Sát Thần

Chương 1391: Mành chỉ treo chuông



Tân Cách mượn sức, nữ tử Mị Ảnh tộc đồng ý làm cho Long Tích lão tổ và vợ chồng Đồ Thích Kì cảm thấy rất căng thẳng.

"Hồn biến!"

Tân Cách rung chuông, thái sơ phù văn phía trên luyện hồn đỉnh phồn tinh lấp lánh, đột nhiên phóng xuất ra kỳ quang đẹp mắt. Những phù văn này bay ra khỏi mặt đỉnh, như chớp tinh linh, đều bám vào trên hung hồn thượng cổ cự ngạc kia.

Kiếp trước hung hồn này cực kỳ hung lệ, bị Tân Cách khổ luyện mấy trăm năm, trở thành chủ hồn của bảy đại hung hồn, tính mạng gần như tương thông với Tân Cách, giống như chí bảo bản mệnh của Tân Cách vậy.

Cự Ngạc hấp thu thái sơ phù văn trên luyện hồn đỉnh, thân hình ngưng thành thực chất lại tăng vọt lên mấy lần, không ngờ sánh ngang được với chân thân của Long Tích lão tổ. Nó ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, mây đen cuồn cuồn kéo đến, lôi oanh điện thiểm, như yêu ma bị triệu hồi.

Mặt Long Tích lão tổ lộ vẻ ngưng trọng, đôi mắt đò đậm như hỏa diễm lộ ra ánh sáng huyết tinh.

"Xích luyện đại địa!"

Long Tích rít gào. Lân giáp đỏ đậm trên bản thể hắn phun trào ra nham thạch nóng chảy ngập trời. Những nham thạch này nóng rực, như hải dương bao lấy lục địa, bao phủ toàn bộ biển vẫn thạch xung quanh.

Long Tích di chuyển trong nham thạch, tạo ra kinh đào hải lãng, đánh biển nham thạch này về phía cự ngạc.

Cự ngạc gầm rú, mây đen cuồn cuộn trên đầu sụp đổ, lôi đình tia chớp bên trong cuồng loạn, toàn bộ trùng kích vào nham thạch. Con cự ngạc đó cũng lao xuống, cắn xé chân thân của Long Tích lão tổ.

Hai con hung vật đánh nhau kịch liệt, thiên hôn địa ám, làm cho cả hư vô vực hải cũng như bị ảnh hưởng, vẫn thạch đánh bay khắ nơi.

Rất nhiều võ giả còn đang trốn ở khắp nơi không kịp phòng bị, bị nham thạch bao phủ, đều thành người lửa.

Chỉ trong nháy mắt, những người lửa này đều bốc cháy, nhục thân trực tiếp biến thành tro bụi.

Người cảnh giới cao thâm chân chính đều đã rút lui ẩn nấp từ rất sớm, lạnh lùng nhìn tình hình.

Vợ chồng Đồ Thích Kì ở dưới chân Long Tích lão tổ, sau khi thấy Tân Cách động thủ thì không ngừng nói nhỏ, giống như đang nói cho Long Tích biết sự huyền diệu của luyện hồn đỉnh, đồng thời cũng súc thể, chuẩn bị tập kích Tân Cách.

Hung hồn, nguồn suối lực lượng, áo nghĩa, lực của nhục thân Tân Cách không ngừng quán chú vào trong hung hồn cự ngạc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Bản thân hắn thì bồng bềnh phía dưới luyện hồn đỉnh, ngưng kết lực lượng, sử dụng chuông.

Luyện hồn đỉnh là thái sơ thần khí, là chí ịbảo bản mệnh của cường giả Hồn tộc, hắn không thể dùng được tinh áo của luyện hồn đỉnh, chỉ có thể dùng chuông để khống chế, gia tăng vài lần uy lực cho hung hồn cự ngạc.

May mà lần này tới hắn đã đau khổ cầu xin, mượn được luyện hồn đỉnh, nếu không đã bị trọng thương thế này thì hắn đã không dám lưu lại mà bỏ chạy lâu rồi.

"Bằng hữu Mị Ảnh tộc! Nhìn ngươi đấy!"

Tân Cách đang đong đưa luyện hồn đỉnh bỗng nhiên gò mạnh, từng điều hồn tuyển tinh mịrĩtiay ra khỏi chuông, lại tiếp tục tiến về phía cự ngạc, không ngờ làrứcho cự ngạc có lực lượng ngang ngửa với chân thân của Long Tích.

Minh Hồng hóa thành hung hồn, phủ phục dưới chân Tân Cách, phóng thích lực lượng che chở hắn, phòng khi Tân Cách đang dùng luyện hồn đỉnh lại bị người khác đánh lén.

"Ta vốn không muốn tham gia, làm các ngươi ép ta. Xin lỗi."

Nữ tử Mị Ảnh tộc cười hắn, một tay kéo Thạch Nham, tay còn lại điểm nhẹ. Chỉ thấy từng đóa tuyết liên trong suốt bay ra khỏi tay của nàng ta. Tuyết liên này to cỡ căn phòng, trong vắt thánh khiết, như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Tuyết liên từ từ rơi xuống, thiên địa vốn đang nóng rực đỏ bừng như bị phủ lên một mảng băng sương. Một đóa tuyết liên rơi xuống, thiên địa lại lạnh thêm một phần.

Dần dần, mười tám đóa tuyết liên cực lớn xếp thành hình một đóa tuyết liên lớn hơn. Đóa tuyết liên đó rơi xuống đầu vợ chồng Đồ Thích

Băng tuyết đông lạnh thiên địa, đột nhiên phát ra, trong khoảnh khắc đại địa không có một âm thanh nào.

Hỏa diễm mãnh liệt, trùng kích cuồng bạo, đại địa run rẩy, trong một khắc này như thiên địa đột nhiên đóng băng, nháy mắt dừng lại!

"Sương giá ngân hà!"

Giọng nữ tử Mị Ảnh tộc đột nhiên lạnh lùng như băng, vào lúc này nội tâm nàng mới bộc lộ ra. Đủ loại quyển rũ mê hoặc lúc trước chỉ là ngụy trang!

Áo nghĩa băng hàn vô tình mới là chân thật, áo nghĩa quanh người nàng ta lộ ra hàn ý, có thể xâm nhập vào cốt tủy.

Thạch Nham vốn đang bị nàng ta mê hoặc, đang chìm trong mộng cảnh, lúc này vì hàn băng áo nghĩa của nàng ta bùng nổ mà tâm linh của thấy giá lạnh!

Giá lạnh đó chỉ thoáng qua trong thức hải của hắn rồi biến mất.

Tuy chỉ là chốc lát, thể nhưng nó như cường quang chiểu rọi, tâm linh của Thạch Nham đột nhiên thanh tỉnh. Chỉ trong chốc lát đó, hắn quyết đoán dùng không gian áo nghĩa phong bế mắt, mũi, miêngj, tai, dùng phó hồn vận dụng áo nghĩa, kích hoạt một đạo tâm niệm.

Tâm niệm vừa đồng, thôn phệ áo nghĩa của hắn đột nhiên rung chuyển.

Lúc này trong óc hắn vẫn có một nữ tử xinh đẹp nhảy múa, vẫn có những nữ nhân quyển rũ đang hết sức ôn nhu với hắn, muốn cuốn hắn vào trong mộng đẹp.

"Thôn phệ!"

Hắc động vừa hiện ra, rất nhiều nữ nhân quyển rũ thanh xuân trong óc hắn đều biến thành một đạo quang ảnh phấn hồng, toàn bộ rơi vào trong hắc động của hắn.

Tâm minh mị hoặc áo nghĩa nháy mắt không còn sót lại chút gì, hắn lập tức khôi phục thanh tỉnh.

Hắn dùng không gian áo nghĩa phong bế thức hải, phong bế nhục thân, phong bế mắt mũi miệng tai. Nữ tử Mị Ảnh tộc đang thi triển áo nghĩa, không chú ý đến sự dị thường của hắn, không phát hiện ra hắn đã tỉnh lại, một tay vẫn nắm lấy hắn, chăm chú đối địch.

Nàng ta đang nhắm vào vợ chồng Đô Thích Kì và Nhã Vân!

Đóa tuyết liên hoa cực lớn được tạo ra bởi mười tám đóa tuyết liên kia đã bao lấy hai vợ chồng Đồ Thích Kì, giam cầm lấy họ.

Trên người Đồ Thích Kỉ và Nhã Vân có quầng sáng như thải hồng lưu chuyển, chống đỡ hàn khí, tả xung hữu đột trong tuyết liên.

Ánh mắt nữ tử kia lãnh liệt, quan sát tuyết liên phía dưới, tựa như biết bí bảo này đủ để tạm thời vây khốn vợ chồng Đồ Thích Kì nên ngưng thần quay đầu nhìn về phía khác, ở chỗ đó, Long Tích và hung hồn cự ngạc của Tân Cách đang liều chết chiến đấu. Cự ngạc được Tân Cách liên tục dùng luyện hồn đỉnh gia tăng lực lượng, tình cảnh của Long Tích cũng không tốt chút nào.

Luyện hồn đỉnh là thái sơ thần khí, chí bảo đỉnh phong trong ngân hà mênh mông. Tân Cách tuy không thể sử dụng tinh diệu chân chính của nó, thế nhưng chỉ cần thủ đoạn vô hạn gia tăng hồn lực cho cự ngạc là đã để làm cho Long Tích đau đầu.

Tân Cách thấy tuyết liên hoa của nữ tử kia ép xuống, tạm thời giam cầm vợ chồng Đồ Thích Kì thì cũng thầm kinh hãi, may mắn lúc trước không xảy ra xung đột với nàng ta.

"Hưu hưu hưu!"

Từng tiếng xé gió mỏng manh liên tiếp phát ra ở xung quanh, giống như có người đang âm thầm gia tốc.

Lúc này, Long Tích tinh đã phân liệt thành biển vẫn thạch, từng khối vẫn thạch lớn như hải đảo bồng bềnh hư vô, cách nhau cũng không xa, thậm chí có chỗ chỉ có một khe hở rất nhỏ.

Rất nhiều người có âm mưu gây rối chỉ cần cẩn thận là có thể ẩn nấp được.

Nữ tử Mị Ảnh tộc cười nhạo, giá lạnh toát ra từ người nàng ta. Hư vô xung quanh nàng truyền ra tiếng "ca ca", ngay cả không gian cũng bị đóng băng.

Hai đạo thân ảnh đột nhiên hiện ra ở vẫn thạch bên trái và bên phải của nàng, do không gian đột nhiên đóng băng mà lộ ra.

Đề Phụng và Đỗ Lặc!

"Băng liệt!"

Nữ tử kia lạnh lùng quát, khóe miệng bắn ra hai đạo băng quang. Băng quang vừa ra đã như một thanh hàn đao, chỉ trong nháy mắt đã đâm vào ngực của Đề Phụng và Đỗ Lặc.

"Xuy!"

Băng quang xuyên qua cơ thể, máu tươi trong ngực Đề Phụng, Đỗ Lặc đều bị đông lạnh, thân thể tạm thời không bị đóng băng, ngă vào vẫn thạch phía dưới.

Đánh lén thất bại.

Nữ tử này cười lạnh không ngừng, ánh mắt quét qua bốn phía, lạnh giọng nói: " Tiểu tử này là của ta, ai dám có ý khác thì chuẩn bị chịu chết đi!"

Những người ẩn thân trong chỗ tối nghe vậy đều cứng đờ, không ngừng đấu tranh tư tưởng.

Đề Phụng, Đỗ Lặc bị trọng kích, sống chết không biết. Hai người muốn đánh lén để giải vây cho Long Tích có thể vĩnh viễn không thể đứng lên. Lực lượng chân thật của nữ tử Mị Ảnh tộc này được thể hiện ra thì bọn họ mới biết nữ tử này không chỉ nhờ vào tâm linh mị thuật để được Tân Cách kết làm minh hữu.

Nguyên Mạc không nghe lệnh rút lui, đang đứng ở một chỗ cực xa, nhìn nữ tử này đại phát thần uy, nội tâm rét lạnh.

Hắn còn có một tia dục niệm với nữ tử này, hắn đau khổ khắc chế, vất vả che giấu, hy vọng một ngày được âu yếm lấy nàng, thế nhưng bây giờ ý niệm này hắn không dám giữ lại nữa. Hắn thầm than một tiếng, nói: "Chúng ta đi, đi ngay lập tức. Trận chiến này... chúng ta không tham gia nổi."

Thủy tộc do hắn dẫn đầu cứ như vậy rút lui, cũng hiểu ra Mị Ảnh tộc có thể trở thành một trong bảy đại tộc cũng không chỉ nhờ vào mị hoặc thuật.

Thạch Nham đã tỉnh lại, hắn không mở mắt nhìn mà dùng năng lượng ám tích tụ, quan sát cảnh tượng xung quanh.

Năng lượng ám và thần thức ngưng kết phòng thích, chỉ trong chốc lát hắn giống như có thêm rất nhiều mắt, nhìn được hết tất cả xung quanh.

Thần kỳ nhất là dùng năng lượng ám để dò xét thì nữ tử Mị Ảnh tộc ngay bên cạnh cũng không thể phát hiện ra.

Hắn một mặt thì ngạc nhiên, mặt khác cố gắng tìm cách để xoay chuyển cục diện. Đồ Thích Kỉ, Nhã Vân chỉ là Bất Hủ tam trọng thiên, còn một khoảng nữa mới có thể đột phá Vực Tổ, thế nhưng nữ tử này rõ ràng giống với Tân Cách và Long Tích, đều là Bất Hủ đỉnh phong, chỉ thiểu một bước nữa là đột phá Vực Tổ.

Cũng vì vậy mà hai vợ chồng Đồ Thích Kì mới từng bị Tân Cách đánh trọng thương, bây giờ lại bị nữ tử này áp chế. Đây là do cảnh giới chênh lệch.

Nhìn tình thế bâỵ giờ thì chỉ cần một mình nữ tử này cũng đủ để áp chế hai vợ chồng Đồ Thích Kì đến mức không thở nổi.

Bên kia, Tân Cách có thái sơ thần khí cũng dần chiếm lấy thượng phong. Thạch Nham nhìn ra thấy bản thể củạ Tân Cách cũng bị thương rất nặng, nếu có người có thể áp sát cho Tần Cách một kích thì hắn không chết cũng mất sức chiến đấu.

Thế nhưng Tân Cách cũng có phòng bị. Minh Hồng đang phủ phục dưới chân hắn, tùy thời hạ sát bất kỳ kẻ nào muốn đến gần.

Cho dù là vợ chồng Đồ Thích Kì hay Long Tích lão tổ thì đều đang ở thế hạ phong, tình hỉnh cực kỳ nguy hiểm.