Sát Thần

Chương 1393: Xoay chuyển thế cục!



"Tân Cách! Hôm nay chắc chắn ngươi sẽ phải chết!"

Vợ chồng Đồ Thích Kỉ hét lên, trùng kích đến bên cạnh Tân Cách, lại bị Minh Hồng cản lại. Tân Cách bây giờ cũng chật vật, không thể chuyên tâm dùng luyện hồn đỉnh.

Đồ Thích Kì tay cầm lôi chùy vung lên, lôi oanh điện thiểm, chính là khắc tinh của hung hồn.

Minh Hồng bị lực lượng của Tân Cách quán chú, cũng không dám ngạnh kháng Đồ Thích Kì. Vừa thấy lôi chùy của Đồ Thích Kì hạ xuống là lập tức tránh đxNểu bị tia chớp của lôi chùy đánh trúng thì thân thể Minh Hồng sẽ lập tức bốc hơi.

Tân Cách không có tinh lực sử dụng luyện hồn đỉnh, càng âm hiểm, càng liều mạng hơn.

"Ngưng hồn!"

Từng đám u hồn lệ quỷ dưới thân hắn đều bị áo nghĩa của hắn ngưng kết lại thành hai con linh xà, quấn quanh hai tay của hắn. Hắn gầm lên, lao đến phía Đồ Thích Kì, vươn tay ra, linh xà nhảy múa, tinh tế né được lôi chùy của Đồ Thích Kì, chui vào trong cơ thể Nhã Vân.

Nhã Vân tay cầm một lá cờ gấm, phía trên có thêu rất nhiều cung điện. Nàng giơ tay lay động, lập tức có một tòa cung điện hiện ra, bay về phía Tân Cách, như có thể tạm thời trói lấy hắn.

"Làm sao mới có thể giết chết Tân Cách?"

Một ý niệm đột nhiên hiện ra trong óc Minh Hồng, đúng là giọng nói của Thạch Nham.

"Hồn tộc tu hồn, một khi linh hồn tế đài tan biến thì hắn sẽ chết thảm! Hắn sẽ bị hung hồn phản phệ, ta cũng có thể thôn phệ chủ hồn của hắn, thủ nhi đại chi!" Minh Hồng vẫn dây dưa với Đồ Thích Kì, thế nhưng ý niệm trong óc hắn lại không bị ảnh hưởng chút nào.

Một huyết tuyển bông nhiên thoáng hiện ở gáy Tân Cách, lập tức đâm tới!

Sắc mặt Tân Cách phát lạnh, vỗ tay, vô số hồn phách lập tức bay ra khỏi tay hắn, trực tiếp đánh vào huyết kiếm đỏ tươi.

Huyết kiếm bị vô số hồn phách đánh vào, ánh sáng đỏ trên mặt kiếm cũng ảm đạm bớt đi, con ngươi đỏ tươi ở trên đó cũng thoáng hiện vẻ mê mang.

Huyết kiếm này chính là bí bảo đầu tiên của Thị Huyết, thối luyện ra từ hài cốt của Bất tử ma tộc. Khi ở Hoang vực, huyết kiếm làm mọi thứ rất tốt, rất ít thần binh lợi khí có thể chống lại nó.

Thế nhưng ở hư vô vực hải này, lần đầu tiên huyết kiếm xuất hiện đã chịu thiệt.

Những hồn phách đã bị Tân Cách luyện hóa này có đủ các loại khí tức quỷ dị như dơ bẩn, ăn mòn, toan độc,... Một khi các loại bí bảo binh khí bị dính vào thì rất khó có thể phát huy được tinh diệu. Huyết kiếm tuy nhọn thế nhưng cũng chịu ảnh hưởng, không thể sắc bén được như trước. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Rống!"

Lúc này, chân thân Long Tích đột nhiên rít gào, đảo ngược thế trận, đè con cự ngạc dưới chân mà cắn xé cào cấu.

Hung hồn cuối cùng của Tân Cách là Minh Hồng cũng bị Đồ Thích Kì, Nhã Vân vây quanh, không thể làm được gì. Bản thân Tôn Cách cũng tham chiến, cũng ở thể yếu, lại đột nhiên bị Thạch Nham đánh lén, cực kỳ bực bội.

Hắn nhìn về phía nữ tử Mị Ảnh tộc ở phía xa, hét lên: "Giúp ta!"

Tuyết liên hoa bay xung quanh người nữ tử Mị Ảnh tộc như cầu tuyết. Một đóa hoa sen trong đó đột nhiên thay đổi phương hướng, đánh vào một chỗ hư vô vắng vẻ.

"Oành!"

Một bóng người đột nhiên hiện ra, đúng là Thạch Nham. Thạch Nham bị đánh cho choáng váng, cả người còn kết thành băng sương trong nháy mắt, giống như cũng bị đông lạnh.

Nữ tử này không nói gì, tay liền kéo lấy Tân Cách, căn bản không quan tâm đến tiếng hô của Tân Cách.

"Tân Cách!"

Đột nhiên, Thạch Nham lại rít lên điên loạn.

Tân Cách kinh ngạc, nhìn về phía Thạch Nham, lập tức ầm ầm chấn động, phát hiện ra trong con ngươi của Thạch Nham đột nhiên xuất hiện vô số thi sơn thi hải, vô số tay gãy chân cụt đang bắn tới phía hắn. Thô bạo, hiểu sát, điên cuồng, sợ hãi,... vô số ý niệm ùn ùn kéo đến, làm Tân Cách bị chìm ngập vào trong đó.

Do nữ tử Mị Ảnh tộc đại khai sát giới, biển vẫn thạch do Long Tích đại lục phân liệt ra có thêm vài trăm tử thi. Tử vong oán khí của những xác chết này đều được Thạch Nham lặng lẽ thu lại khi hắn ẩn hình, dùng ánh mắt dẫn đường, nhập vào trong tâm hải của Tân Cách.

Nếu là lúc toàn thịnh, Tân Cách cũng am hiểu tu luyện linh hồn, chắc chắn sẽ không trúng chiêu này.

Thé nhưng Tân Cách đã bị Long Tích và vợ chồng Đồ Thích Kì làm cho trọng thương, bây giờ toàn bộ hung hồn đều ly thể, bản thân lại bị vợ chồng Đồ Thích Kì vây lấy, đúng là lúc suy yếu nhất, bị vô số oán khí do Thạch Nham đánh tới làm cho sụp đổ lý trí, lâm vào cuồng loạn.

Vợ chồng Đồ Thích Kì đã chờ thời cơ này từ rất lâu, tất nhiên không thể bỏ qua, hai người lập tức lao về phía Tân Cách.

Thần kỳ nhất là hung hồn Minh Hồng không hề ngăn cảnh! Khi linh hồn của Tân Cách sụp đổ, lực lượng của cực /ngạc cũng giảm đi rất nhiều, bị Long Tích lão tổ đánh chết.

Tất cả đều vô cùng thuận lợi!

Đồ Thích Kì tay cầm cự chùy, nện vào thiên linh cái của Tân Cách, làm cho đầu lâu của hắn vỡ ra.

Hung hồn Minh Hồng đang vận sức đột nhiên phản phệ. thừa cơ thôn phê chủ hồn của Tân Cách, sau đó vận chuyển áo nghĩa, thu hồi cả con cự ngạc hấp hối kia lại.

"Vù vù!"

Rất nhiều tàn hồn cũng đều bay về phía Minh Hồng. Hung hồn Minh Hồng vì thôn phê Tân Cách nên lập tức trở thành chủ hồn. Khi đầu Tân Cách vỡ ra, hắn chẳng những được tự do mà còn phản khách thành chủ, phản phệ lại Tân Cách!

Hung hồn Minh Hồng không hề do dự, hóa thành một mảng linh hồn hắc vân, mang theo vô số hồn phách mà Tân Cách luyện hóa, đột nhiên lóe lên rồi biến mất.

Tất cả xảy ra quá nhanh, nhanh đến nỗi cả Đồ Thích Kì cũng không kịp phản ứng. Hắn chỉ thấy đầu Tân Cách nổ tung, sau đó vô số hung hồn lệ quỷ đó tụ lại ở hung hồn Minh Hồng, sau đó đột nhiên rời khỏi.

"Đừng để nó chạy!" Long Tích lăo tổ rít gào, bản thể của hắn bay lên, một phân thân hỉnh người của hắn hiện ra, đuổi theo hung hồn Minh Hồng: "Đó là Tân Cách! Tân Cách thừa cơ bỏ chạy, cho hắn thời gian hắn sẽ khôi phục lại như cũ. Mau giết hắn!"

Hắn không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ nghĩ là Tân Cách dùng bí pháp của Hồn tộc để bỏ chạy, thể nên muốn diệt sát.

Ngay cả Đồ Thích Kì và Nhã Vân cũng mông lung, cũng coi hung hồn Minh Hồng đó là Tân Cách, không nghĩ đấy là hung hồn phản phệ đoạt chủ, lập tức đuổi theo cùng với phân thân của Long Tích lão tổ.

Nữ tử Mị Ảnh tộc cũng lộ vẻ kinh ngạc, nhất thời không kịp hiểu gì. Chàng qua nàng ta chỉ ngẩn ra một lúc rồi quay đầu nhìn về phía Thạch Nham.

Toàn thân Thạch Nham cảm thấy rét lạnh, không hề nghĩ ngợi, lập tức chạy ra xa.

Tâm niệm hắn biến ảo, không gian gợn sóng hiện ra, chuẩn bị tụ tập lại với mấy người Áo Đại Lệ. Thế nhưng hắn vừa mới chuẩn bị đổi hướng thì sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Hắn phát hiện ra hung hồn Minh Hồng không ngờ lại đi về phía Áo Đại Lệ. Khi hắn cảm giác thấy Áo Đại Lệ thì hắn phát hiện ra hung hồn Minh Hồng đã dẫn theo linh hồn hắc vân chui vào trong tế đài của Áo Đại Lệ, ở trong cơ thể của nàng.

Hắn lập tức hiểu ra.

Minh Hồng thừa cơ phản phệ đoạt chủ, nuốt lấy Tân Cách, trở thành chủ hồn, tụ tập vô số hồn phách do Tân Cách tạo ra, muốn thừa cơ chạy trốn thì lại bị mấy người Long Tích lăo tổ đuổi theo. Hắn biết khó có thể thoát thân thì liền chọn người đáng tin nhất là Áo Đại Lệ để trốn, bám vào tế đài của nàng.

"Ta là Minh Hồng. Ta muốn lập tức dung hợp ngươi, trở thành ngươi, như vậy mới có thể thoát khỏi sự chú ý và đuổi giết của mấy người kia."

Trong đầu Áo Đại Lệ đột nhiên xuất hiện một giọng nói. Áo Đại Lệ ngẩn ngơ, lập tức phát hiện ra trong tế đài của mình có thêm vô số hồn phách, những hồn phách này cường hãn đến mức làm cho nàng run sợ.

"Ngươi biết ta sẽ không hại ngươi. Ta nói cho ngươi một biện pháp, ngươi làm theo thì tất cả hồn phách mà Tân Cách luyện hóa đều sẽ lấy ngươi làm chủ! Đây là tạo hóa của ngươi, cũng là số phận của Minh Hoàng tộc chúng ta, ngươi làm ngay đi!" Minh Hồng thúc giục.

Áo Đại Lệ rất quyết đoán, không do dự nói: "Nói phương pháp đi!"

"Mở rộng tâm linh, nhận ý thức truyền thừa của ta, đây là pháp quyết mà Tân Cách dùng để điều khiển chúng ta..."

Một dòng ý thức của Thạch Nham lúc trước ẩn ở trong đầu Minh Hồng, nên hắn biết rõ cuộc đối thoại giữa Minh Hồng và Áo Đại Lệ.

Khi Minh Hồng truyền thừa bí thuật của Hồn tộc cho Áo Đại Lệ thì hắn lập tức biết vận may của Áo Đại Lệ đã đến. Có tiền bối Minh hồng chỉ dẫn, thành tựu tương lai của Áo Đại Lệ ít nhất cũng không thua Tân Cách.

Áo nghĩa tinh diệu, lực lượng thần kỳ quỷ dị của Hồn tộc đều ở trong vô số hung hồn được thối luyện. Bây giờ, Minh Hồng thân là chủ hồn, cướp lấy thành quả bao nhiêu năm của Tân Cách, toàn bộ để tặng cho Áo Đại Lệ, như vậy thì chắc chắn là Áo Đại Lệ sẽ trở thành một trong những người mạnh nhất Minh Hoàng tộc, thậm chí còn có thể vượt qua Minh Hạo!

Sở dĩ có cục diện như vậy cũng bởi vì Minh Hồng phát hiện vợ chồng Đồ Thích Kì và Long Tích lão tổ đang đuổi giết. Mấy người đó đang coi hắn là Tân Cách, tất nhiên sẽ không bỏ qua, hắn chỉ có thể lập tức chui vào trong linh hồn của một người, dung hợp làm một với người đó mới có thể thoát được.

"Chúng ta tạm thời chia ra, đến phá diệt hải đoàn tụ. Nữ tử Mị Ảnh tộc đang đuổi giết ta, ta sợ Long Tích lão tổ cũng có ý như vậy, tốt nhất là ta nên đi trước. chỗ của ngươi là điểm mù không gian, ngươi đừng nhúc nhích vội. Sau khi dung hợp xong với Minh Hồng thì tự tìm cách bỏ chạy..."

Ý thức của Thạch Nham thoáng hiện trong óc của cả Áo Đại Lệ và Minh Hồng, sau đó lập tức cắt đứt liên lạc.

Áo Đại Lệ lúc này phân thân vô thuật, chỉ có thể dung hợp linh hồn với Minh Hồng trước, cũng không quan tâm quá nhiều.

Thạch Nham bị nữ tử kia đuổi theo không bỏ, lại không thể tìm Long Tích lão tổ và Đồ Thích Kỉ cầu cứu. Hắn sợ Long Tích lão tổ cũng muốn luyện hóa hồn phách hắn để đạt được cơ hội đột phá Vực Tổ, nên đành tự chạy trốn, dựa theo một hướng trên thiên huyễn tinh la bàn mà chạy, không ngừng thi triển huyền diệu của không gian áo nghĩa, xuyên thấu hư vô mà bỏ chạy.

Thân là người tu luyện không gian áo nghĩa, nếu một lòng độn cách thì đích xác là khó ai đuổi kịp.

Lúc này hắn sử dụng ưu thế này vô cùng nhuần nhuyễn. Hắn như một tinh quang vô tích, chợt lóe rồi biến mất, không ngừng ẩn nấp thoáng hiện trong các điểm mù, góc chết của không gian, có thể ẩn hình biến mất.

Ngay cả nữ tử Mị Ảnh tộc đạt tới cảnh giới Bất Hủ đỉnh phong đuổi theo cũng vô cùng đau khổ, hao phí vô số tinh lực bắt lấy phương hướng của hắn, tinh khí thần đều suy kiệt rất lớn.

"Ngươi trốn không thoát đâu!"

Nàng ta cắn răng, hận Thạch Nham đến tận xương tủy, liều mạng tinh thần bị thương cũng phải đuổi theo, thề làm cho Thạch Nham tan xương nát thịt mới thôi.