tràn đầy hưng phấn cùng vui sướng, tựa như tiểu hài tử trong tay nắm lấy thật nhiều đường quả, hướng tiểu đồng bọn khoe khoang.

Chứng kiến Giang Trần, lão Phí cười hắc hắc:

- Đương nhiên, lão Phí có thể có hôm nay, công lao chí ít có một nửa của Thiếu chủ ngài. Lần này, ta là dựa vào Tẩy Trần Tố Tâm Đan với tư cách tiến thân, quan hệ nối thẳng tông chủ đại nhân, thân phận cung phụng cao cấp của ta, cũng là tông chủ đại nhân chính miệng bổ nhiệm.

Khó trách Phí lão đầu mặt mày hớn hở như vậy, nguyên lai khúc mắc nhiều năm của hắn, nguyện vọng trở về tông môn, rốt cục đã thực hiện.


Lão Phí nói xong, bỗng nhiên hai đầu gối khẽ cong, quỳ rạp xuống trước mặt Giang Trần, nước mắt chảy xuống:

- Thiếu chủ, lão Phí ta không phải người không biết phân biệt, lần này nếu như không phải ngài, chỉ sợ đời này ta không có cơ hội trở về tông môn, chớ nói chi là thành cung phụng cao cấp. Lúc trước ngươi an ủi ta, nói ta một ngày nào đó, sẽ nở mày nở mặt trở lại Bảo Thụ Tông. Lão Phí ta thật không ngờ, ngày hôm nay đến nhanh như vậy, Thiếu chủ, ngài chính là phụ mẫu tái sinh của ta.

Phí lão đầu bang bang bang bang, dập đầu mấy cái.

Hắn cảm kích Giang Trần, là phát ra từ đáy lòng. Tâm nguyện vài thập niên, dày vò vài thập niên, rốt cục giải thoát, rốt cục thực hiện. Mà hết thảy, toàn bộ là nhờ Giang Trần ban tặng, hắn làm sao có thể không cảm kích Giang Trần?

- Phí lão đầu, nói như vậy, ngươi còn có mấy phần lương tâm. Được rồi, ta vừa vặn có việc, hôm nay ngươi đã là cung phụng của Bảo Thụ Tông, ngược lại vừa vặn ra mặt.

- Chuyện gì? Thiếu chủ ngài cứ việc phân phó. Chỉ cần đừng bảo ta phản bội Bảo Thụ Tông, dù xông pha khói lửa, lão Phí ta cũng không nhăn lông mày.

- Ân, thái độ này bổn thiếu gia rất thích.

Giang Trần cười cười.

- Ta không muốn ngươi phản bội Bảo Thụ Tông, ta chỉ muốn ngươi, đi làm bà mối một hồi.

- Bà mối?

Phí lão đầu sững sờ.

- Thuộc hạ của ta Tề Bạch Thạch, ngươi cũng biết. Hắn và Càn Lam Nam Cung Ninh trưởng lão chung một chỗ, bị mẫu thân của Ninh trưởng lão phản đối, chuyện này, ngươi có thể xuất lực a?

Phí Huyền nở nụ cười:

- Này là đại sự gì? Thiếu chủ yên tâm, ngươi nhìn lão Phí ta làm việc là được, tuy sự tình ta thành cung phụng cao cấp, hiện tại còn không người biết rõ. Nhưng mà lệnh bài cung phụng cao cấp, lại không phải ăn chay. Chỉ là một Càn Lam Nam Cung, hừ, bằng hữu của lão Phí ta vừa ý con gái nàng, đó là phần mộ tổ tiên của nàng bốc khói xanh.

Phí lão đầu làm tới cung phụng cao cấp, khẩu khí thoáng cái không giống với lúc trước.

Bất quá, ở trước mặt Giang Trần, Phí lão đầu lại thành thật, cười nói:

- Thiếu chủ, ở trước mặt ngài, ta vĩnh viễn là tùy tùng trung thành nhất của ngươi, hắc hắc.

Lão nhân này, quá tặc tinh. Hắn so với ai khác đều tinh tường, Giang Trần này, tuyệt không đơn giản. Hắn bái Giang Trần làm Thiếu chủ, nếm đến ngon ngọt, về sau nếu như theo sát Giang Trần, nói không chừng còn có chuyện tốt chờ hắn đây này.


Dùng trí tuệ của Phí lão đầu, làm sao không hiểu chuyện này? Cho nên, mặc dù hắn làm tới cung phụng, ở trước mặt Giang Trần, tư thái như trước rất thấp.

Giang Trần để cho hắn làm việc, hắn chẳng những không có nửa điểm mâu thuẫn, ngược lại cảm thấy vinh hạnh vạn phần, hi vọng cơ hội như vậy càng nhiều càng tốt, như vậy khoảng cách sẽ càng thêm gần Giang Trần, trở thành tâm phúc chính thức của Giang Trần.

Cung chủ Càn Lam Nam Cung đã muốn cái gì môn đăng hộ đối, tự nhiên Giang Trần sẽ không để cho Tề Bạch Thạch mất giá trị con người.

Giang Trần đối với người của mình, là rất tốt, tuyệt đối không cho phép người một nhà chịu thiệt.

Tiễn Phí lão đầu, Giang Trần lại phái mấy thân vệ, mang thư hắn tự tay viết, đưa cho Đa Bảo Đạo Tràng phó môn chủ Thạch Tiêu Dao, Thái tử Diệp Dung, Long Nha vệ Điền Thiệu...

Thậm chí, ngay cả Thái Phó biệt viện Đan Phi tiểu thư, cũng nhận được thư tín của Giang Trần.

Cung chủ Càn Lam Nam Cung kia không phải muốn phô trương sao? Vậy thì phô trương a.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trần thức dậy, liền có hạ nhân báo, Long Nha vệ Điền Thiệu đô thống đến.

Không thể không nói, bây giờ Điền Thiệu là người ủng hộ đáng tin của Giang Trần.

Giang Trần mang theo hắn, độc xông tổng bộ Long Nha vệ, Điền Thiệu hắn là người duy nhất chứng kiến từ đầu tới đuôi, lực trùng kích lưu lại trong lòng hắn, quả thực không thể diễn tả bằng ngôn từ.

- Trần thiếu, tối hôm qua nhận được thư của ngươi, biết rõ Trần thiếu xuất quan, vốn muốn lập tức qua bái phỏng, nhưng mà lo lắng quá muộn, ảnh hưởng các ngươi nghỉ ngơi, cho nên...

- Ha ha, lão Điền, ngươi và ta còn khách khí làm gì?

Giang Trần cười ha ha.


Điền Thiệu cũng nở nụ cười, lập tức nói:

- Đúng rồi, Trần thiếu, sáng nay Chu Khuê Chu phó tổng quản hướng ta nghe ngóng, hắn nghe nói ngươi mời ta đi cầu hôn cho bằng hữu ngươi, cũng cảm thấy rất hứng thú, nói lát nữa sẽ đi gom góp náo nhiệt.

Chu Khuê Phó tổng quản, là sau khi Dương Chiêu rơi đài, một trong những người được lợi lớn nhất.

Lúc trước, hắn trên danh nghĩa là đệ nhất Phó tổng quản, nhưng quyền thế ở Long Nha vệ, lại xa xa không bằng Dương Chiêu. Hôm nay Dương Chiêu rơi đài, hắn mới chính thức cảm nhận được tư vị của đệ nhất Phó tổng quản.

Cảm kích đối với Giang Trần, là rất lớn.

Mấu chốt nhất là, từ trong chuyện này, Chu Khuê cũng nhìn ra Giang Trần không tầm thường.

Hắn nghĩ mình cùng Giang Trần không có bất kỳ mâu thuẫn, trên rất nhiều chuyện, cũng một mực đứng ở mặt đối lập Dương Chiêu. Cho nên từ trên tình cảm mà nói, hắn chủ động giao hảo Giang Trần, không có bất cứ vấn đề gì.

Thậm chí có thể nói, Chu Khuê chủ động bu lại, kỳ thật là mang theo vài phần ý tứ nịnh bợ Giang Trần.

Tuy hắn là Long Nha vệ Phó tổng quản, thế nhưng mà Chu Khuê rất rõ ràng, ở trong mắt thiên tài như Giang Trần, Phó tổng quản là cái rắm

Dương Chiêu cũng là Phó tổng quản, quyền thế rất lớn, ngưu bức hò hét. Kết quả như thế nào? Đắc tội Giang Trần, đem thân gia tánh mạng đều góp vào rồi.

Chu Khuê nhạy cảm ý thức được, Giang Trần này, tiền đồ rộng lớn, đáng giá kết giao.