Sát Thần

Chương 447: Dã tâm



"Ngươi khách khí rồi." Phỉ Nhã cười khanh khách nói.

"Các ngươi đừng khách khí đi khách khí lại như thế." Lệ Toa ôn nhu nói: "Dương gia và Xà Nhân tộc chúng ta trước nay quan hệ chặt chẽ, lần này Dương gia các ngươi gặp nạn, ta vốn cũng muốn ra mặt. Ta muốn nói rõ, ta lần này tới đây không phải muốn làm chủ cho Dương gia các ngươi, chỉ muốn khi đám người Minh Hải quá phận thì xuất thủ giữ tính mạng cho người của Dương gia các ngươi. Ta lúc trước đã nói với các tộc rồi, chuyện bọn họ không cần Dương gia các ngươi ta không có quyền làm chủ, nhưng ta đã nói muốn giữ lại tính mạng của người Dương gia các ngươi, ta có thể làm được cũng chỉ bấy nhiêu thôi."

Dương Trác vẻ mặt chấn động, mắt bỗng nhiên sáng lên.

Thạch Nham cũng sửng sốt một chút, nhìn về phía Lệ Toa, cúi người hành lễ cúi người hành lễ: "Lệ Toa tiền bối có thể làm tới nước này coi như là quá nhiều đối với Dương gia chúng ta rồi, ta đại biểu Dương gia cám ơn ngươi."

Hải tộc chủng tộc rất nhiều, nhưng bốn chủng tộc cường đại nhất vẫn là Hắc Giao tộc, Ngân Sa tộc, Xà Nhân tộc, Thủy Hạt tộc, bốn chủng tộc này ở hải tộc có lớn nhất, cao thủ cũng nhiều nhất.

Trong đó Xà Nhân tộc bài danh sau Hắc Giao tộc, Ngân Sa tộc, tu vi của Lệ Toa cũng không bằng Nộ Lãng, Ngân Huy, nàng ta có thể khi Dương gia nguy cấp, cực lực tranh thủ bảo toàn tính mạng cho người của Dương gia, có thể thấy được nữ nhân này không phải thật sự viện thủ Dương gia một chút cũng không.

Không bỏ đá xuống giếng, ở thời khắc mấu chốt còn chuẩn bị ra tay giúp đỡ, nếu lời nói của Lệ Toa là thật, người của Dương gia đích xác phải cám ơn nàng ta.

" Ta sở dĩ ở lại là muốn giải thích một chút, nói với các ngươi, kỳ thật hải tộc nhân chúng ta không xấu như trong tưởng tượng của các ngươi."

Lệ Toa do dự một chút, nhìn bốn phía rồi bỗng nhiên nói: "Lúc trước khi ta đề nghị bảo toàn tính mạng người của Dương gia các ngươi, Nộ Lãng, Ngân Huy đồng ý ngay lập tức, ngay cả Bào A từng bị Dương Thanh đế đả thương cũng chỉ do dự một chút rồi đáp ứng, không ai muốn đuổi tận giết tuyệt Dương gia của đối với các ngươi cả."

"Hả?" Thạch Nham nhếch miệng, bật cười: "Nói như vậy khi đối phó với Dương gia chúng ta tứ đại tộc trưởng của hải tộc các ngươi đã gặp mặt trao đổi?"

"Ta không giấu ngươi." Lệ Toa gật đầu: "Chúng ta quả thật từng thương lượng."

Thạch Nham cười hắc hắc, không nói thêm gì.

" Chúng ta là luận sự, nếu Dương gia các ngươi có thể tiếp tục mang đến lợi ích cho hải tộc cho chúng ta thì ta nghĩ không có bất kỳ một tộc trưởng nào lại có ý đồ khác." Lệ Toa dừng rồi cười khổ nói: "Nhưng từ sau khi Dương Thanh đế bị giam cầm ở Ma Vực, Dương gia các ngươi mất đi quyền khống chế Già La hải vực, liên tục bốn năm thời gian chưa từng tiếp tục chuyển vận tài liệu tu luyện khan hiếm cho hải tộc chúng ta, điều này khiến cho rất nhiều hải tộc nhân đã ỷ lại vào Dương gia đối với các ngươi đều phi thường khó chịu."

Dương Trác bất đắc dĩ thở dài: "Chúng ta cũng không có cách nào."

" Ta biết." Lệ Toa cười cười: "Chúng ta nếu chưa bao giờ được hưởng lợi ích thì thôi. Nhưng nhiều năm như vậy, một khi võ giả hải tộc thiếu tài liệu tu luyện đều có thể thông qua Dương gia các ngươi để đổi. Chúng ta sớm đã thành thói quen rồi, các ngươi bỗng nhiên không cho chúng ta lợi ích nữa, rất nhiều người không có được tài liệu tu luyện thì tất nhiên là oán hận. Lúc này Minh Hải, Phó Hào nhảy ra vỗ ngực cam đoan có thể thay thế được Dương gia các ngươi, cung cấp tài liệu tu luyện cho chúng ta, ngươi nói chúng ta có động tâm hay không?"

" Minh Hải, Phó Hào?"

Dương Trác cười lạnh lùng, hừ một tiếng, khinh thường nói: "Chỉ bằng vào hai người bọn họ?"

" Bọn họ tất nhiên không được." Lệ Toa tiếp tục giải thích: "Nhưng bọn họ liên hệ được với Tào giavà Võ Hồn điện."

Dương Trác cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt: "Sao có thể!"

" Không có gì là không thể." Lệ Toa nhướng mày, mỉm cười nói: "Dương gia Các ngươi những năm gần đây thông qua thành hoang dưới đáy biển kiếm được tài phú cực lớn, ngươi nói Tào gia, Võ Hồn điện sẽ không đỏ mắt ư? Dương gia Các ngươi có thể làm được thì hiện giờ Tào gia, Võ Hồn điện cũng có thể làm được, Minh Hải, Phó Hào tìm tới hai cỗ thế lực này, nói rõ tình huống bọn họ có động tâm không?"

Thạch Nham nhíu mày, thở dài: "Ta hiểu rồi."

Dương Trác cũng gật đầu: "Nếu thực sự là vậy, ta nghĩ Tào gia và Võ Hồn điện nhất quyết sẽ không cự tuyệt, ngược lại sẽ âm thầm duy trì."


" Sự thật là như vậy." Lệ Toa cười cười: "Tào gia và Võ Hồn điện lúc này tuy rằng ốc còn không mang nổi mình ốc , không thể phái ra cao thủ tới thành hoang, nhưng nghe nói tình huống bên này cũng biểu hiện ra hứng thú. Minh Hải và Phó Hào lại cam đoan, khẳng định có thể thuyết phục được hải tộc chúng ta, dưới tình huống tất cả mọi người đều có lợi, chuyện này cứ như vậy được quyết định."

Mọi người của Dương gia trong lòng tuy rằng không muốn chấp nhận, nhưng nghe Lệ Toa nói tới đây thì cũng biết tình huống chắc chính là như vậy.

" Chẳng trách đám người Phó Hào, Duyên Phong cả gan như vậy, hừ, thì ra có Tào gia, Võ Hồn điện làm chỗ dựa." Dương Trác cắn răng, cười lạnh nói: "Hiện giờ Vô Tẫn hải hỗn loạn hỗn loạn, Tào gia, Võ Hồn điện không ngờ còn có dã tâm nhúng tay vào thành hoang, quả nhiên dã tâm bừng bừng."

" Bất kỳ ai cũng đều có dã tâm." Lệ Toa gật đầu: "Tình huống thực sự chính là như vậy. Có điều bốn tộc trưởng chúng ta nhớ kỹ Dương gia đã từng giúp hải tộc, đều đồng ý giữ cho mầm móng của Dương gia các ngươi bất diệt, ta và Ngân Huy, Bào A sẽ tới, cũng quan sát bốn người Minh Hải, phòng ngừa bọn họ làm quá phận."

"Là vậy thì cũng là ta hiểu lầm các ngươi." Thạch Nham cau mày: "Nếu ta ở vị trí của các ngươi thì cũng phải làm như vậy. Vì tương lai của chủng tộc, bỏ qua một minh hữu xem ra thì không hữu dụng nữa cũng là chuyện thường tình, các ngươi có thể nhớ tới ân huệ năm đó, tha cho Dương gia một con đường sống cũng coi như là có chút tình nghĩa."

" Chúng ta không giống nhân loại các ngươi." Lệ Toa bật cười nói.

Sắc mặt đám người Dương Trác có chút khó xử.

"Ta ăn ngay nói thật, các ngươi cũng đừng tức giận." Lệ Toa mỉm cười: "Dương gia Các ngươi năm đó đã làm không ít chuyện cho Vô Tẫn hải, nếu không có Dương gia các ngươi ước thúc đệ tứ Ma Vực, ta nghĩ võ giả của Vô Tẫn hải cũng sẽ không có nhiều năm thái bình như vậy. Nhưng vừa thấy Dương gia các ngươi lộ ra dấu hiệu bại trận, các thế lực của Vô Tẫn hải không ai muốn vươn tay ra giúp các ngươi, ngược lại trước hết nghĩ làm như thế nào để phân chia Già La hải vực, những người đó, khi đối đãi với Dương gia các ngươi vốn không định lưu lại đường sống, thậm chí muốn tiêu diệt cả tộc của Dương gia các ngươi, có đúng vậy hay không?"

Sắc mặt của đám người Thạch Nham, Dương Trác càng thêm khó coi.

" Hải tộc Chúng ta tuy rằng cũng có người vì tư lợi, tuy rằng nghĩ cho mình, nhưng coi như cũng còn giữ chút tình nghĩa." Lệ Toa cười ngạo nghễ: "Ta vừa rồi đã nói, hải tộc nhân chúng ta ở phương diện này so với nhân loại các ngươi thì làm tốt hơn nhiều. Ở điểm này, bất luận là hải tộc, Minh nhân, ma tộc, đều không tuyệt như nhân loại các ngươi, vì ích lợi, cái gì cũng bất chấp."

"Ài."

Dương Trác thở dài, gật đầu bất đắc dĩ.

Nhân loại ở phương diện này thì đúng là nổi tiếng khắp các đại chủng tộc, cho dù là không nói không nói thì cũng không thay đổi được sự thật này.

Cũng bởi vì như vậy, khi các đại chủng tộc tiến hành mậu dịch với nhân loại đều giữ thái độ bảo thủ, rất nhiều chủng tộc cũng không thích nhân tộc, cảm thấy nhân tộc là chủng tộc âm hiểm đáng sợ nhất trên đời, một bụng xấu xa, không giữ quy củ, gặp lợi quên nghĩa, khuyết điểm vô số.

" Ta nói nhiều như vậy là hy vọng các ngươi có thể minh bạch, hải tộc chúng ta tuy rằng lần này làm không có hậu đạo, nhưng cũng chưa tới mức đuổi tận giết tuyệt." Lệ Toa trầm ngâm một chút rồi lại nói: "Lần này chuyện đã giải quyết rồi, ta hy vọng Dương gia các ngươi đừng ghi hận hải tộc chúng ta, như vậy, đối với hai bên chúng ta đều không có lợi. Nếu có thể duy trì nguyên dạng, ta nghĩ hải tộc nhân chúng ta ở trước mặt ích lợi vẫn sẽ đứng một chỗ với Dương gia cùng các ngươi. Nhưng nếu Dương gia các ngươi trong lòng có oán hận, ghi hận hải tộc chúng ta, tương lai làm ra chuyện bất lợi đối với hải tộc chúng ta thì khẳng định không phải điều chúng ta muốn nhìn thấy."

" Việc này nói còn quá sớm." Thạch Nham trầm ngâm cười: "Tộc trưởng Nộ Lãng của Hắc Giao tộc chưa tỏ thái độ, hắn thân là đệ nhất cao thủ của hải tộc, nếu không công nhận địa vị của Dương gia chúng ta hôm nay thì Dương gia chúng ta e là vẫn rất khó sống yên ở thành hoang.Nếu thực sự không được, Dương gia chúng ta có lẽ sẽ rời khỏi thành hoang, khi đó các ngươi có lẽ thực sự có thể hợp tác với Tào gia, Võ Hồn điện, hắc hắc, có điều ta nhắc nhở các ngươi một câu, Tào gia, Võ Hồn điện hiện tại ốc còn không mang nổi mình ốc, tương lai Tào gia, Võ Hồn điện có độc bá một hải vực như hiện tại hay không thì không thể biết được."

Mắt đẹp của Lệ Toa thần quang sáng ngời.

Thạch Nham thản nhiên cười nói: "Một ngày kia, Vô Tẫn hải e là sẽ phát sinh biến cố lớn hơn, biến cố qua đi, Tào gia, Võ Hồn điện còn đứng vững hay không thì chưa biết. Các ngươi nếu lúc này liên hệ với Tào gia, Võ Hồn điện, tương lai có hữu nghị như Dương gia chúng ta hiện tại hay không thì không nhất định."

" Tiểu tử, ngươi thật sự là cuồng vọng, ngươi so với Dương Thanh đế năm đó thì còn thối hơn."

Lệ Toa nghe ra thâm ý của hắn, nhìn về phía hắn: "Ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng, Dương gia các ngươi tương lai có thể ngăn chặn được Tào gia, Võ Hồn điện, trở thành bá chủ duy nhất của Vô Tẫn hải? Bằng vào ngươi sao? Ngươi tuy rằng bất phàm, nhưng còn kém xa Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên, ngươi thực sự cho rằng mượn dùng ngoại lực thì có thể hơn được Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên ư?"

Thạch Nham cười cười không trả lời.

Lệ Toa nhẹ nhàng nhíu mày: "Tiểu tử, ngươi nói ẩu nói tả, chẳng lẽ còn thực sự nắm chắc ư?"

" Không: "Thạch Nham lắc đầu: "Nhưng ta phải làm như vậy, có lẽ trong thời gian ngắn khó có thể thực hiện được, nhưng ta sẽ coi đó là mục tiêu. Có lẽ mười năm, có lẽ hai mươi năm nữa, nhưng ta nghĩ nhiều nhất là ba mươi năm, ta tất nhiên có thể làm được việc này."

Người của Dương gia bỗng nhiên chấn động, hai mắt sáng lên.

Tất cả người của Dương gia lúc này đều vẻ mặt phấn chấn, kích động vì tương lai mà hắn miêu tả, giống như nhìn thấy một bức tranh mới từ từ được mở ra trong tay Thạch Nham.

Đó là cảnh tượng Dương gia độc bá Vô Tẫn hải, khiến tất cả thế lực phải cúi đầu lễ bái.

" Dã tâm của ngươi so với thực lực của ngươi thì lớn hơn rất nhiều." Lệ Toa nhìn về phía, nửa ngày sau mới gật đầu: "Ta trước tiên cầu chúc ngươi sớm ngày thực hiện được dã tâm của ngươi, nếu thực sự được vậy thì ta sẽ vỗ tay cho Dương gia các ngươi, cũng cao hứng cho Dương Thanh đế."

Dừng một chút, Lệ Toa lại nhe răng cười: "Có điều, trước đó, ngươi hay là trước tiên thuyết phục Nộ Lãng đó đi đã."

" Nộ Lãng?"

"Ừ, hắn lúc này đang lo lắng luyện chế bí bảo thánh cấp, tuy rằng chưa tới thành hoang. Nộ Lãng tựa hồ nghiêng về hợp tác với Tào gia, Võ Hồn điện hơn, cảm thấy do Tào gia, Võ Hồn điện cùng nhau quản lý thành hoang thì sẽ có lợi với hải tộc chúng ta hơn là Dương gia các ngươi."

" Nộ Lãng ở địa phương nào?"

" Đương nhiên ở Hắc Giao tộc. Hắn muốn luyện chế bí bảo thánh cấp, nhưng bất hạnh là không tìm được hỏa viêm đủ nhiệt độ cao, gần đây liên tục thực thi nhiều lần, đều bởi vì nhiệt độ không đủ mà khó có thể hòa tan mấy loại tài liệu, đang đau đầu. Tâm tình của hắn lúc này chắc không tốt lắm, ngươi lúc này nếu tìm hắn thì e là không thoải mái gì đâu."