Sát Thần

Chương 1271: Huyễn Vực



Trong thiên hà u ám, bày chiếc chuyển vận chiến hạm chạy đi như bay, phương hướng nhẳm thẳng về phía Huyễn Tinh.

Đây là chuyển vận chiến hạm của Cự Lan thương hội, phía trên có logo của Cự Lan thương hội. Trên bảy tàu chiến hạm này cũng có Võ Giả của Cự Lan thương hội, người cảnh giới cao nhất đã đạt tới Thủy Thần nhẩt trọng thiên.

Cự Lan thương hội là thường hội lớn nhất Tinh Hải chuyên mua bán đi xuyên qua lui tới các tinh vục bất đổng, chuyển vận vật liệu tu luyện cho thế lực ờ các đại tinh vực.

Thiên Huyễn Tông và Cự Lan thương hội đã có quan hệ hợp tác lâu dài, Cự Lan thương hội thường xuyên mang đến cho Thiên Huyễn Tông đủ loại tài liệu khan hiếm.

Bảy chiến hạm này chính là đang bay về hướng Huyễn Tinh, người phụ trách lần này chính là người duy nhất đạt tới Thủy Thần cảnh giới. Người này tên là Ban Dục tu luyện Hoả diễm áo nghĩa, bản thân cũng là một gã luyện khí sư, ở phương điện luyện khí cũng có thành tựu cao thâm.

Ban Dục chịu trách nhiệm chuyến đi Huyễn Tinh lần này, hắn trấn giữ trên một chiếc chiến hạm tối trọng yếu. chiếc chiến hạm này có ba loại Nguyên Thủy cấp tài liệu và mấy chục loại kỳ hoa dị thảo thần cấp, cực kỳ quý trọng.

Hắn cũng không lo lắng trong hành trình có cái gi ngoài ý muốn, một là bởi vì Cụ Lan thương hội ờ Tinh Hải rất có danh khí, hai là bởi vì lúc này bọn họ đã đến Thiên Huyễn tinh vục, nơi đây đã thuộc về thế lục của Thiên Huyễn Tông. Thứ bọn họ chuyển vận lại là thứ Thiên Huyễn Tông sở cầu nên hắn tự nhiên không quá lo lắng.

Ban Dục nhìn về phía phía trước khẽ cau mày trong ánh mắt lộ ra vẻ suy tư.

Phía trước chính là yếu địa có tên là "Tinh Hải Thận Lâu" danh xung là Huyễn Vực, đó là một chỗ kỳ lạ, bất luận cái gì tiến vào Huyễn Vực cũng sẽ sinh ra huyễn tượng, trỏng rất sống động làm cho người ta quả thục phân không rõ thiệt giả.

Thiên Huyễn Tông chủ tinh ở trong đó, Huyễn Tinh có thể nổi tiếng thiên hạ tự nhiên là có chỗ độc đáo. Bởi vì Huyễn Tinh kia sinh sôi ra vô số huyễn tượng khắp nơi trong Huyln Vục, nếu không được các thế lực ở Huyln Tinh tán thành Thì các chiến hạm sẽ chân chính lâm vào trong sương mù nặng nề.

Theo như lời đồn đãi thì năm đó Thiên Huyễn Tông tùng bị kình địch tấn công, đôi phương trực tiếp nhảy vào Huyễn Vực nhung vào đến Huyễn Vực, mấy trăm chiến hạm không thể xác định được phương vị của Huyễn Tinh, các chiến hạm bị huyễn tượng mê hoặc ám ảnh mà chém giết lln nhau, kết cục là toàn quân bị chết ờ Huyễn Vục.

Uy danh của Huyễn Tinh cùng Huyễn Vục cũng từ lần đó mới nỗi tiếng trong thiên địa.

Mắt thấy Huyễn Vực càng ngày càng đến gẩn, Ban Dục âm thầm cảnh giác vô ý thức nhìn về một căn phòng phía sau. Đột nhiên, cửa căn phòng kia mở ra rồi một gã thanh niên lạnh lùng từ trong đó đi ra, mắt thấy Huyễn Vực thi trọng mắt hắn phát ra tinh quang nhàn nhạt.

Ban Dục cau mày nhin về phía thanh niên kia mà thần thái ngưng trọng.

Trên nguyên tắc Thiên Huyễn Tông sẽ không cho phép người lạ tiến vào Huyễn Tinh. Dựa theo hiệp nghị giữa Cự Lan thương hội và Thiên Huyễn Tông thì bọn họ không cho phép người không rõ thân phận tiến vào quanh Huỳln Tinh. Bọn họ cũng không thể trực tiếp tiến vào Huyễn Tinh mà chỉ có thể ờ bên ngoài Huyễn Tinh chờ vũ giả trên Huyễn Tinh ra nhận tài liệu và vận chuyển vào Huyễn Tinh.

Cái này là vì đảm bảo bí mật của Huyễn Tinh, không để người lạ dò xét nhung lần này Cự Lan thương hội rõ ràng là không tuân theo hiệp nghị khiến Ban Dục rất là khó hiểu.

Thanh niên kia là do Cự Lan thương hội Hàn Thiết Thành đưa tin cho Ban Dục, bảo Ban Dục thuận đường tiện thể cho người này đi cùng. Thành chủ của hán cùng Thiên Huyễn Tông có quan hệ chặt chẽ, lại là cấp trên của Ban Dục nên tuy hán biết làm như vậy là không tuần theo hiệp nghị nhưng cũng đành làm theo.

Thanh niên này cảnh giói không rõ, thần phận không rõ làm cho Ban Dục cảm giác Thần bí khó

Hắn đoán ra mục đích của thanh niên kia là Huyễn Tinh, ngồi thương thuyền của bọn hắn là vi phòng bị Thiên Huyễn Tông phát hiện sớm mà tới can thiệp. Hắn tuy không rõ ràng lắm về quan hệ của thanh niên này cùng thành chủ Hàn Thiết Thành, không biết vì sao thanh niên này phải đi Huyễn Tinh nhung vẫn âm thầm phòng bị sợ gây ra cho Cự Lan thương hội phiền toái.

Cho nên, dọc theo đường đi Ban Dục thủy chung vẫn cần thận lưu ý thanh niên này, muốn dò xét mục đích của hắn.

"Tiểu hữu muốn đi Huyễn Tinh sao?" Ban Dục trầm ngâm rồi bỗng nhiên nhe răng cười một tiếng chi vào phía trước giải thích; "Phía trước chính là Huỵln Vục, một khi tiển vào Huyễn Vực. chiến hạm của chúng ta cũng sẽ biến ảo thành rất nhiều chiếc, phi thướng huyền diệu, ngươi có thể lưu ỷ, cục kỳ thú vị đó".

"Thật sự ta phải đi Huyễn Tinh". Thanh niên lạnh nhạt nói.

Thanh niên này chính là Thạch Nham, trong cấm địa Huyết Hải hán và Minh Hạo, Huyền Hà; Phỉ Liệt Đặc nói chuyện một phen với nhau, dù chưa được tam đại khôi thủ tôn kính nhưng coi như cũng thuận lợi trèo lên bảo tọa tôn chủ rồi.

Hắn cũng rõ ràng, cảnh giới của hắn hôm nay căn bản là chưa đủ để được Bất hủ nhị, tam trọng Thiên cảnh giới như Huyền Hà, Phỉ Liệt Đặc, Minh Hạo chân chính tin phục.

Hắn phải chứng minh mình, phải đưa lực lượng cảnh giới tích lũy thêm, chỉ có từng bước leo lên, vượt qua ba người Minh Hạo Thì hắn mới có thể chân chính nhận được sự ủng hộ của từng khôi thủ.

Minh Hạo, Huyền Hà, Phỉ Liệt Đặc ba người an bàì hắn tới Thiên Huỵln Tông ờ Huyễn Tinh đi tìm Lăng Tường, Tây Trạch, Lạc Lâm để thương ,thảò chuyện liên thủ đong thời tiện thể hỏi về đi cốt của Thị Huyết.

Căn cứ tin tức của Minh Hạo thì Tây Trạch và Lạc Lâm lúc này đều ờ Huyễn Tinh, mà Huyễn Tinh ờ sâu trong Huyễn Vục mả Thiên Huyễn Tông mặc đù có truyền tống trận nhưng chỉ mở cho nhân sĩ nội bộ mà thôi, vì vậy, hắn không thê thông qua truyền tông trận tôc hành tới Huyễn Tinh

Minh Hạo sau khi liên hệ với Cự Lan thương hội thi an bài cho hắn thông qua chuyển vận chiến

hạm của Cự Lan thương hội tiến vào Huyễn Tinh gặp Lăng Tường, đối với chuyện này hắn không có dị nghị gì.

"Thương thuyền của chúng ta chỉ có thể bỏ neo ở ven Huyễn Tinh, không có tư cách xầm nhập sâu vào Huyễn Tinh. Đen lúc đó sẽ có người Thiên Huyễn Tông tới đầy mang tài liệu đi, không có biện pháp nào trực tiếp đưa ngươi đến Huyễn Tinh". Ban Dục nhún vai vẻ mặt bất đắc dĩ, ỷ bảo hắn chỉ có thể làm được như vậy.

Thạch Nham nhếch miệng ngoài cười nhưng trong không cười nói:"Không có chuyện gì, ta tự có phương pháp tiến vào".

Người tu luyện Không Gian Áo Nghĩa như hắn, nếu như đến ven Huyễn Tinh rồi mà lại không thể xâm nhập vào trong đó như vậy thì áo nghĩa này chẳng lẽ vứt đi sao?

Trên thục tế hắn nếu hiện tại ly khai đi thi cũng có thể thuận lợi tiến vào Huyễn Tinh chẳng qua là giữa đường có thể có điểm phiền toái thôi.

Huyễn Vực đối với người bình thường mà nói có thể làm mê hoặc nặng nể, đủ loại "Ảo ảnh" huyễn tượng đúng là gây ra nhiều phiền toái, không phát hiện ra sự chân thật sẽ bị hư ảo làm cho tâm lực tiểu tụy.

Có thể đối với hán mà nói, Huyễn Vực này đối với hắn không thành vấn đề bởi vì theo hắn thì Huyễn Vực này căn bản là do không gian trọng điệp kỳ dị tạo ra mà thôi.

Bời vi có nhiều không gian bất đồng đồng thời ở một khu vực hợp lại nên mới xuất hiện Huyễn Tinh tựa như chân thật, chỉ cần có thể phá giải không gian ảo diệu thì đối với hắn mà nói việc phân biệt hư ảo cùng chân thật quả thực là dễ dàng.

Hắn sở dĩ không vội nhảy vào trọng đó mà vẫn ngồi ở thương thuyền của Cự Lan thương hội là để giữ tinh lục hảo hảo xem chi tiết về Huyễn Vực, càng biết rõ về sự tinh diệu của Hư Không trọng điệp thì càng dl làm việc. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

"Tiểu hữu có lòng tin như vậy sao?" Ban Dục thất kinh, ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.

Thạch Nham nhìn về phía Huyễn Vực càng ngày càng gần mà không trả lời, linh hồn tế đàn của hắn xoay chuyển, đủ loại thần thức huyền ảo trong nháy mắt bật ra xuyên qua Huyễn Vực mà dò xét không gian trọng điệp.

Ban Dục thấy hắn không có trả lời Thì hừ một tiếng, cũng không khách sáo nữa mà lạnh như băng nói: "Vậy thì cẩu chúc cho tiêu hữu hành trinh thuận lợi".

Không làu sau, bảy chiếc thương thuyền lẩn lượt đi vào Huyln Vực. vừa vào đến Huyễn Vực, bảy chiếc thương thuyền lập tức phát sinh biến hóa kỵ ngụy, quạnh thân chúng hiện lên rất nhiều thương thuyền giống nhau như đúc, cũng có bảy chiếc hợp thành một đội ngũ theo các phương hướng bất đồng đi vào.

Một số Võ Giả lần đầu tiến vào Huỵễn Vục ở tren cạc chiến hạm kinh hô than thở. Bọn họ phát hiện ra ờ trên những hư ảo thương thuyền kia cũng có rất nhiều Võ Giả xuất hiện, giống như bọn họ cũng kinh hô lên, những người đó bộ dáng không khác gi bọn họ, mà ngay cả tinh Thần linh hổn ba động cũng tựa hả không khác gì.

Giống như là bọn họ soi gương vấy chẳng qua là người trong gương tựa hồ bỗng nhiên sống lại, như có tánh mạng vậy. Đây la một íọại kinh nghiêm rất huyền diệu và kỳ lạ.

Ban Dục cũng ầm thầm ngạc nhiên mà không khỏi nhìn về phía Thạch Nham, muốn xem Thạch Nham liệu có vì cái này mà kinh dị hay không.

Đáng tiếc, tù trên mặt Thạch Nham hắn không nhìn thấy một tia khiếp sợ nào, hắn phát hiện ra Thạch Nham cực kỳ bình tĩnh, tựa như đã gặp qua tràng diện nảy vô số lẩn, đã sớm chết lặng đi vậy.

Tuy nhiên hán không biết, lúc này thần thức Thạch Nham đang xuyên qua các không gian, linh hồn tế đàn xoay chuyển phóng xuất ra rất nhiều không gian tinh diệu.

Trọng điệp không gian ờ trong đầu hấn như bị thu nhò lại hóa thành một mặt gương sáng loáng, rõ ràng ờ trong đầu hắn xoay chuyển phản xạ ra rất nhiều cảnh tượng nhân vật rất chần thật.

Những thứ cảnh tượng nhân vật hư ảo kia đều đang hoạt động, nhu ở không gian bất đồng mang lại cho Thạch Nham một loại thể ngộ hoàn toàn mới... Hắn bỗng nhiên nhắm mat lại.

Tùng sợi linh hồn ỷ thức tinh thuần từ bên trong tế đàn phiêu dật bay ra, trong nháy mắt hướng về từng đoàn không gian bất đồng tiến vào từng đoàn huyễn tượng do tự thân hắn tạo thành.

Khi linh hồn ý thức hắn tiến vào những thứ huyễn tượng kia, hắn bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác, phảng phất như nhũng thứ huyễn tượng kia đột nhiên sống lại. thành một cỗ hóa thân của hắn, cùng tâm linh hắn hô ứng.

Phảng phất, nhũng người đó tựu là chính bản thân hắn, những thứ kia ờ vào trọng điệp không gian huyễn tượng, một khi có được linh hổn của hắn ý thức, giống như là thật sự biến thành chính hắn.

Hắn giống như hóạ thân thành hơn mười người chia ra sống ở không gian bất đồng, ở trong các không giãn bẩt đồng đồng thời suy tư đồng thời nhìn chung quanh hoài nghi ai là thật ai là giả.

"Hư thật cũng không phải là vĩnh hằng, chỉ cẩn cảnh giới kỹ càng thì hư thật có thể tùy ý chuyển hóa, hóa thân cũng có thể thành chân thực!"

Tâm thần hắn rung mạnh vội mở mắt ra nhìn vể phía hơn mười huyễn tượng bên người mà trên mặt phát ra thần thái kỳ diệu.

Ban Dục vẫn âm thẩm chú ý hắn lúc này đột nhiên sắc mặt kinh biến, trong mắt toàn bộ đểu là vẻ không dám tin vì hắn phát hiện ra. lúc Thạch Nham mở mắt ra thì những huyễn tượng của hắn lại không nhất trí, hơn mười Thạch Nham kia, tên vẫn nhắm mắt, có kẻ còn cười ha ha, còn có kẻ khua tay múa chân, các hình thái động tác không đồng nhất.

Huyễn tượng Thạch Nham giống như là có được tánh mạng chần chính, tù hư ảo biến thành chân thật!

Hơn mười huyễn tượng như sống lại thảnh hơn mươi Thạch Nham bất đồng làm ra các động tác bất đồng, toát ra thần sắc không giống nhau nhưng khí tức trên thân cùng linh hổn ba động rõ ràng là của một người.

Ban Dục ánh mắt dại ra, bộ mặt không thể tưởng tượng nồi, không biết chuyện gi xảy ra. Hắn đã tới Huyễn Vực rất nhiều lẩn nhúng chưa từng thấy qua tràng diện như thế này. hắn đột nhiên tâm thần bất an nhin thoáng qua Thạch Nham bên cạnh mà trong nội tâm sợ hãi.