Sát Thần Chí Tôn

Chương 917: C917



Thiên Minh thượng nhân là người hiền lành, nhưng mà đã bị phương thức ra giá của Hạng Vấn Thiên chọc giận, hắn trực tiếp mở miệng:

- Ba trăm vạn.

- Bốn trăm vạn.

Thanh âm của Hạng Vấn Thiên vô cùng nhẹ nhõm, giống như bốn trăm vạn đối với hắn cũng chỉ là một hòn đá mà thôi.

Không thể không nói, khí thế kia của Hạng Vấn Thiên càng thêm dọa người. Giống như thề không đạt được mục tiêu sẽ không bỏ qua.

Luận khí thế không thể nghi ngờ hắn đã chiếm được thế thượng phong.

Hai cự đầu này đấu giá càng khiến cho người của những tông môn ngũ phẩm trong lòng kinh hãi.

Tông môn ngũ phẩm bọn họ chưa từng gặp qua khoản tài phú xa xỉ như vậy.

Cạnh tranh một khỏa đan dược, vậy mà ra tới bốn trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm. Một năm tiêu hao của tông môn bọn họ chri sợ cũng không đạt tới số lượng bốn trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm này.

Đừng nói là máu trong cơ thể những thiên tài trẻ tuổi, coi như là những trưởng lão, cự đầu trong tông môn ngũ phẩm, cũng chưa từng được chứng kiến cảnh tượng nóng bỏng bực này.

Trong lúc nhất thời, già trẻ lớn bé đều ngây ngốc, yết hầu không ngừng nuốt nước miếng. Ánh mắt khi nhìn về phía Giang Trần tràn ngập sự hâm mộ và sùng bái.

Thiên Minh thượng nhân không cam lòng yếu thế, lại một lần nâng giá tới năm trăm vạn.

Nhưng mà Hạng Vấn Thiên hiển nhiên đã tới lúc đỏ mắt, con mắt không nháy lấy một cái, trực tiếp tăng lên sáu trăm vạn.


Lập tức cái giá đã tới mức không thể khống chế được.

Nếu như tiếp tục như vây, song phương đều tới tình trạng đỏ mắt, tất nhiên sẽ xuất hiện cục diện điên cuồng.

Vệ Vô Ảnh kia chỉ cười lạnh đứng bên ngoài quan sát. Nếu như lúc này có thể nói chuyện hắn tuyệt đối sẽ châm ngòi thổi gió, đem cục diện này phá đi.

Nếu như có thể khiến cho Đại Thánh đường và Bắc Minh tông sống mái với nhau, vậy thì càng thêm hoàn mỹ.

Loại người như Vệ Vô Ảnh từ trước tới nay đều là người náo nhiệt, không sợ chuyện lớn thêm. Người khác càng không may hắn càng thêm vui vẻ.

Hơn nữa đấu giá tới mức này, Vệ Vô Ảnh cũng hiểu được cái giá này đã vượt quá giá trị vốn có của Vạn Thọ đan. Sáu trăm vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, coi như Vệ Vô Ảnh hắn thoáng cái xuất ra nhiều Nguyên linh thạch thượng phẩm như vậy cũng vô cùng đau lòng.

Uông Kiếm Vũ sau khi bị Hạng Vấn Thiên quát lớn, tuy rằng đã thu liễm một ít. Thế nhưng trong lòng cũng có suy nghĩ không sai biệt lắm với Vệ Vô Ảnh là bao.

Hắn hy vọng đấu giá càng thêm điên cuồng thì càng tốt.

Càng điên cuồng, càng có khả năng không khống chế được. Càng không khống chế được, cục diện tiếp đó sẽ rất không xong.

Đến lúc đó Uông Kiếm Vũ hắn lại đứng ra châm ngòi thổi gió, đem lửa dẫn tới người Đan Kiền Cung, làm cho hai tông này đều hận Đan Kiền Cung.

Kể từ đó, Đan Kiền Cung liền trở thành công địch của tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực.

Cảnh này Uông Kiếm Vũ tuyệt đối là người thích nhất. Nếu như quả thực phát sinh, Uông Kiếm Vũ nằm mơ cũng cười trộm ra tiếng.

Thiên Minh thượng nhân hiện tại đâm lao cũng phải theo lao.

Khí thế kia của Hạng Vấn Thiên hiển nhiên căn bản không dừng được. Hắn cũng biết, cho dù hắn có tăng giá thế nào, Hạng Vấn Thiên chỉ sợ sẽ tiếp tục tăng thêm.

Lão nhân này hiển nhiên muốn nắm lấy Vạn Thọ đan cứu mạng, không tiếc dùng tài lực toàn tộc.

Trong lúc hắn do dự, Hạng Vấn Thiên cười lạnh nói:

- Thiên Minh lão nhi, làm sao không thêm nữa? Bắc Minh tông các ngươi không phải là tài đại khí thô sao? Tiếp tục đi.

Thiên Minh thượng nhân khác với Hạng Vấn Thiên, mặc dù Bắc Minh tông hắn có tiền, nhưng cuối cùng cũng phải chi tiêu trong tông. Tuy rằng hắn là tông chủ trong tông, nhưng cuối cùng vẫn có cự đầu khác.

Mà Thánh Tượng nhất tộc, Hạng Vấn Thiên này là người nói một không nói ai, không có ai dám nói nửa lời.

Thêm những điều trước cho nên Thiên Minh thượng nhân kỳ thực đã thua ngay từ đầu rồi.

Chỉ à nếu cứ như vậy buông tha, Thiên Minh thượng nhân cảm thấy không phục trong lòng, không để ý tới mặt những trưởng lão hai bên đang đen lại, hắn kêu lên:


- Bảy trăm vạn.

Hạng Vấn Thiên cũng nhìn ra, Thiên Minh thượng nhân đã tới cực hạn, cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.

Hắn cười cuồng ngạo:

- Ta ra giá tám trăm vạn, Thiên Minh lão nhi, còn dám tiếp tục liều không?

Thiên Minh thượng nhân thầm mắng một câu tên điên, nhưng lại không cam lòng yếu thế:

- Ta cũng ra giá tám trăm vạn, lại thêm một bình Bắc Minh tinh sa, luyện khí chế phù, đây chính là tài liệu tốt nhất trong Vạn Tượng Cương Vực.

Hạng Vấn Thiên cười ha hả:

- Không có tiền sao? Dùng vật thực tế ra chống đỡ sao? Lão tử ra giá một ngàn vạn. Lại thêm một bộ da của Điện Quang Lộc Giác mãng. Da của nó có thể chế ra phù lật chuẩn Địa cấp.

Thiên Minh thượng nhân im lặng, trừng mắt nhìn Hạng Vấn Thiên, biết rõ tên điên này quả thực đã không để ý tới tất cả. Nếu như cứ tiếp tục như vậy hắn đã không còn bất kỳ ưu thế nào nữa.

- Hạng lão ca, xem như ngươi lợi hại. Thiên Minh ta cầu ngươi cũng không được. Liều tài lực cũng không có liều lại được ngươi. Nếu như có khỏa Vạn Thọ đan ngàn vạn lần ngươi không thể đoạt với ta nữa.

Những lời này xem như là chịu thua, tìm bậc thang đi xuống.

Hạng Vấn Thiên cười ha hả nhìn Thiên Minh thượng nhân chịu thua, cũng không có khinh người quá đáng mà chỉ cười nói:

- Lần tới thì liên quan gì tới ta? Đan dược này cũng không phải là đậu. Sau khi ăn một khỏa, ăn tiếp cũng vô dụng.

Nói xong hắn dùng vẻ mặt khát vọng, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Giang Trần:

- Giang Trần, hiện tại khỏa Vạn Thọ đan này là của lão phu đúng không?


Người đấu giá kia cười ha hả nói:

- Còn có ai ra giá lớn hơn tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc hay không?

Liên tiếp hỏi ba lượt, nhưng không có ai ra giá.

Giá tiền này hiển nhiên không có ai coi tiền như rác đứng ra đoạt nữa. Hơn nữa lúc này đứng ra đoạt chẳng khác nào là ngang nhiên gây khó dễ với tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc, sẽ phải trả một cái giá vô cùng thảm thiết.

Phanh.

Chùy đấu giá rơi xuống, hội đấu giá tạm thời này coi như tuyên bố chấm dứt.

Hạng Vấn Thiên mừng rỡ, hắn lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đã chuẩn bị từ trước, tùy tiện ném một cái, trực tiếp ném vào trên bàn đấu giá.

- Một ngàn vạn Nguyên linh thạch thượng phẩm, còn có một bộ da của Điện Quang Lộc Giá mãng. Toàn bộ đều ở đó, tự mình kiểm đi. Vạn Thọ đan đâu? Giao cho ta.

Hạng Vấn Thiên gấp tới mức khó dằn nổi, không có gì quan trọng, gấp gáp hơn truy cầu thọ dương.

Giang Trần lấy ra một khỏa Vạn Thọ đan, đưa cho Hạng Vấn Thiên.

Hắn đang muốn nói vài câu, Hạng Vấn Thiên đã nắm Vạn Thọ đan trên tay, mặt mày hớn hở nói:

- Tốt, tốt. Khỏa đan dược này nhìn đã thấy bất phàm. Lão phu đã từng được chứng kiến một ít cường giả Hoàng cảnh phục dụng đan dược Địa cấp, những khỏa đan dược kai cũng không cao cấp hơn khảo đan dược này là bao. Khỏa Vạn Thọ đan này sao có thể là nói quá cơ chứ? Chỉ có kẻ ngu ngốc mới coi nó như vậy. Ha ha ha ha...