Thiếu niên Cự nhân tộc tiểu Man không hề có lòng đề phòng, tựa hồ căn bản không biết lòng người, gần trăm vò rượu vào bụng, không ngờ say tới ngã xuống đất ngáy khò khò.
Đám người Kiệt Tư Đặc, Tạp Tu Ân thì ai nấy dè dặt đề phòng, nghĩ người khác cũng như mình, bỗng nhiên phát hiện đối phương thuần phác đến cực điểm, không ngờ không hề đề phòng gì họ mà thoải mái nằm ngủ, mọi người cực kỳ xấu hổ, cũng ngạc nhiên không thôi về sự hàm hậu của thiếu niên.
Cường giả Liệt Diễm tinh vực đã Đói bụng rất lâu rồi thấy hắn ngủ thì cũng không nghĩ nhiều nữa, vội vàng ăn thịt như Thạch Nham.
Vuốt bụng, mọi người cảm thấy mỹ mãn, tạm thời quên mất sự hung hiểm của nơi đây, lười nhác tách ra, ngẩng đầu nhìn tinh không không có nhật nguyệt, đều rất tự tại.
Lúc này, Phí Lan bỗng nhiên đứng dậy, liếc Thạch Nham và Tạp Thác một cái, thản nhiên nói: "Đi theo ta, ta có lời muốn nói với hai ngươi."
Thạch Nham, Tạp Thác yên lặng đứng dậy, đi cùng Lỵ An Na, theo Phí Lan.
Đám người Tạp Tu Ân, Kiệt Tư Đặc, Tử Diệu, Phong Nhiêu lộ ra vẻ mặt đăm chiêu, nhưng không ai dám đi theo nghe lén, đứng bất động tại chỗ.
Trong lòng Bọn họ minh bạch, trên người bôn người này có lẽ có bí ẩn gì đó, bằng không, người từ ngoài đến như Thạch Nham và lược đoạt giả Tạp Thác sao lại đi cùng cường giả cấp bậc như Phí Lan, Lỵ An Na? Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Phí Lan và Lỵ An Na một là người thủ hộ của Thiên Phạt thành, một là người đứng đầu ngũ đại chư hầu của Thiên Niết thần quốc, vì sao lại như đã quen từ lâu?
Trong rừng rậm, đâu đâu cũng là bóng râm, một nhóm bốn người Thạch Nham ngồi dừới một tán cây, có lực lượng trói buộc vô hình, khiến người bên ngoài không nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ.
"Ngươi nói đi." Phí Lan trầm ngâm một chút rồi nhìn về phía Lỵ An Na.
Lỵ An Na gật đầu, nói với Thạch Nham, Tạp Thác: "Chắc trong lòng các ngươi nhất định tràn ngập nghi hoặc."
" Kỳ thật, cho tới bây giờ chúng ta cũng không thể đoán tất cả,ta nói những gì mà trước mắt chúng ta biết được cho các ngươi hay!" Lỵ An Na trầm ngâm một chút rồi chậm rãi nói: "Rất lâu rất lâu trước kia, nhà chúng ta chỉ là bình dân của một tiểu Sinh mệnh chi tinh Thiên Niết thần quốc."
" Bình dân?" Thạch Nham ngạc nhiên.
" Chính là phàm nhân!" Lỵ An Na gật đầủ: "Tổ tiên của Chúng ta sinh hoạt tại bờ biển của tiểu Sinh mệnh chi tinh, bắt cá mà sống, không biết lực lượng áo nghĩa, không có một võ giả nào sinh ra."
"Cho tới một ngày, tổ tiên của ta ở bờ biển phát hiện một người đang chìm nổi, hắn bị thương nặng, đang hấp hối, giống như tùy thời sẽ chết."
"Tổ tiên của ta mang hắn về nhà, dốc lòng chiểu cố, hắn sau đó mới khôi phục ý thức, hắn vừa tỉnh lại đã liền vội rời khỏi, có điều hắn cảm kích tổ tiên ta đã cứu trị cho hắn, cũng để truyền thừa bất diệt, đem truyền thừa của hắn để lại. đó là truyền thừa hắc ám áo nghĩa."
" Trước khi đi, hắn nói với tổ tiên ta, phải đi tới một đại lục cổ có căn nguyên, lới cố thổ của hắn, lưu lại truyền thừa của chủ nhân hắn. Hắn nói hắn có thể không sống được lâu nữa, bảo chúng ta khổ tu hắc ám áo nghĩa, bảo tồn truyền thừa của truyền thừa bất diệt, bản thân hắn cũng không lưu lại tính danh, lại ban cho gia tộc bọn ta cái tên: Hắc Ám Thiên Mạc nhất mạch, hắn lo lắng sẽ bị kẻ truy kích phát hiện, thức tỉnh không bao lâu thì xé trời mà đi."
" Lúc ấy, tổ tiên của ta rất kinh sợ, mới phát hiện hắn chính là cường giả khủng bố nhất trong thiên địa. Bởi vì thấy sự cường hàn của hắn, bởi vì sùng bái và khát cầu đối với lực lượng, liền ghi nhớ phân phó của hắn, coi hắc ám áo nghĩa trở thành căn bản, một mực khổ tu."
" Hắc ám áo nghĩa thâm ảo cường đại, bằng vào áo nghĩa này, tổ tiên của ta thành bá chủ của Sinh mệnh chi tinh đó, bởi vì có cơ duyên khác, cuối cùng thành quốc sư đầu tiên của thần quốc, quyền cao chức trọng, hắc ám áo nghĩa cường hãn, chấn nhiếp toàn bộ tinh vực."
"Chỉ là, tổ tiên đó của ta bởi vì nguyên nhân tư chất, cuối cùng chưa thể bò lên đỉnh phong, vân vân diệt. Nhưng hắn ghi nhớ lời dặn dò của người đó, coi hắc ám áo nghĩa là căn bản của gia tộc, cũng biết áo nghĩa này chính là hòn đá tảng để gia tộc cường thịnh, môi một đời đều truyền thừa."
Nói tới đây, Lỵ An Na dừng một chút, nhìn về phía Thạch Nham: "Có thể khẳng định, cường giả không biết tên dạy hắc ám áo nghĩa cho chúng ta chính là Lạc La mà ngươi nói."
Thạch Nham cau mày, gật đầu: "Chắc không sai, cố thổ của ta, lúc trước khi năng lượng chưa suy kiệt, đúng là một đại lục cổ, là Sinh mệnh chi tinh có căn nguyên. Truyền thừa Của ta cũng đến từ đó."
"Chuyện Có liên quan tới hắn chúng ta chưa bao giờ nói với ai, Biết có một ngày, sẽ có người chủ động hỏi tới." Lỵ An Na ngừng một chút.
" Ai?" Thạch Nham mắt sáng lên.
"Cách đây nhiều năm, vào một ngày, Liệt Diễm tinh vực xuất hiện một cường giả thần bí, tu luyện tử vong áo nghĩa, quét sạch rất nhiều Sinh mệnh chi tinh, biến thành hoang vắng." Lỵ An Na hít sâu một hơi, mắt nhìn về phía Thạch Nham: "Truyền thuyết về ngươi đó chắc ngươi từ trong miệng của Tử Diệu cũng biết được một hai rồi!"
Thạch Nham vẻ mặt chấn động, lại gật đầu.
" Sau khi hắn xuất hiện ở Liệt Diễm tinh vực, hoành hành vô kỵ, phá hủy mấy chục Sinh mệnh chi tinh để khôi phục thương thế. Lúc trước. Cường giả c thế lực các phương tụ tập, ý đồ muốn giết chết hắn, một vị tổ tiên của ta vẫn là quốc sư của thần quốc, cũng tham dự."
" Kết quả các ngươi đều biết rồi, cường giả đỉnh phong nhất của Liệt Diễm tinh vực sau khi nhìn thấy người đó mới biết được chênh lệch căn bản không phải một cấp bậc. vốn là, cường giả của các phương chắc đều sẽ chết."
" Vì sao không chết?" Tạp Thác nói chen vào.
" Bởi vì ta tổ tiên đời đó của ta, hắn phóng ra hắc ám áo nghĩ?" Lỵ An Na tiếp tục nhìn về phía Thạch Nham.
"Cùng là một mạch, ta nhận ra được." Trong lòng Thạch Nham sáng như tuyết.
"Không sai, hắn đích xác nhận ra, cho nên hắn lưu thủ, cho nên cường giả các thế lực khác đều được tha chết. Mà tổ tiên đời đó của ta, quốc sư của thần quốc thì hắn hắn giữ lại, được hắn nói rõ cho một chuyện."
" Chuyện gì?"
" Hắn hỏi rõ kinh lịch được truyền thừa của tổ tiên ta, nói người lưu lại hắc ám áo nghĩa cũng như hắn, là một trong bát đại truyện thừa, mà hắn thì được tử vong truyền thừa. Hắn nói hắn đến Liệt Diễm tinh vực là muốn đi giải cứu một huynh đệ, là một người truyền thừa, người truyền thừa đó tu luyện hôn loạn áo nghĩa, bị giam cầm ở vân thần chi địa của Thần Phạt chi địa."
Hai mắt Tạp Thác đột nhiên sáng ngời, nhìn về phía nàng ta không chớp mắt.
Lỵ An Na gật đầu, tiếp tục nói: "Hắn còn nói, hắn có một huynh đệ, tu luyện hủ thực áo nghĩa, triệt để triệt để vân diệt. Hắn nói hắn lần này không biết có thể sống sót hay không, phải lưu lại truyền thừa của huynh đệ, bởi vậy, hắn cũng lấy ra một truyền thừa, hủ thực áo nghĩa này chính là thứ hiện tại đại nương ta tu luyện. Hắn muốn tổ tiên đó của ta, phụ trách tu luyện hủ thực truyện thừa trong gia tộc, cũng giữ cho truyền
thừa này bất diệt."
" Hắn lại lấy ra một cái huyết thuẫn, nói là một trong những vật bản mệnh của chủ nhân, bảo tổ tiên ta nếu thấy người thừa kế của chủ nhân thì giao cho hắn huyết thuẫn.
Cũng thông qua hắn, tổ tiên của ta biết được, bát đại truyện thừa giả cũng có ấn ký đồ án màu máu, mà người đứng đầu được bát đại truyện thừa hầu hạ có một cái giới chỉ, người thừa kế của hắn, giới chỉ chính là dấu hiệu."
Nói tới đây, Lỵ An Na nhìn về phía Thạch Nham, nhìn về phía Huyết Văn Giới trên ngón tay hắn.
Thân hình Thạch Nham chấn động, mắt sáng rực.
" Hắn vẫn đi, cứu huynh đệ ở vẫn thần chi địa, mà tổ tiên của chúng ta thì tiếp tục ở lại Liệt Diễm tinh vực, truyền thừa hủ thực áo nghĩa, hơn nữa trong lòng còn mang một tia cảm kích, ý đồ một ngày nào đó tới vẫn thần chi địa xem kể quả, cởi bỏ câu đố về bát đại thất truyền."
Tổ tiên của ta đều là quốc sư mấy đời của Thiên Niết thần quốc, bởi vì hắc ám, hủ thực áo nghĩa hủ thực áo nghĩa cường hãn, sừng sững không đủ, càng lúc càng cường thịnh. Để về sau, tổ tiên của ta thậm chí có thể khống chế vị trí quốc chủ của thần quốc, chính là chủ nhân thực sự của thần quốc. Gia tộc càng lúc càng cường hàn, nắm giữ tài nguyên vô cùng, dã tâm cũng từ từ tăng lên, cho đến một ngày, trưởng bối của gia tộc cảm thấy lực lượng đủ rồi liền đi thăm dò Vân thần chi địa mà người đó nói, cởi bỏ bí mật của bát đại truyện thừa."
" Cũng là như vậy, trải qua tra xét quanh năm suốt tháng, mới có tinh đồ."
"Đến đời cuối cùng của gia tộc, phụ thân ta ta tu luyện hắc ám áo nghĩa, đại bá tu luyện hủ thực áo nghĩa, cảnh giới cực kỳ cường hàn, ở Liệt Diễm tinh vực cực thịnh nhất thời, không ai có thể kháng cự. Phụ thân chính là hắc ám cự thủ trong bóng tối của thần quốc, chấp chưởng đại quyền của thần quốc, đại bá thì ở Thần Phạt chi địa, một mình chinh phục tất cả lược đoạt giả, hai người tay nắm thế lực riêng, hùng bá Liệt Diễm tinh vực. Có một ngày, cha ta và đại bá đều đột phá, bước vào Hư Thần cảnh, bọn họ cuối cùng không kiềm chế được, bằng vào tinh đồ mà tiền bối khắc, muốn thăm dò vẫn thần chi địa."
" Lúc ấy, ta nhỏ nhất, nhưng đã hiểu rõ chân lý của hắc ám áo nghĩa, đại nương ta cũng kể thừa hủ thực áo nghĩa. Phụ thân và đại bá biết có thể sẽ gặp phải hung hiểm, thậm chí vân diệt, cho nên ta và đại nương không tham dự, bảo trì hắc ám, hủ thực áo nghĩa hủ thực áo nghĩa được truyền thừa bất diệt."
"Đi rồi thì liền không trở về nữa."
" Lúc Phụ thân và đại bá đi, mang theo rất nhiều cường giả của gia tộc, bọn họ triệt để biến mất, khiến gia tộc diệt vong. Bởi vì thế lực giảm mạnh, Hắc Ám Thiên Mạc không còn có năng lực chấp chưởng thần quốc, lúc ấy chư cường của Liệt Diễm tinh vực liên thủ, cường giả của Hắc Ám Thiên Mạc đã bị diệt tộc. Chỉ còn ta nhỏ nhất, sớm được đại nương đón vào Thần Phạt chi địa nên thoát được một kiếp. Hiện giờ, Hắc Ám Thiên Mạc to lớn, từng là bá chủ thực sự của Liệt Diễm tinh vực chỉ còn lại ta và đại nương, điều duy nhất đáng để mừng là, ta và đại nương còn sống, hắc ám, hủ thực áo nghĩa truyền thừa vẫn chưa tắt."
Nói tới đây, Lỵ An Na vẻ mặt ảm đạm: "Ngày ta thấy ngươi, chỉ biết là người người truyền thừa tử vong áo nghĩa chắc đã thất bại. Cường giả Tu luyện hôn loạn áo nghĩa bởi vì vân diệt nên ngươi mới có thể may mắn kế thừa hỗn loạn truyền thừa, chính vì vậy, ta mới bảo vệ ngươi nhiều năm." Phí Lan liếc Tạp Thác một cái, đạm mạc nói.
" Tại hạ khắc trong tâm khảm." Tạp Thác vẻ mặt kích động
" Đại khái chính là như vậy." Lỵ An Na khái quát một chút: "Lạc La tiền bối và người tu luyện tử vong áo nghĩa, trước sau gặp được tổ tiên ta, phân biệt lưu lại hắc ịm, hủ thực truyện thừa. Gia tộc ta dùng cái này để trở thành bá chủ một thời của Liệt Diễm tinh vực, lại bởi vì phụ thân và đại bá ta muốn cởi bô câu đố về bát đại truyện thừa, xâm nhập Vân thần chi địa, đến nay vẫn không biét sinh tử, khiến gia tộc ta bị diệt sạch, chỉ còn lại ta và đại nương."
"Tinh đồ vì sao không được mang đi?" Thạch Nham ngạc nhiên.
"Cha ta biết nơi tinh đồ đánh dấu, tất nhiên không cần tinh đồ, hắn để lại tinh đồ là để hậu đại chúng ta về sau có thể tiếp tục tra xét. Tinh đồ. vân luôn ở Cực đạo luyện ngục tràng của Luyện Ngục tinh, đó là nơi tiền bối ta tự tay thành lập, chỉ là ta thật không ngờ ngươi lại vừa hay có được cơ duyên mà lấy được nó, xem ra trong xa xăm có thiên ý." Lỵ An Na có chút cảm khái.
"Ngươi tu luyện hắc ám áo nghĩa, không ngờ lại quay về Thiên Niết thần quốc, Độ Thiên Kỳ cũng dung ngươi ư?" Thạch Nham ngạc nhiên nói.
"Không thể không thừa nhận, Độ Thiên Kỳ này đúng là có trí tuệ của bá chủ, hắn rõ ràng của ta xuất thân và lai lịch của ta, vân giao cho ta trọng trách, đưa ta lên vị trí chư hầu. Hắn so với tiền bối của hắn thì có khí phách và thủ đoạn hơn, bởi vì, hắn cảm thấy hắn vẫn có thể áp chế được ta." Lỵ An Na thiệt tình tán thưởng.